"Ta lạnh..."
"Bản vương cũng lạnh..."
Giữa trời đông, ta cùng Hy tử đứng trong sân tạo dáng đã hơn canh giờ mà không có nổi một tiểu thư nào để mắt đến.
Bọn họ người thì tụ hội ngâm thơ, người thì ngắm hoa người thì trò truyện với các vị thái hậu.
Các tiểu thư hôm nay đều là trưởng nữ trong nhà.
Hy tử tuy không phải lựa chọn tồi nhưng làm hoàng hậu với làm vương phi, không khó chọn mà.
Ta cũng đã cố nhét Hy tử vào các nhóm nhưng chưa đầy phút các vị khuê các liền e dè rút lui.
Ai đời ngắm hoa lại bảo hoa tươi ngâm rượu, ngắm cá thì bảo lẩu cá không tồi, các tiểu thư còn không tránh ngươi vạn dặm.
"A Chiêu, thật ra...!đề nghị của ngươi, bản vương thấy...!không tồi" Kéo ta nấp phía sau giả sơn, Hy tử giãi bày.
"Có lẽ ngươi nói đúng, nam nhân nào cũng phải có một nữ nhân đặc biệt, mà cái người thanh thành đó có lẽ chính là hồng nhan của hoàng huynh bản vương."
Ta gật đầu một cái, nhướn mày: "cái này là hiển nhiên, còn cần ngươi nhắc?"
"Cho nên bản vương nghĩ đến một vấn đề rất là nghiêm túc.
ngươi nghĩ thử đi, chúng ta gần đây chính là bị tai tinh chiếu mệnh, mà nguồn gốc tai tinh là từ đâu, chính là vì hoàng huynh của bản vương vẫn ngày ngày giường đơn gối chiếc.
Chỉ cần hoàng huynh lấy vợ, mẫu hậu(s) sẽ không cần chúng ta cùng giải trí.
Rồi huynh ấy sớm bận việc nước tối bận viêc nhà, như thế liền không có thời gian để làm phiền đôi ta.
sớm hay muộn huynh ấy chả phải kết hôn, cô ta còn là mệnh trung chú định, không bằng chúng ta thuận nước đẩy thuyền, nói không chừng còn xin được một hồng bao thật to, ngươi nói có đúng không?"
Nhìn Hy tử ngoắc ngoắc tay, ta bỗng cảm thấy cực kỳ có lý.
không phải tím rịm sau khi gặp nữ chính cũng đối với ta đặc biệt tốt sao? tuy lúc trước ta định ghép tím rịm với nữ chính nhưng nếu nữ chính thành đôi với vàng khè cũng tốt.
hắn vốn là tên truy sát ta dữ dội nhất mà nữ chính lại đóng không.
chỉ cần lúc này ta mua chuộc nữ chính, biến thành đại công thần, xin một tấm kim bài miễn tử không phải là được rồi sao?
"-.
ta tám ngươi hai"
"ngươi tham nó vừa vừa thôi chứ!"
"Ai bảo ngươi vô dụng.
chốt giá, -."
"thành giao."
Trong chưa đầy nửa tiếng đồng hồ, tổ đội nguyệt lão/ ông mối hoàng gia đầu tiên ra đời.
Truyện Gia Đấu
________________________________________________________________________
Phương án : dựa theo phong cách tổng tài x thư ký, bưng trà sảy chân, nhấc tay tương trợ, tay trong tay, mặt đối mặt, từ khóa thật đặc biệt.
Để chuẩn bị cho lần hội ngộ này, ta cùng Hy tử đã tính toán rõ ràng.
tuy rằng rất muốn hai người đó trực tiếp cởi áo lăn giường để bọn ta bắt quả tang nhưng động tác nhanh quá sẽ có tác dụng ngược cho nên chúng ta chỉ có thể từ từ mà tiến.
"Hy tử, đệ có gì muốn nói cứ nói, không cần ngại." Vàng khè thở dài chống đầu.
"Hoàng huynh, hôm nay khí trời..."
"không tệ.
vậy sao? nhiều mây cũng là cảnh đẹp mà.
đệ đã hỏi câu này lần rồi."
"Vậy phong cảnh..."
"không tồi.
hồ sen xơ xác cũng là một kiểu đẹp thê mỹ.
đây là lần thứ ."
thật ra ta cũng rất hiểu lòng Vàng khè với Hy tử.
Đông chí rét buốt, hai tên điên dắt nhau ra ngắm sen đàm đạo mả chủ đề nói chuyện còn không có.
trời thì đây mây, hồ sen thì khô quắt, sàn cũng chẳng có tuyết mà chỉ có chút băng.
Ta vốn cũng không muốn chọn chỗ này chỉ là hoàng cung thật sự dọn dẹp quá tốt, trừ chỗ này ẩm thấp ra ta không tìm ra chỗ nào khác có băng cả.
so với bọn họ ngồi trong đình có lò sưởi than, ta lén lút nấp sau bụi cây mới là tội nghiệp này.
ta chỉ có thể ngồi chồm hổm chui đầu qua bụi rậm để theo dõi tình hình, còn khổ hơn a.
mà nói mới nhớ, nử chính đâu rồi? trước lúc Hy tử dặn cô ta mang bàn cờ đến cho hai người giải trí cơ mà.
sao lâu thế rồi vẫn chưa đến? đang lúc chuẩn bị xách váy đi tìm người, nữ chính đại nhân rốt cuộc cũng thương txot cho đám tép riu qua đường mà xuất hiện.
bảo sao nữ chính lúc nào cũng là tồn tại độc đáo, đến muộn, quần chúng từ căm ghét cũng hóa thành yêu thương mất rồi.
nhìn nữ chính chạy càng lúc càng gần, ta hít một hơi thật sâu chỉ thờ thời khắc chuẩn xác liền rút dây.
chỉ trông chờ vào thiên thời địa lợi tất nhiên là không được.
trừ khi ta cùng hy tử muốn ra ngoài hóng gió đông thêm một lần nữa, cái buổi tác thành này nhất định phải thành công.
A!
không ngoài ý muốn, nữ chính chính là nữ chính, cho dù chỉ có một mẩu băng bé tẻo bé teo trên bậc thang mà cô ta cũng trượt cho được.
tuy rằng rất khinh bỉ cái thiết lập này nhưng ta không thể không thừa nhận nó giúp ta rất nhiều, ít nhất là bớt một lần đắc tội cô ta.
Nữ chính ngã rất bài bản.
cả người lao theo góc độ, cổ chân xoay một cái, người ngã hơi nghiêng chỉ cần Vàng khè vươn tay đỡ lấy thì cảnh ngôn tình nhất tiễn xuyên tâm, à không tiếng sét ái tình xuyên vào não.
Chỉ là...!Vàng chóe đáng ghét, ngươi không có chút ý thức của nam chính nào cả.
Nữ chính đã có tinh thần hợp tác đến như vậy, ngươi sao có thể thô lỗ nhấc áo bỏ chạy cơ chứ!!!
ngay một giây trước khi truyền hình tám giờ phiên bản thực tế diễn ra, Vàng Chóe nhấc hoàng bào, né qua một bên, để nữ chính cùng mặt đất yêu thương.
thôi thì không đỡ cũng được, nam nữ thụ thụ bất thân, ngươi ngại thì thôi vậy nhưng quan tâm hỏi một câu thì chết à? Vàng khè sau khi nhìn nữ chính một lúc thì nhả ra một câu chết người: "Bàn cờ bằng hắc ngọc, vạn, chi phiếu hay hiện kim?"
Nữ chính có cứng người hay không ta không biết nhưng ta cùng Hy tử thì chỉ muốn lấy đá đập đầu Vàng khè.
Hắn có biết mình đang làm gì không hả??? chi phiếu hay hiện kim? phải là tha thứ thể hiện lòng bao dung chứ!! bây giờ đừng nói hắn đoạn tụ, hắn có không đoạn thụ cũng méo có người thích đâu.
rụt đầu ra khỏi bụi cây, ta vung tay một cái biểu thị cảm xúc đang hừng hực sôi trào thì đột nhiên một thứ gì đấy bay ra khỏi tay ta.
ta cùng nó nhìn nhau chăm chú.
một con nhện to đến kỳ quái, đen thui đang cực kỳ vô tội nhìn ta.
cơ mà, giữa đông, sao lại có nhện? lúc quay đầu nhìn lại, ta nhận ra, không chỉ có nhện, mà tam đại đồng đường nhà nhện!!!
"Nhện!!!!" Ta trực tiếp trèo qua bụi cây lao vào trong đình, ít ra còn có Hy tử, bốn tay vẫn hơn hai quyền.
Sau khi vội vàng lao ra rồi trượt chân trên mấy con cờ vương vãi trên sàn, ta vốn tưởng mình gậy ông đập lưng ông thì một cánh tay ôm lấy ta.
Chắc là hy tử! nghĩ thầm như vậy, ta lập tức quắc lên người y, gào rõ to:
"Hy tử, cứu mạng, có nhện! mau mau mau.
mau bắt con nhện xuống cho ta." Ta không có sợ nhện nhưng nhện khổng lồ là chuyện khác hoàn toàn nhá!!! ai chúng nó có bình thường không chứ!!
"Rồi rồi, nhện đi rồi, ngươi không sao chứ?" được một bàn tay to lớn vỗ về ta cũng từ từ bình tâm.
ý nghĩ thứ nhất của ta: không ngờ Hy tử cũng biết dịu dàng như vậy.
ý nghĩ thứ hai: cái giọng này không đúng.
Ta nhanh chóng bật người ra xác nhận nhưng bàn tay vừa nãy lại ấn ta ngược lại.
dù chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi, ta vẫn nhận ra thực tại, là Vàng khè!!!
"Ngoan, đừng giãy, ngã bây giờ."
không cần biết Vàng khè có định cùng ta tính toán hay không, ta không muốn làm nữ chính nhé.
Nhanh chóng cúi đầu xin lỗi, ta vắt chân bỏ chạy còn có Hy tử gấp gáp chạy theo.
Phương án : hỏng.
_________________________________________________________
PS: Sau khi hai người bỏ chạy.
Sau khi A Chiêu cùng Hy tử nắm tay nhau bỏ chạy, Diên Khánh ngẩn người giữa sân nhìn tay mình chằm chằm.
Thật ra, cảm giác cũng không tệ lắm, có hơi gầy, chỉ là...!y thật sự là nữ sao? Xương có vẻ nhỏ, người cũng không cao lớn, còn có một mùi hương thân thuộc nhàn nhạt nhưng phần ngực quá thật quá cứng rồi.
Đừng cho là trẫm cái gì cũng không biết.
hai đứa oắt con có gan quậy phá thì cũng nên chịu trách nhiệm đúng không nào? Dạo này đích thực có chút buồn chán, không bằng cứ cho chúng nó nghịch thêm một chút vậy.
Tiểu Lan, trẫm rất mong chờ đấy..