Vạn Linh Chi Chủ

chương 50

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Vương Minh nhanh chóng kéo Thanh Diệp Hoa cách xa Trương mập mạp, hắn vẫn chưa kí kết linh ước với Thanh Diệp Hoa nên không thể điều khiển nó chỉ có thể giao tiếp đơn giản và hiểu một số tín hiệu mà nó đưa ra.

“Không sao đâu hắn chỉ nói đùa thôi ta sẽ không bỏ rơi ngươi đâu mà” Vương Minh nhanh chóng an ủi Thanh Diệp Hoa thế nhưng cũng phải một hồi lâu sau nó mới bình tĩnh trở lại.

Vương Minh trò chuyện với Trương mập mạp một hồi, hỏi thăm những điều các vị trưởng lão dặn dò vào buổi sáng mà hắn vắng mặt cùng với những điều cần lưu ý quá trình kí kết linh ước sau đó hai người chia tay.

Vương Minh mang Thanh Diệp Hoa trở về phòng của mình, nó có vẻ thích thú khi được đưa đến một nơi ở mới sau khi ngó nghiêng khắp nơi nó liền nhổ ra một cái cái cây được trồng sẵn trên bệ cửa sổ sau đó nghiễm nhiên chiếm cái chậu cây của nó.

Thế là Vương Minh một bên phải dọn dẹp bãi chiến trường do Thanh Diệp Hoa bày ra một bên răn dạy nó thế nhưng có vẻ như nó đang bận vui vẻ với “căn nhà” mới của bản thân nên không thèm quan tâm đến Vương Minh.

Sau khi dọn dẹp sạch sẽ Vương Minh đến trước mặt Thanh Diệp Hoa, hắn dùng chút linh lực ít ỏi của bản thân vẽ một trận pháp xung quanh Thanh Diệp Hoa sau đó dùng dao cứa một vết nhỏ trên tay mình rồi nhỏ một giọt máu lên trên nụ hoa ngay lập tức linh ước được hình thành.

Vương Minh hơi sửng sốt vì hắn không ngờ việc kí kết linh ước lại nhanh gọn và đơn giản đến vậy, Trương mập mạp kể với hắn việc kí kết linh ước của hắn là một cuộc vật lộn gian khổ, con Xích Hỏa Mã của hắn chống cự quyết liệt khiến hắn có cảm tưởng có thể sẽ thất bại bất kì lúc nào.

Thế nhưng Vương Minh lại không cảm thấy khó khăn gì cả, có vẻ như do quan hệ giữa hắn và Thanh Diệp Hoa rất tốt nên nó không bài xích hắn.

Sau khi kí kết linh ước Vương Minh đã có thể hiểu được một số thông điệp đơn giản mà Thanh Diệp Hoa muốn truyền đạt cho hắn, hắn có thể cảm nhận được tâm trạng của nó hiện tại rất tốt.

Thanh Diệp Hoa ngay lập tức bò lên người Vương Minh làm bộ đồ của hắn dính đầy đất, một phiến lá trên Thanh Diệp Hoa chạm vào ngón tay của Vương Minh một luồng ánh sáng màu xanh nhạt phát ra ngay lập tức vết thương trên tay hắn có thể thấy được bằng mắt thường được cầm máu sau đó biến mất như chưa từng xuất hiện.

“Ta sẽ gọi ngươi là Thanh Diệp ngươi đã là linh thú đầu tiên của ta rồi đấy mong rằng chúng ta sau này sẽ trở thành bạn tốt của nhau” Vương Minh nói chuyện với Thanh Diệp Hoa khiến nó vui vẻ quên cả trời đất quấn chặt lấy cánh tay của Vương Minh.

Sau khi chơi đùa với Thanh Diệp Hoa một hồi Vương Minh liền cảm thấy đói bụng, trời đã về chiều bây giờ là khoảng thời gian ăn tối, hắn ta tất bật cả ngày nay nên chưa có cái gì vào bụng.

Thế là Vương Minh tắm rửa thay quần áo rồi qua phòng Trương mập mạp hai người cùng nhau đến nhà ăn của tông môn, nơi đây cung cấp các loại thức ăn cho linh thú cũng như đệ tử của tông môn.

Sau khi ăn một bữa no nê Vương Minh dùng điểm cống hiến mua một ít đất cùng phân bón tốt cho Thanh Diệp Hoa rồi hai người trở về biệt viện của mình.

Vương Minh đổ đất cũ trong chậu đi để thay bằng loại đất mới rồi thêm phân bón vào đó, đây là loại đất cùng phân bón đã qua xử lý đặc biệt có chứa một lượng nhỏ linh khí có thể trợ giúp thực vật hệ linh thú nhanh chóng phát triển.

Thanh Diệp Hoa nhanh chóng kiểm tra ngôi nhà mới của mình, Vương Minh có thể cảm nhận được cảm giác hạnh phúc truyền ra từ nó, sau khi xử lý xong vấn đề của Thanh Diệp Hoa, Vương Minh lên giường tiến hành tu luyện.

Một đêm trôi qua Vương Minh tỉnh lại thấy thần thanh khí sảng, tối hôm qua hắn đã thành công đột phá lên cấp trung kỳ, mọi thứ có vẻ như nhanh hơn hắn suy nghĩ có vẻ như một phần là nhờ có linh ước với Thanh Diệp.

Vương Minh bước chân ra khỏi phòng chuẩn bị đến Linh Thú Đường để làm công việc của mình, ngày đầu tiên không thể đến trễ được.

Dọc theo con đường ngày hôm qua Vương Minh nhanh chóng đến nơi, hắn nhanh chóng dọn dẹp chuồng linh thú đã bị đám ấu thú bày bừa lộn xộn, còn Thanh Diệp cảm nhận được mình đã trở về nơi ở cũ liền vui vẻ chạy đi kiếm bạn bè của mình chơi đùa.

Sau khi dọn dẹp xong Vương Minh tiến hành cho các con linh thú nơi đây ăn, hắn ta cố tình cho những con linh thú khác ăn trước sau đó mới đến lượt con Ngân Lang kia.

Lúc Vương Minh đến nơi trên tay cầm sẵn khẩu phần lương thực cho Ngân Lang, nó có vẻ đã chú ý Vương Minh từ lúc hắn làm việc cho nên lần này nó không tỏ địch như trước thế nhưng vẫn nằm im một chỗ tỏ ra không quan tâm cho dù Vương Minh vẫy vẫy một miếng thịt to đùng trước mặt nó.

Cuối cùng Vương Minh đành bỏ cuộc để lại miếng thịt gần đó rồi bỏ đi, hắn còn phải tranh thủ tu luyện nếu không cuối tháng này hắn có khả năng phải cuốn gói rời khỏi nơi đây.

Trong lúc Vương Minh đang bận rộn thì Thanh Diệp đang vui chơi quên trời đất, lúc hắn tìm thấy nó thì nó đang bận chơi đuổi bắt cùng một con Thủy Tinh Linh.

Vương Minh đứng một bên quan sát Thanh Diệp sử dụng dây leo rượt theo con linh thú kia, mặc dù Thanh Diệp Hoa tính cơ động không cao thế nhưng đám dây leo của nó lại rất linh hoạt.

Hai sợi dây leo từ hai phía đánh úp về phía Thủy Tinh Linh thế nhưng đối phương vẫn dễ dàng tránh né, cơ thế của đối phương được làm từ nước và có thể thay đổi hình dạng liên tục vì thế Thanh Diệp liên tục vồ hụt.

Sau khi tránh né được hai sợi day leo vừa lao tới con Thủy Tinh Linh còn quay sang Thanh Diệp làm cái mặt quỷ rồi cất tiếng cười khoái trá, bỗng nhiên từ dưới đất lao lên một sợi dây leo túm lấy chân của nó.

Thủy Tinh Tinh hốt hoảng muốn vùng ra thì từ sợi dây leo lại tách ra những sợi dây leo nhỏ hơn tạo thành cái lồng xung quanh lá cây bọc kín không cho nó chạy ra.

Vương Minh có thể cảm nhận được tâm trạng vui vẻ phát ra từ Thanh Diệp, cả nụ hoa như sáng bừng lên các lá cây quanh người nó rung lên như đang nhảy múa.

Vương Minh đứng một bên chứng kiến tất cả, hắn cảm thấy trò chơi của hai đứa nhóc rất thú vị nó không chỉ là một trò chơi mà còn khảo nghiệm các tố chất khác từ trực giác, độ nhanh nhạy cho đến tính chiến thuật bên trong đó nữa.

Vương Minh bắt đầu suy nghĩ, hắn chỉ có thời hạn một tháng để bồi dưỡng Thanh Diệp Hoa nếu không có kế hoạch cẩn thận thì hắn thua chắc, thế nhưng từ biểu hiện của Thanh Diệp hắn vẫn khá yên tâm, tố chất của nó cũng tạm trí lực trong số thực vật hệ linh thú coi như khá cao chỉ cần có kế hoạch phù hợp thì khả năng thành công sẽ rất cao.

Với lại Vương Minh vừa nảy ra một ý nghĩ nếu có thể sử dụng Thanh Diệp trong công việc chăm sóc chuồng linh thú thì có thể tiết kiệm rất nhiều thời gian và công sức ngoài ra có thể phối hợp việc tập luyện luôn.

Thế là Vương Minh lại gần ôm lấy Thanh Diệp, nó cũng đã thả Thủy Tinh Linh ra rồi rút các dây leo trở lại thân thể, con Thủy Tinh Linh chạy đến chạy vòng quanh Thanh Diệp phát ra những tiếng kêu vui tai.

Sau khi tạm biệt Thủy Tinh Linh một người một thú tìm đến Tàng Thư Các, Vương Minh đã hoàn thành công việc buổi sáng bây giờ có chút thời gian ảnh hắn muốn tìm hiểu thêm về Thanh Diệp Hoa để tìm phương hướng bồi dưỡng phù hợp.

Phí vào cửa cũng làm cho Vương Minh giật mình chi phí để vào tầng trong tiếng đồng hồ là điểm cống hiến trong khi ký danh đệ tử như hắn khi mới vào chỉ được nhận điểm cống hiến mà thôi, hôm qua hắn đã dùng điểm cống hiến để mua đất và phân bón làm khẩu phần một tháng cho Thanh Diệp rồi vì thế hắn cũng không còn bao nhiêu điểm cả.

Thế nhưng hắn biết mình không có lựa chọn nào khác, lục tìm trong đống tài liệu về thực vật hệ linh thú Vương Minh tìm được một vài quyển sách hướng dẫn nuôi dưỡng và huấn luyện Thanh Diệp Hoa.

Lại tốn thêm điểm cống hiến để sao chép một phần tài liệu hắn cảm thấy cần thiết để về nghiên cứu thêm cuối cùng Vương Minh cũng rời khỏi Tàng Thư Các.

Hai tiếng nghiên cứu cùng với phí sao chép tư liệu số điểm cống hiến của Vương Minh chỉ còn lại ít ỏi điểm, hắn quay trở lại Linh Thú Đường để cho đám linh thú của mình ăn trưa và mua một vài loại dược liệu cần thiết cho Thanh Diệp.

Tối đến sau khi hoàn thành công việc hắn trở về phòng của mình với một đống bình bình lọ lọ, số điểm cống hiến của Vương Minh chính thức chạm đáy thế nhưng hắn cảm thấy rất đáng, dù sao nếu cuối tháng không vượt qua đợt kiểm tra thì cho dù có nhiều điểm cống hiến hơn cũng không dùng được.

Sau khi về đến phòng Vương Minh bắt đầu nghiên cứu mấy loại dược liệu mà hắn mua được, một lọ màu xanh tên là Linh Mộc Thủy có chứa mộc hệ linh khí nồng đậm có thể xúc tiến tu vi của thực vật hệ linh thú.

Lọ thứ hai có màu xanh sẫm là Tố Mộc Dược Thủy nếu như thực vật hệ linh thú ngâm mình trong đó có thể tăng độ dẻo dai cùng cường độ thân thể, cuối cùng là một lọ màu đen là Tê Liệt Độc Thủy loại độc này có thể làm tê liệt cơ bắp của các loại động vật khác đặc biệt là thú hệ linh thú thế nhưng nó đồng thời có thể giúp cho thực vật hệ linh thú có thể sản sinh ra tuyến độc làm tê liệt con mồi của mình.

Đầu tiên Vương Minh đặt Thanh Diệp vào chậu sau đó nhỏ một giọt Linh Mộc Thủy lên nụ hoa của nó, Thanh Diệp có vẻ rất hưởng thụ còn phát ra cảm giác thèm khát Vương Minh phải nhỏ thêm hai giọt nữa nó mới thỏa mãn.

Xử lý xong Thanh Diệp Vương Minh bắt đầu tắm rửa và ăn tối, trước khi đi ngủ hắn ta nhấc Thanh Diệp ra khỏi chậu là ngâm nó vào một cái chậu nước bên trong được hòa sẵn Tố Mộc Dược Thủy theo tỉ lệ được chỉ định.

Sau khi cảm thấy mọi việc đều ổn thỏa Vương Minh lên giường bắt đầu tu luyện, hắn đã chuẩn bị xong mọi thứ cần thiết còn lại chỉ là một tháng tới hắn ta tận dụng mọi thứ như thế nào nữa mà thôi.

Truyện Chữ Hay