Kohane là một trong các thành phố phía Nam. Do có vị trí nằm sát trung tâm nhất so với các thành phố còn lại trong khu vực, nên hạ tầng giao thông nơi đây phát triển cực thịnh như một vị trí chiến lược.
Tuy thành phố nằm khá xa tiền tuyến Quỷ quốc, song từ đây có thể dễ dàng tiếp cận tới nhiều nơi khác, đồng thời con người lẫn nguồn lực đều tập trung tại chỗ này, tạo tiền đề cho thành phố trở thành nơi đặt trụ sở của các cơ quan có thẩm quyền như văn phòng chính phủ và lực lượng quân sự.
Hiện có 3 quân đoàn được điều ra mặt trận phía Nam. Quân đoàn 7 thuộc quân đội Hoàng gia đóng tại vị trí cốt lõi phía nam thành phố Kohane, có vai trò mở các cuộc đột kích nhắm vào quân địch. Quân đoàn 8 và 9 chia ra hai bên bảo vệ căn cứ tiền tuyến.
Jez khi được cấp trên ở bộ nội vụ điều đi chuẩn bị cho việc tiếp viện miền Nam, vốn dĩ cũng định dùng thành phố Kohane làm cứ điểm để tiện cho việc đi lại tới các thành phố khác.
“…. Tại sao lại thành ra như này.”
“Chịu, tại sao ta?”
Trong phòng họp căn cứ quân đoàn 7, dựng ở ngoài tường thành phía nam Kohane. Một tấm bản đồ toàn miền Nam được rải trên chiếc bàn lớp ở giữa phòng. Nó cho biết nơi bố trí quân lực cũng như tình trạng vật tư ở các địa phương, khu vực xuất hiện quái vật và ghi chép hoạt động gần đây của chúng.
Các sĩ quan cấp cao trong quân đội do tư lệnh quân đoàn 7 chỉ huy đang tụ họp quanh chiếc bàn. Đồng hành cùng họ là những viên chức từ chính quyền địa phương Kohane và các cơ quan hành chính ở những thành phố khác thuộc phía Nam. Jez dĩ nhiên cũng có mặt tại đó với tư cách là viên chức được phái tới từ trung ương.
“Thứ lỗi công chúa Rene, tôi hy vọng người có thể xem xét lại.”
“Miễn đi, Jez Norman. Ngươi sẽ được bổ nhiệm làm viên chức thuộc bộ tổng tham mưu quân đoàn 7. Ta đã liên hệ bên bộ nội vụ và họ cũng phê duyệt rồi.”
Công chúa Rene lấy từ trong túi một mảnh giấy rồi vẫy nó trong tay. Jez thấy vậy liền ôm đầu nghĩ “… Bỏ mẹ rồi” khi nhận ra mình không còn lối thoát.
Vài ngày trước, sau khi công chúa Rene tình cờ bắt gặp Jez giải quyết việc văn phòng bằng nắm đấm. công chúa, Erin và những hiệp sĩ bao gồm cả lão đánh xe đã đưa Jez tới thị trấn gần đó một cách suôn sẻ.
Jez tạm biệt lão đánh xe tại đây rồi cùng nhóm hiệp sĩ và công chúa tới Kohane trên lưng ngựa mà không gặp bất kì một trở ngại nào, vì thế họ mới có mặt tại cuộc họp ngày hôm nay.
Mặc dù ở dọc đường tới Kohane, Jez mới chỉ cảm thấy bất an khi trò chuyện xã giao với công chúa Rene, chứ anh nghĩ mọi chuyện chắc sẽ đâu vào đấy thôi nên mới thản nhiên tham gia cuộc họp.
Cuộc họp này được tổ chức nhằm chia sẻ thông tin và thống nhất chính sách trong tương lai giữa các sĩ quan và viên chức, bao gồm cả nhân lực bổ sung như Jez tới từ trung ương. Khi gần kết thúc, mệnh lệnh và nhiệm vụ mới được giao tới từng người.
Đến lượt Jez nghe lệnh, thì anh ngỡ ngàng khi nhận được tin mình bị thuyên chuyển.
Đây không khác gì cú đâm lén chí mạng đối với một Jez hoàn toàn mất cảnh giác.
“Thưa công chúa, tôi chỉ là một viên chức ở bộ nội vụ. Chưa kể vào bộ phận tham mưu ở hậu phương thì được, chứ cho quân đoàn 7 vốn là lực lượng du kích, tôi e năng lực và thể lực mình khó đáp ứng nổi. Tôi rất vinh dự khi được bổ nhiệm, nhưng mong công chúa có thể xem xét lại được không?”
Jez toát mồ hôi lạnh, nhưng vẫn cố gượng cười để gắng vượt qua việc này.
“Hả? Có vấn đề về thể lực sao? Trên đường đến Kohane ngươi vẫn theo kịp đoàn kỵ binh của ta trên lưng ngựa đó thôi?”
Nghe mấy lời Jez ngụy biện, công chúa Rene cười khinh bỉ rồi nói tiếp.
“Với cả, suốt dọc đường hành quân ta đâu thấy ngươi có dấu hiệu mệt mỏi nào. À phải, còn cả vụ một mình giết hết đám cướp nữa chứ.”
Jez đang cố tỏ ra bình thường nhưng thực chất trong lòng cực kì, cực kì bế tắc! Anh ta không thể tin mình lại bất cẩn đến như vậy. Giờ Jez mới để ý, việc cưỡi ngựa đều đặn và theo kịp tốc độ hành quân của lớp kỵ binh tới Kohane mà không mệt mỏi, rõ ràng là điều bất khả thi với một viên chức bình thường.
Bề ngoài Jez đang tươi cười thế thôi, chứ ai thân với anh ta thì đều biết rõ anh ta đang bất an tới cỡ nào.
“Đủ rồi đó Jez, để công chúa phát hiện ra biết cưỡi ngựa với chiến đấu như vậy là hỏng rồi. Ý tớ là nếu đã muốn giấu thì giấu cho tử tế đi.”
Erin Sailor thuộc bộ tham mưu quân đoàn 7 than thở với Jez. Dù cả hai từng là bạn đại học với nhau, nhưng Erin cho rằng đầu óc Jez hơi đơn giản, lúc nào cũng thiếu chú trọng tới tiểu tiết.
“Được rồi các vị! Cuộc họp hôm nay kết thúc tại đây! Hãy tiến hành nhiệm vụ đã được giao! Dù chưa có thành quả nhưng ta mong mọi người hãy nỗ lực hết mình!!!!”
Đó là lời kết cho cuộc họp.
“Vì nhân loại!!!!”
“VÌ NHÂN LOẠI!!!!”
Sau đó họ giải tán một cách thật ngầu. Nhân lúc mọi người tản ra khỏi phòng họp, Jez cố gắng không để ai trông thấy nhằm lẻn về tòa chính phủ Kohane, thế nhưng giữa chừng lại có người tóm lấy vai.
“Đi đâu đó Jez Norman, nơi làm việc mới của ngươi ở hướng này cơ mà.”
“Hahaha, đâu có công chúa Rene. Tôi chỉ định đi vệ sinh một chút thôi ấy mà.”