Sân thể dục, Lục Quy Lan đi theo Giang Miểu tới muộn, không có khiến cho quá nhiều người chú ý.
Bất quá khi thể dục Lục Quy Lan vị trí ở phía sau bên cạnh lớp -, người lớp đó không cẩn thận liếc đến mặt nàng, sửng sốt cả buổi mới hoãn lại đây.
Làm xong động tác, Lục Quy Lan cùng Giang Miểu thừa dịp mọi người động tác chậm rì rì, trước một bước trở về phòng học.
Hứa Mạt sau khi trở về, nhìn Lục Quy Lan muốn nói lại thôi, từ đó thẳng đến tiết tự học buổi tối kết thúc, Hứa Mạt đều không có chủ động tới tìm Lục Quy Lan nói chuyện.
Tiết tự học buổi tối kết thúc, người trong lớp đi sạch sẽ lúc sau, Lục Quy Lan tiếp tục giúp Giang Miểu vẽ bảng tin.
Vẽ tranh tô màu sự tình nàng giúp không được gì, nhưng có thể giúp chút khác.
Giang Miểu đưa lưng về phía Lục Quy Lan cấp bảng tin bên cạnh hoa cỏ tô màu, Lục Quy Lan nói: "Giang Miểu, ngươi có bản thảo không? Ta có thể hỗ trợ viết chữ."
Giang Miểu đầu ngón tay dừng lại, không có xoay người, nói: "Kẹp trong sách ngữ văn để trong cặp, ngươi đi lấy đi."
"Tốt." Lục Quy Lan trở về lấy bản thảo, không nhìn thấy Giang Miểu xoay người nhìn chằm chằm nàng vài giây, trong mắt hàm chứa tìm tòi nghiên cứu.
Lục Quy Lan dùng xinh đẹp in ấn tự thể đem văn bản viết đến bảng đen trung ương chỗ trống, viết xong trong lòng nhảy nhót, thế nhưng có vài phần xúc động muốn cùng Giang Miểu chia sẻ tâm tình.
Này cổ xúc động tới mau đi lại càng mau hơn, Lục Quy Lan không có để ý.
Giang Miểu tô xong màu sắc, lui về phía sau vài bước quan khán chỉnh thể không có vấn đề, vừa lòng gật gật đầu.
Thấy chữ viết Lục Quy Lan, trong mắt hiện lên kinh ngạc, hỏi: "Đây là ngươi viết?"
Lục Quy Lan không đề phòng Giang Miểu cùng nàng nói chuyện, tức khắc có chút khẩn trương, hương mật đào tràn ngập mở ra, "Phải, là ta."
Giang Miểu nghe thấy được Lục Quy Lan trên người ngọt hương, trái tim lại bắt đầu không thể hiểu được mà gia tốc nhảy lên, gương mặt nổi lên đỏ ửng, Giang Miểu quay đầu, diễm lệ mặt mày ẩn ẩn không vui: "Trường học quy định học sinh cấm xịt nước hoa ngươi không biết sao? Ngày mai không cần xịt, rất khó nghe."
"Khó nghe?" Lục Quy Lan kinh ngạc trong giọng nói lộ ra ngạc nhiên, "Thật sự rất khó nghe sao?"
Giang Miểu quay đầu lại nhìn bảng tin, lạnh lùng nói: "Bằng không đâu?"
Lục Quy Lan cảm thụ không đến Giang Miểu tầm mắt, khẩn trương cảm xúc thư hoãn.
Giang Miểu là người đầu tiên cảm thấy tin tức tố nàng khó nghe, Lục Quy Lan đâu chỉ có là ngạc nhiên, quả thực đều phải kinh hỉ quá đỗi.
"Về sau ta sẽ không làm Hứa Mạt lại tìm ngươi phiền toái." Lục Quy Lan cảm thấy chính mình hẳn là có qua có lại.
Ở thế giới này, Giang Miểu đối nàng tới nói quả thực là sự tồn tại hệt như cứu thế, nàng không thể làm chúa cứu thế của nàng xảy ra chuyện.
Chỉ là hơi chút che chở nữ chủ một ít, cùng hệ thống tương lai ký chủ nghịch tập nhiệm vụ cũng không xung đột, hẳn là sẽ không có cái gì ảnh hưởng.
Giang Miểu trầm mặc một chút, không biết Lục Quy Lan như thế nào đột nhiên nhảy tới vấn đề này, nhưng ngữ khí nghe thực nghiêm túc, Giang Miểu lý trí nói cho nàng Lục Quy Lan mưu đồ gây rối, tình cảm lại làm nàng nhịn không được tin tưởng.
Trước khi rời đi, Lục Quy Lan lấy ra di động chụp lại hình ảnh bảng tin.
Trong phòng học không có camera theo dõi, trường học lãnh đạo nói là không muốn xâm phạm riêng tư của học sinh, tin tưởng thái độ học tập của bọn họ, lại không nghĩ rằng phòng học sẽ trở thành nơi nảy sinh bạo lực học đường.
Không có camera, Hứa Mạt bọn họ ở trong lớp đối Giang Miểu tiến hành hết thảy hành vi đều sẽ không bị lão sư nhìn đến.
Cho dù Giang Miểu nói cho lão sư, nàng không những không có chứng cứ, mà ngay cả nhân chứng cũng đều không có, những người đó lại có thể làm chứng cho nhau, liên hợp lại chứng minh Giang Miểu đang nói dối vu cáo bọn họ.
Rất khó tin tưởng mưu kế ác độc như vậy lại xuất từ Hứa Mạt một học sinh cao trung.
Lục Quy Lan chụp xong lại chuyển vòng quay toàn bộ phòng học cùng với Giang Miểu đứng ở trước bảng đen.
"Trường học quy định học sinh không được phép mang di động đến lớp, bị phát hiện sẽ tịch thu kêu gia trưởng, chụp ảnh cũng không thể lấy ra tới coi như chứng cứ." Giang Miểu nhắc nhở, Lục Quy Lan đã là lần thứ hai vi phạm nội quy trường học.
"Ta là vì phòng ngừa, chúng ta kế tiếp phải đối kháng chính là cả lớp, cẩn thận một ít tổng không có sai." Lục Quy Lan thu hồi di động nói.
"Chúng ta" từ ngữ này làm Giang Miểu trong lòng vừa động, nàng nhìn Lục Quy Lan, chỉ nhìn đến sườn mặt, tóc đen sấn đến làn da trắng như sứ, tròng mắt ở dưới ánh đèn lộ ra oánh nhuận màu sắc, giống như thuỷ tinh trong sáng.
Trên đường về ký túc xá, Lục Quy Lan đi ở phía trước, Giang Miểu thoáng lạc hậu, thời gian này, học sinh phần lớn đã múc xong nước về ký túc xá, trong trường học chỉ có thể ngẫu nhiên nghe được vài tiếng chim hót cùng tiếng lá cây xào xạc trong gió.
"Ngươi về sau có vấn đề gì không hiểu có thể hỏi ta." Giang Miểu nhẹ giọng nói.
Giang Miểu đối mặt người khác hảo ý nếu không thể báo đáp sẽ thực sinh ra cảm giác áy náy vô pháp tiêu trừ.
Nàng vẫn luôn suy nghĩ như thế nào ứng đối lòng tốt của Lục Quy Lan, cuối cùng nhớ tới chiều nay Lục Quy Lan nói qua về sau phải chăm chỉ học tập đề cao thành tích.
Học tập vừa lúc là thế mạnh của nàng, chỉ cần Lục Quy Lan nguyện ý, nàng có thể cung cấp trợ giúp trong khả năng cho phép.
Buông xuống gai nhọn, Giang Miểu không hề đè thấp thanh tuyến, thanh âm kiều mềm thanh mị.
Phảng phất một cọng lông vũ ở trong lòng Lục Quy Lan quét một chút, trái tim tê tê nhột nhột.
Lục Quy Lan xoa xoa vị trí trái tim, như thế nào đều xoa không đến chỗ tê ngứa kia.
Nàng cấp Giang Miểu định vị là "Đồng bạn", hai người ở trước khi hệ thống trở về còn phải đồng cam cộng khổ một đoạn thời gian, nàng cần thiết tận lực làm chính mình đối Giang Miểu thanh âm thoát mẫn mới được.
"Ừ." Lục Quy Lan nói.
Giang Miểu đề nghị thực phù hợp nàng tâm ý, trong giọng nói quyền chủ động ở nàng chính mình trong tay, này thuyết minh Giang Miểu sẽ không tự chủ trương mỗi ngày nhìn chằm chằm nàng học tập.
Nếu Giang Miểu mỗi ngày đuổi theo nàng học bổ túc...... Lục Quy Lan thật không dám tưởng tượng cái kia cảnh tượng.
Nàng khẳng định sẽ bởi vì xã khủng phát tác khẩn trương đến đại não chỗ trống một câu đều nói không nên lời thậm chí mồ hôi lạnh chảy ròng.
Loại tình huống này nàng ở thế giới ABO trải qua không ngừng một lần.
Rất nhiều Alpha ghen ghét nàng mỗi ngày bị Omega đuổi theo chạy, công nhiên cười nhạo nàng chết nhát, Lục Quy Lan cũng không cùng bọn họ tranh chấp, một khi có điều đáp lại, thế tất sẽ làm nàng chịu càng nhiều chú ý.
Mỗi ngày ra cửa đi làm đối Lục Quy Lan tới nói là nỗi thống khổ làm người khó có thể chịu đựng, nhưng nàng phải kiếm tiền nuôi sống chính mình, cho nên cần thiết ra cửa công tác, quả thực như là cái chết tuần hoàn.
Cũng may sau lại internet dần dần phát triển, càng ngày càng nhiều công việc có thể làm tại nhà, Lục Quy Lan dứt khoát từ chức, kết quả ở nhà khai triển nghề tự do ngày đầu tiên liền bởi vì ngoài ý muốn qua đời.
Sau lại trói định hệ thống , có thể thông qua hoàn thành nhiệm vụ sống lại, nhưng mà nhiệm vụ lại là nàng tuyệt đối hoàn thành không được......
Mỗi khi Lục Quy Lan cảm thấy chính mình thực xui xẻo, may mắn liền sẽ lặng yên tới, nhưng mà may mắn quay lại vội vàng, không đợi nàng cảm nhận được đã bị vận đen mới chen vào.
Sáng sớm hôm sau, Lục Quy Lan ở ước định tốt thời gian rời đi ký túc xá đến hàng hiên chờ Giang Miểu, hai người cùng nhau đi tới lớp, vào cửa Lục Quy Lan ngẩng đầu nhìn về phía sau bảng đen, lại thấy chỉnh khối bảng đen trung gian hợp quy tắc thể chữ in chữ viết bị lau không còn một mảnh, một tia dấu vết đều không có.
Lục Quy Lan: "......" Hứa Mạt quả nhiên đầu óc có hố.
Lục Quy Lan không có lập tức tìm Hứa Mạt giằng co, bởi vì trước mắt không có bất luận cái gì chứng cứ chứng minh là Hứa Mạt làm, tìm nàng cũng vô dụng.
Giang Miểu cũng thấy, táo bạo cảm xúc ở trong mắt chợt lóe mà qua, Giang Miểu muốn nhấc chân đi tìm Hứa Mạt lý luận, đột nhiên nhớ tới cái gì, không có động, nhấp môi đỏ đi theo phía sau Lục Quy Lan, trở về chính mình vị trí ngồi xuống.
Cùng loại chuyện không phải lần đầu tiên xảy ra.
Lớp phó học tập Hạ Trán học kỳ cùng Giang Miểu quan hệ thực không tồi, hai người thường xuyên cùng nhau thảo luận vấn đề, Giang Miểu đem nàng trở thành người bạn duy nhất của mình.
Có một lần tiết thể dục Giang Miểu không có đi, lưu lại giúp chủ nhiệm lớp chấm bài thi, Hạ Trán tan học sau khi trở về lòng bàn tay cọ rớt một khối to da, miệng vết thương bị nước trôi trắng bệch, huyết châu còn đang không ngừng thấm ra tới.
Giang Miểu hỏi nàng là chuyện như thế nào, Hạ Trán khó xử mà nhìn Hứa Mạt một cái, rồi sau đó lắc đầu nói không có việc gì, là chính mình té ngã.
Hạ Trán biểu hiện rõ ràng như vậy, Giang Miểu phản ứng lại đây Hạ Trán nhất định là đã bị mình liên lụy mới có thể bị Hứa Mạt bọn họ nhằm vào.
Giang Miểu thực áy náy, lập tức đi tìm Hứa Mạt muốn nàng hướng Hạ Trán xin lỗi, kết quả bị Hứa Mạt một đám người cười nhạo, nói nàng ngốc.
Hạ Trán đi tới, Giang Miểu muốn lôi kéo nàng đi tìm chủ nhiệm lớp, Hạ Trán lại vào lúc này đẩy ra tay nàng, vẻ mặt không ủng hộ mà chỉ trích nàng "Xúc động" "Hiểu lầm Hứa Mạt" "Tâm tư bất chính" "Dùng nàng làm cớ cùng Hứa Mạt cãi nhau"...... vân vân.
Giang Miểu lúc ấy nghe một câu tiếp theo một câu từ trong miệng Hạ Trán ra tới, mờ mịt qua đi thực mau ý thức tới rồi chân tướng —— Hạ Trán là cùng Hứa Mạt cùng nhau chơi nàng, bọn họ từ đầu tới đuôi đều là một đám.
Hạ Trán không phải người thứ nhất lừa gạt nàng, Giang Miểu vốn nên đối nàng có mang cảnh giác, lại như cũ tin sai người.
Cố tình tiếp cận nàng lúc sau lại dẫn tới nàng xấu mặt, bị cả lớp cười nhạo......
Nàng ở cái trường này căn bản sẽ không có bạn bè.
Lần đó về sau, có người muốn trọng thi trò cũ, trước lừa nàng miễn phí học bù, cuối cùng lại vạch trần chân tướng, cười nhạo nàng loại người này không xứng có bạn.
Những người đó nàng đều không có lại tin, lại tin Lục Quy Lan.
Có lẽ bởi vì Lục Quy Lan là người thứ nhất cùng nàng nói "Chúng ta cùng nhau đối kháng cả lớp".
Giang Miểu mở sách ra đặt ở trước mặt, nhìn chữ viết rậm rạp trên giấy bắt đầu thất thần.
Đây là Hứa Mạt bọn họ lại một lần mưu kế sao?
Bảng tin có như vậy nhiều chữ không ai lau, cố tình lau đi chữ Lục Quy Lan viết.
Bọn họ cho rằng nàng sẽ giúp Lục Quy Lan ra mặt mới có thể làm như vậy có phải hay không?
Chuông vào tiết tự đọc vang lên, trong phòng học dừng lại tiếng nói chuyện ồn ào, đổi thành chỉnh tề tiếng đọc sách.
Lục Quy Lan đầu ngón tay gõ mặt bàn, tự hỏi lần này nên đối phó như thế nào.
Để mặc bảng đen trống không một khối khẳng định không được, nhưng một lần nữa điền vào lúc sau khẳng định sẽ lại lần nữa bị lau đi.
Nàng cần thiết ở trước mặt chủ nhiệm lớp viết xong mới được, tốt nhất làm chủ nhiệm lớp tận mắt nhìn thấy người nào đó lau bảng tin.
Lục Quy Lan nhìn thời khoá biểu ở góc bàn, chủ nhiệm lớp buổi sáng không có tiết, buổi chiều nhưng thật ra có hai tiết.
Buổi chiều giờ hoạt động thể dục, trường học thống nhất kiểm tra bảng tin các lớp, còn kịp.
Rốt cuộc chờ đến buổi chiều, chủ nhiệm lớp đột nhiên có việc không tới, cán sự môn văn phát xuống hai tờ đề, nói hai tiết này làm bài kiểm tra.
Lục Quy Lan: "......"
Thật đúng là khéo, may mắn nàng mang theo di động.