Trong khi Chơn Na đang chớp chớp mắt ngạc nhiên, Ha Jea Kyung lại không hề nghe thấy Kim Chơn Na hỏi. lúc sau vui vẻ quay lại nói với Chơn Na:
"Đúng thế, mình nghĩ lại rồi, có thể mình sẽ hợp với hoàng tử tao nhã u buồn nha!"
Nghe Jea Kyung vừa nói xong, Chơn Na ngay lập tức giấu đi tia sáng vụt qua nơi đáy mắt:
"Này, Ha Jea Kyung, cậu đã nghe thấy F bao giờ chưa?"
"F?! Chưa có a~~"
Kim Chơn Na hài lòng gật đầu, nếu Ha Jea Kyung nghe thấy 'thanh danh sáng chói' của F thì rất có thể cô nàng mang tình hào hiệp trượng nghĩa này có thể một phát đá bay nhóm F ra khỏi não a~~. Thật là thương cảm cho mấy người bạn lâu năm của mình a!!, Chơn Na thầm nghĩ.
Ha Jea Kyung vừa kéo Chơn Na dậy, vừa nói:
"Nào, cậu ở khách sạn nào mình đưa về!"
Chơn Na mệt mỏi, dựa hẳn vào người Jea Kyung mà đi. Ha Jea Kyung thật sự vô cùng khâm phục cô gái này. Làm sao mà Chơn Na lại có thể vừa đi, vừa dựa vào người cô, đối thoại một hồi mà mắt vẫn một mực không mở ra kia chứ? Hazz, thiên tài khác xa người thường nha! Chỉ tội đây là một thiên tài biến thái.
Kim Chơn Na vừa nghĩ ngợi, lại nhắm mắt, mở mắt rót mật vào tai Ha Jea Kyung:
"Này, cậu không biết F thì thật tiếc, họ chính là những người thừa kế thiên tài của tứ đại gia tộc bên Hàn Quốc nha! Mỗi người đều có tài năng riêng a~~. Nói đến người hợp với cậu cũng có đấy, một hoàng tử tao nhã đầy sự u uẩn nha!"
"Sao?? Sao?? Cậu giới thiệu cho mình hả?"
Ha Jea Kyung nghe Chơn Na nói xong, vội vàng hỏi lại, haha, cuối cùng cô cũng có một mục tiêu cho mình rồi!! Chơn Na lười nhác nhếch mí mắt, lại thêm vào:
"Ha ha, cậu nhóc đó à? Rất đẹp trai nha! Học rất giỏi lại còn có tài đánh violon và đàn dương cầm nữa!"
Nói chung là Kim Chơn Na không thích violong lắm mà lại thích dương cầm hơn, vì thế cô bắt người có tài năng về mặt âm nhạc nhất là Jun Ji Hoo học chơi dương cầm để cho cô nghe. Cũng may là Ji Hoo có tài năng thiên bẩm về âm nhạc, đánh dương cầm cũng rất dễ nghe nha!
Khi về đến gần khách sạn sao mà Chơn na đã đặt phòng thì thấy Ha Jea Kyung dừng lại, Kim chơn Na thì đang gật gà gật gù dựa vào vai Jea Kyung nên suýt là đổ rầm ra đường.
Ha Jea Kyung vội vàng cúi xuống, định đỡ lấy Kim Chơn Na nhưng mà rất nhanh đã có một bàn tay nhanh hơn cô bé. Ha Jea Kyung ngẩng lên nhìn, thấy một gương mặt yêu nghiệt với khí chất đùa cợt, nhưng mà sao Kyung lại thấy khi người này nhìn cô bé Chơn Na lại mỉm cười void vẻ thật sự nhỉ?
"Cô là ai?"
Theo giọng nói, Ha Jea Kyung ngẩng lên thì thấy một tuấn nhan lạnh lùng xa cách người khác chất vấn cô. Đôi môi mỏng kia khẽ mím, nhìn chằm chằm mình. Ha Jea Kyung cười ngốc:
"Cô ấy đi chơi với tôi về, không sao cả đâu, chỉ là hơi buồn ngủ thôi! Tôi là Ha Jea Kyung nha~!"
Jun Ji Hoo nhìn thoáng qua cô gái nhỏ nhắn tràn đầy sức sống kia, thật là có cảm giác làm cho người ta muốn tới gần! Ha Jea Kyung nhìn qua hai người rồi dừng lại ở gương mặt xinh đẹp như con gái mà chứa đầy ua buồn kia, thốt lên:
"Cậu là người tên Jun Ji Hoo?"
Jun Ji Hoo ngạc nhiên, cô gái này biết mình sao? Nhưng mà chưa kịp để cậu nói gì, Ha Jea Kyung đã tuyên bố:
"Này, từ nay trở đi, tôi sẽ theo đuổi cậu!"
Tất cả mọi người há hốc miệng. Song Won Bin ngạc nhiên, muốn trêu chọc Ji Hoo một lát nhưng nhìn thấy thiên hạ trong lòng cứ rúc rúc vào ngực mình tìm hơi ấm, khẽ mỉm cười, Won Bin không khỏi tiếc nuối buông tha cho Ji Hoo, nói với Ha Jea Kyung:
"Này! Cảm ơn cô nhé! Hay là cô có thể ngày mai đi ăn bữa trưa với chúng tôi?!"
Ha Jea Kyung giờ mới nhìn kĩ gương mặt của người đang bế Chơn Na theo kiểu công chúa này, không khỏi muốn thốt lên: "Mẹ kiếp, đẹp trai thế này, cả người đều yêu nghiệt như vậy, có muốn cho người khác sống nữa không?"
Một người tà ác, gian sảo; một người ôn nhu, hòa đồng; một người tuấn mĩ lạnh lùng; một người lại nhu hoàn, buồn bã. Đây chính là F trong truyền thuyết mà Chơn Na vừa kể hay sao?
"Được, ngày mai tôi sẽ tới! a, Jun Ji Hoo, cậu cứ đợi tôi hạ gục cậu đi!"
Nói xong, Ha Jea Kyung mạnh mẽ đi mất. Song Won Bin cũng bế Kim Chơn Na lên phòng. Còn lại chàng trai của F như cây đơ trước gió. Cô gái mạnh mẽ đó, là ai vậy???