Hôm sau khi Chơn na thoát ra khỏi cơn nhập nhèm cũng là lúc Song Won Bin đưa thức ăn vào cho cô. Kim Chơn Na vươn vai không hề giữ hình tượng đi vào nhà tắm làm vệ sinh. Chơn Na mệt mỏi ngồi lên bàn chờ anh chàng Won Bin tuổi khôi ngô tuấn tú bưng đồ ăn ra cho mình.
Nhìn món bitet gan ngỗng tỏa hương thơm lừng trước mắt, Kim Chơn Na vui vẻ khen ngợi Won Bin bằng một cái thơm chụt vào má cậu. Ha ha, cũng quen rồi nên mặt Song thiếu gia không còn đỏ rực lên như mấy lần đầu nữa!
Đang ăn, tiếng chuông điện thoại vang lên, Chơn Na đang ăn đến vui vẻ không biết trời trăng gì nên không quan tâm, vì thế Song Won Bin đành đứng dậy bước ra ngoài. Vừa nhấc chiếc điện thoại lên, lập tức một tiếng gào to khủng bố ở đầu giây bên kia vọng ra:
“Chơn Na, mình cho cậu ’ mình đang đứng ở dưới sảnh đợi cậu. trong thời gian ấy cậu mà không xuống thì liệu hồn với mình!’’
Song Won Bin thất kinh đặt điện thoại xuống, thầm nghĩ, may là mình đã đi nghe điện thoại, nếu là Chơn Na thì không biết cô ấy có lười để ống nghe ra mà dẫn đến điếc hay không?!
Kim Chơn Na liếc qua, nghĩ chắc là bà chằn Ha Jea Kyung đây mà! Hazz, thật là, cô gật nhẹ đầu sau đó thong thả đứng dậy đến cạnh Won Bin, lại thơm nhẹ vào khóe miệng của cậu, nói:
“Trưa?!”
Giọng nói mang theo vẻ lười biếng rất riêng. Hazz da, khó khăn lắm mới lừa được bọn họ để bọn họ đi trước. Won Bin mới có thời gian ở cạnh cô như thế này! Cái bà chết bằm dám xen vào chuyện người khác! Won Bin cười, ôm lấy eo Chơn Na, lướt nhẹ qua đôi môi mềm:
“Nhà hàng Les’M, ’, nhớ đừng đến muộn!”
Kim Chơn Na gật gật đầu. cũng không có ý kiến gì với cử chỉ thân mật của cậu. hazz, cũng bao nhiêu năm mờ mờ ám ám, chỉ cô mới hiểu rõ, trong bốn người, Chơn Na lại yêu thích Won Bin hơn.
Hầu như F ai cũng hiểu ra điều này, nhưng hiểu là một chuyện, còn chấp nhận lại là một chuyện khác. Hazz, Yi Jun thì không nói, Ji Hoo trầm mặc lạnh lùng cũng tạm bỏ qua nhưng mà thằng nhãi Goo Jun Pyo mãi không lớn được kia mới là điều đáng lo ngại! hắn ta cứ thấy Chơn Na ở bất kì đâu cũng quấn lấy!~~ A, như vậy làm sao Chơn Na có thể cùng Won Bin bồi đắp tình cảm chứ?
Hazz, Kim Chơn Na mặc dù ghe rõ lời cảnh cáo của Ha Jea Kyung nhưng mà vẫn vô cùng lười, nếu như không phải Chơn Na hết sức thích tính cách của Ha Jea Kyung thì nàng đã muốn nằm ườn trong chăn không ra rồi!
Chính vì hơn ’ sau Kim chơn Na mới lề mề bước xuống đại sảnh nên ngay từ khi vừa thấy bóng nàng, Ha Jea Kyung đã hét lớn tới mức cả đại sảnh đều nghe thấy:
“Này! Ngươi mau xuống đây! Đã nghe ta đây cảnh cáo là trong ’ không xuống tới đây thì sẽ ra sao rồi chứ?...... Dà..dà..”
Kim Chơn Na chỉ hận không có cái giẻ lau nhét vào miệng cô bé nhiệt tình thái quá này! Chết mất thôi, cô tới gần con mèo đang xù lông kia, nhẹ nhàng nói:
“Này, đây là nơi công cộng nhé? Có chuyện gì thì nói luôn đê!... ta đang rất buồn ngủ nha!”
“Ngủ,.. ngủ lúc nào cũng ngủ, cậu không biết là tôi đang rơi vào lưới tình sao? Này, Chơn Na dễ thương, tớ đang muốn tán tỉnh hoàng tử lạnh lùng kia, cậu nói xem , mình nên làm gì a?~~”
Ha Jea Kyung làm bộ đau khổ nói, Chơn Na ôm mặt, làm ơn đi! Chị là một nữ cường mạnh mẽ có được hay không? Đừng có làm bộ như thế, đến một ngày chị nghĩ lại không chừng muốn giết người diệt khẩu đấy!
Vì muốn bảo toàn cho tính mạng tương lai của mình, chơn Na đành nói:
“Này, Jun Ji Hoo đó, từ nhỏ đã rất cô đơn, nên chỉ cần cậu giúp cậu ấy hòa đồng với thế giới bên ngoài là được! Mà chuyện này đối với cậu là không gì có thể dễ hơn nữa đúng không? nhưng mà, tôi nói cho cậu biết, có rất nhiều cô gái muốn làm điều này nha!”
Ha tiểu thư vừa nghe Chơn Na dứt lời liền vội vàng hỏi:
“Này, người đó? Ai vậy?”
Chơn Na không khỏi che mắt mình lại, mô phật, em không quen nữ cường Ha Jea Kyung, em không có đi!
“Ồ, người đó tên Min Seo Hyun, nhưng mà tôi không có thích cô ta nên có làm chút việc quấy rối, này, nếu cậu muốn tiến tới thì làm gì đi chứ? Hơn nữa nha, cô Seo Hyun đó hơn chúng ta tuổi, lại còn học cùng trường Shinhwa với Ji Hoo nữa, lửa cùng rơm lâu ngày cũng bén a~~”
Tâm tính thiếu nữ mà, chung quy cũng chỉ có mấy chữ là háo thắng mà thôi! Hazz, ai da, Ha Jea Kyung nghe xong liền nổi khùng, nhưng mà rất nhanh lại lấy lại bình tĩnh. Đôi mắt đẹp của Chơn Na lóe lóe, ha ha, hào sảng không có nghĩa là ngốc nghếch, Ha Jea Kyung tiểu thu cưới cùng cũng biết mình nên làm gì.
Ha Jea Kyung tuy là nghĩ ra một cách nhưng mà chưa có chắc chắn nên thì thầm với Chơn Na:
“Này, bao giờ cậu về Hàn Quốc vậy?”
Chơn Na tuy là tò mò nhưng mà quá lười biếng để hỏi, nói bang quơ:
“Ngày mai a~~”
“Ôi, tiếc nhỉ? Ngày mai vậy là tớ không tiễn cậu được rồi! hazzz… Được rồi được rồi, chúng ta đi dạo một lát rồi cùng đi ăn a~~”