"Bạt Đô, ngươi phản bội Hãn tộc chỉ có một chữ chết, khôn hồn giao thần cốt ra đây!" - Một vị cô nương đeo khăn mỏng che mặt, váy áo đỏ, eo nhỏ quấn đai hồng, tay cầm vũ phiến quát lớn, bộ dáng hung hăng như la sát.
"Phương Liên, muội nghe ta giải thích!" - Bạt Đô lên tiếng thanh minh, trước mặt chính là tuyệt thế thiên kiêu của Phượng Sơn Môn, đồng thời cũng là ý chung nhân trong mộng của hắn, chỉ tiếc một điều nàng chưa bao giờ đặt hắn vào trong hốc mắt, hơn nữa huynh đệ đồng môn bấy giờ còn phao tin hắn phản bội Hãn tộc, phản bội Tiên La Điện chạy theo một đám Việt tộc man rợ, tình ngay lý gian, hắn khóc không ra nước mắt.
"Yêu nữ, đường nào hắn cũng chết, ngươi còn đòi giao ra thần cốt là cớ làm sao? Như vậy chẳng phải quá hời!" - Hắc Quy cự cãi, bấy giờ cả đám đang bị Phượng Sơn Môn đệ tử bao vây trước thạch động.
"Súc sinh câm miệng." - Phương Liên tính nóng như lửa, lại chủ tu Thiên Hỏa Phượng Thần Quyết, một câu một chữ phun ra đều dùng để chửi người. Hắc Quy giận tím mặt định cự cãi nhưng bị Lý Minh ngăn lại, xưa nay cãi nhau với đàn bà phụ nữ chính là việc vô bổ nhất.
"Yêu nữ! Bản tôn vừa thần công đại thành, ngươi hô vang ta một câu Lý Chiến Thần Vô Địch, ta cho ngươi thần cốt." - Lý Minh cười tươi như hoa, mặt thật thà không chịu nổi, hắn cũng đang muốn kiểm chứng thực lực của mình, không ngại trêu chọc Phương Liên.
Phương Liên bèn hùng hổ quát: "Bằng ngươi", đoạn nàng xông lên, tay trái cầm một chiếc quạt làm từ long vũ ngũ sắc phất mạnh vể phía Lý Minh, một đầu Hỏa Phượng vươn cánh đập nát thiên không lao về phía hắn, hắc hỏa nóng rực thiêu đốt mọi thứ xung quanh, cây cối bốc cháy bừng bừng, một tiểu thảo yêu núp gần trực tiếp bị thiêu chết oan uổng.
Lý Minh cảm thấy da thịt đang bốc hơi, hắn biết gặp phải cường địch, trực tiếp xuất ra Diệt Phá Thái Cực Đồ lấy hắn làm trung tâm khuếch đại cắn nuốt hắc hỏa, hai bên va chạm, thái cực đồ cùng hắc hỏa phượng vỡ nát, Lý Minh lui vội về sau dùng tay đập đập muốn dập tắt một tia hắc hỏa dính vào quần áo, nhưng lửa càng cháy đậm đốt tay hắn nóng rực, hắn xé luôn một góc vạt áo vứt đi.
"Có chút pháp môn!" - Phương Liên cười lạnh xem thường, chiêu vừa rồi nàng mới chỉ xuất một thành thực lực thăm dò đối phương.
Lý Minh cảnh giác, ước chừng Phương Liên đã luyện tới Tụ Thần Cảnh đỉnh phong, đã là đỉnh cấp chiến lực trong cảnh giới. Không đợi đối phương xuất chiêu tiếp theo, Lý Minh đạp Long Du Cửu Vân như ánh chớp áp sát địch thủ để lại một đạo tàn ảnh, gân cốt của hắn lúc này đã ở cảnh giới khác, lực bật mạnh gấp chục lần, mỗi bước chân của hắn bấy giờ có một đầu tiểu hoàng long nâng đỡ.
Tốc độ Lý Minh bạo tăng khiến Phương Liên giật mình, sau lưng nàng một đôi hỏa dực hình thành vội vã nâng thân thể bay lên trên thoát khỏi địch nhân, đồng thời xoay cán vũ phiến đâm mạnh về phía Lý Minh. Nhưng mọi sự đã muộn, một quyền mạnh mẽ, đơn thuần là lực đạo đập tới khiến tả thủ nàng tê rần, vũ phiến văng khỏi tay, đồng thời cổ chân nàng bị nắm chặt, một luồng âm dương cổ quái khí tức xông phá mạch môn, phong bế lục phủ ngũ tạng nàng, Lý Minh tay phải cầm chân, tay trái chộp lấy vũ phiến, giữ nguyên tư thế cầm chân giơ Phương Liên trên không chạy như bay lui về sau như diễn xiếc, trên lưng nàng một đôi hắc hỏa dực vẫn đang đập vù vù nhưng vô pháp chạy trốn.
Lý Minh thô bạo quăng một phát, Phương Liên bay thẳng như tên lao về phía Bạt Đô, may mắn Bạt Đô không để nàng tiếp đất, hai tay nhẹ nhàng bế lên, thủ pháp đẹp mắt vô cùng, y như một đôi uyên ương đích thực.
"Hahaha! Bản thần quả nhiên vô địch!" - Lý Minh thô bỉ cười lớn, vung cây quạt làm từ lông vũ quất mạnh một chiêu, hắc hỏa phum ra đầy trời quét cho đám Phương Sơn Môn nhân mã chạy túi bụi.
"Chúc mừng Lý Huynh đại công cáo thành." – Từ trong cánh rừng xuất hiện thêm một đám nhân, lần này là hàng xóm Tây Lâm Cung dẫn đầu bởi Bằng Khu, hắn là một đầu Kim Bằng hóa thân chưa được bao lâu, theo sau hắn là mười mấy yêu tộc còn mới hóa hình được một phần, có tên đầu người thân rắn, có người vẫn giữ đôi cánh trên lưng.
"Tiểu điểu, ngươi tới nạp mạng?" - Hắc Quy hổ báo xông ra dằn mặt ngăn cản.
"Hắc Quy huynh, Tây Lâm chúng ta không thiếu cổ thư bí pháp, vụ thần cốt ta có thể giúp a!" - Bằng Khu mưu mô thương thảo, hắn có thể bảo toàn bọn Lý Minh rời khỏi Man Hoang.
Hắc Quy quay sang hỏi ý Lý Minh, nhưng hắn đang nhìn chằm chằm vào một tên Tây Lâm Cung nhân mã khác, tên kia ăn mặc quần áo theo lối thương gia, khuôn mặt trung niên hiền hậu cầm thiết phiến phe phẩy, mắt lạnh cũng đang cười đểu nhìn Lý Minh.
"Ngươi quen hắn?" - Hoàng Nam hỏi.
"Hắn ám sát ta cùng Nhật Tôn!" - Lý Minh nheo mắt, cả bọn nhìn nhau gật đầu quyết tâm đồng lòng chung sức làm thịt tên kia.
Huyenh đệ Lý Minh còn chưa kịp động tay động chân, đột ngột Tây Lâm Cung nhân đã mã ồ ạt tiến lên vây tròn bọn hắn, Bằng Khu lo sợ Lý Minh tẩu thoát, hắn nghe Mã Hiện nói qua Lý Minh mưu mô xảo quyệt, thân pháp quỷ dị, vừa rồi lại có dị động, hắn quyết định tiên hạ thủ vi cường bao vây.
Phía Lý Minh cũng chẳng vừa, Hắc Quy tốc độ bàn thờ vòng sang trái, Từ Thức vòng phải, Lý Minh chính giữa xông lên, Hoàng Nam ôm cầm xếp bằng lui về sau bày trận, hai bên lập lao vào chém giết. Tây Lâm Cung nhân mã chẳng cần vũ khí, bọn hắn đều trời sinh thiên phú, như Bằng Khu vốn là Kim Bằng tộc tốc độ tuyệt đỉnh, tên thương gia Mã Hiện là Thiên Mã tộc cước pháp mạnh mẽ chấn đại địa rung ầm ầm, chẳng thế mà hắn trốn được cấm quân truy sát.
Lý Minh cầm vũ phiến quạt như quạt lò, hắc hỏa bị hắn quạt bay ra đầy trời cắn xé lung tung, thi thoảng hắn lại giơ chân đạp một đầu yêu thú lăn lông lốc, đấm một tên bên phải sưng mắt, một tên bên trái rụng rang. Nhưng bọn này thiên sinh hung hãn không sợ chết vẫn ào ào xông lên, đặc biệt Bằng Khu cực kỳ lợi hại, khi trái khi phải vung thiết dực chém ra phong nhận sắc bén như lưỡi đao bay đầy trời.
"Bạt Đô nhanh giúp!" - Hoàng Nam quát lớn, Bạt Đô đang sung sướng hưởng phúc ôm Phương Liên ra vẻ trị thương tay nắn bóp khắp nơi, kỳ thực hắn chẳng làm gì, nghe thấy Hoàng Nam thúc giục hắn vẫn ung dung ôm mỹ nhân tận lực điều trị cho nàng, Phương Liên nhổ nước bọt như mưa nhưng Bạt Đô pháp lực thâm hậu đều tránh né được cả.
"Ây da, giải dược bị tiểu điểu cướp mất!" - Lý Minh hô to cảm thán, Bạt Đô nghe thấy bấy giờ liền ném Phương Liên qua một bên, hùng hổ cầm trường kiếm lao thẳng về phía Bằng Khu, liên quan tới tính mạng hắn cứ phải ưu tiên trước đã.
Thấy Phương Liên bị ném ra, Phượng Sơn Môn cũng dị động dẫn người lao lên muốn cứu, nhưng Hoàng Nam trừng mắt đánh ra một tôn đao phủ to lớn từ cầm khí tay cầm trường đao giơ cao bổ mạnh xuống đầu Phương Liên, một đám sợi tóc bị chém đứt tán loạn theo gió bay lên, gần một chút nữa thì Phượng Sơn Môn thiên kiêu đã đầu lìa khỏi cổ. Phượng Sơn Môn đệ tử thấy vậy thất thanh dừng cả lại, Phương Liên đang nhắm chặt mắt khẽ run rẩy, tôn đao phủ từ âm công tạo thành vung trường đao đứng canh chừng, với Hoàng Nam tất nhiên không có lần thứ hai, ào ào mãnh thú từ huyền cầm của hắn đạp mặt đất rung bần bật, lao về phía Tây Lâm Cung.
"Tiểu lừa gạt, ta xem hôm nay ngươi chạy đi đâu." - Mã Hiện lạnh lung nổi sát ý, Lý Minh từng khiến hắn giết hụt Nhật Tôn, thất bại ngày đó khiến hắn bị Tây Lâm Cung trách phạt, không thể đột phá Thâu Linh Cảnh, bấy giờ phải cùng với đám hậu bối bôn ba Man Hoang, cục đắng này hắn nuốt không trôi.
"Thương gia sư thúc, Nhật Tôn huynh có lời hỏi thăm ngài a!" - Lý Minh quạt mạnh một phát hỏi han Mã Hiện, hắc hỏa bao trùm lấy người địch nhân, nhưng Mã Hiện một đạp đã nhảy ra một khoảng xa tránh khỏi.
Hai người lao vào nhau quần thảo, Mã Hiện thực lực vốn cao cường, đã đặt một chân vào Thâu Linh Cảnh, hắn cũng chẳng cần ra vẻ nhân tộc để đánh lừa địch nhân, trực tiếp quẳng thiết phiến đi, cước pháp bạo nộ, hắn là một đầu Thiên Mã thiên phú cước pháp, tốc độ tuy thua Kim Bằng nhưng cũng nhanh vô cùng. Trước mắt Lý Minh lập tức hiện ra toàn là bóng chân khiến hắn hoa cả mắt chóng cả mặt, một đầu thiên mã thành hình hí vang tung mình lên không đạp liên hoàn cước về Lý Minh. Âm Dương Bộ Pháp bạo phát, Lý Minh khéo léo đạp bát quái thoát khỏi một chiêu, ngay chỗ hắn đứng đất đai nứt thành khe lớn, mấy ngọn núi nhỏ xung quanh vẫn đang rung ầm ầm, đất đá lăn lóc, một chiêu Thiên Mã Hành Không quả thực lực đạo vô song.
Mã Hiện cước pháp mạnh mẽ vẫn không buông tha Lý Minh, từng đầu thiên mã hóa hình tung vó vồ giết hắn, Lý Minh lại bị một đầu độc xà to như than người quấn chân, vô lực tránh chiêu buộc phải đối cứng cùng Mã Hiện.
“Long Chiến Thiên Địa” - Lý Minh quát lớn đánh ra chiêu thức mạnh mẽ nhất, Mãnh Long lao lên cắn táp vào Thiên Mã, Mãnh Long bị Thiên Mã cước pháp chấn vỡ nát, Thiên Mã dư lực chấn Lý Minh lùi lại liên tục, tả hữu thủ tên dần mất cảm giác khiến Lý Minh cảm thán không thôi, Tây Lâm Yêu Thú thiên phú không thể khinh thị, quả thực ông trời bất công.
Mã Hiện kỳ thực cũng đang than thở trong lòng, hắn đã dụng hết sức nhưng tên tiểu lừa gạt không biết từ lúc nào trở nên mạnh mẽ thái quá, hắn đột nhiên nghĩ tới Man Hoang dị động khi nãy có khi nào là do tên tiểu tử kia, lòng hắn thoáng chút lo lắng.
Quả nhiên ứng nghiệm, Mã Hiện phát hiện thấy song thủ của Lý Minh tràn ra khí tức tang thương lạ kỳ, một loại khí tức hỗn mang phủ trên đầu quyền, Lý Minh mạnh mẽ đánh nát thân một tên Lục Xà, lại quay qua bóp nát cổ một tên điểu nhân. Mã Hiện ngửi thấy mùi nguy hiểm liền thu chiêu, hắn biết khi nào nên tiến khi nào nên lui, sở dĩ hắn có thể trà trộn nhân tộc cũng vì lẽ đó. Thế nhưng Lý Minh giải quyết xong đám râu ria xung quanh bèn đề cước đuổi theo Mã Hiện, tốc độ bạo tạc như tên bắn áp sát sau lưng, một quyền đánh hụt, hỗn độn khí tức xẹt qua làm da thịt Mã Hiện bay một mảng lớn, bấy giờ hắn đã hóa hình thành một đầu thiên mã uy nghi to lớn, ra sức phi nước đại chạy trốn.
Bằng Khu muốn chạy sang cứu viện nhưng tử kiếm khí của Bạt Đô cực kỳ khó nhằn, không hiểu vì lý do gì mà tên Tiên La Điện này nhất quyết đòi sống mái muốn cùng hắn đồng quy vô tận, bỏ thủ chỉ công khiến hắn chật vật vô cùng.
Tiếng hô chém giết, tiếng binh khí va chạm leng keng ù tai nhức óc, nhưng lập tức bị một tiếng ngựa hí vang trời áp chế hết thảy, Lý Minh song thủ đang túm lấy đuôi Mã Hiện dụng sức kéo ngược lôi hắn sền sệt về sau, Mã Hiện hoảng sợ gào rống, tung hai cước sau đạp hậu Lý Minh, mỗi lần vậy Lý Minh lại nhảy sang một bên, đồng thời đưa chân táng thẳng vào chỗ hiểm của Mã Hiện, lại thêm một tiếng ngựa hí thê lương.
"Dừng tay, nếu không đừng trách bản thần vô tình." - Lý Minh quát lớn, dùng sức nắm đuôi quật Mã Hiện lăn ra đất, một chân dẫm lên đầu ngựa cảnh cáo, nhưng Tây Lâm Cung nhân mã dường như chẳng thèm để ý, Lý Minh ngơ ngác, lần đầu tiên hắn thấy chuyện như vậy.
"Đồ ngu, bọn hắn là hung thú!" - Hoàng Nam đang kịch liệt chém giết cùng một đầu tê giác da thô dày quay sang chửi, Lý Minh gật gù khen phải, hung thú làm gì có nhân tính, nhưng ít cũng phải có thú tính, hắn vuốt cằm gật gù.