Kim sắc Tiên vũ
“Vù”. Lão giả tóc bạc thoáng cái xuất hiện trước thân hình của Thiên khoảng chượng, lão giả trầm ngâm một lát rồi lẩm bẩm “thằng nhóc này trốn ở đây đột phá không sợ bị thú hoang quấy nhiễu mà trở thành dã tràng hay sao?”. Nói rồi lão phóng linh hồn lực ra bao trùm phạm vi dặm quanh Thiên giúp hắn hộ pháp. Quán nhập linh khí thêm khoảng một giờ cuối cùng hai mắt Thiên cũng mở ra nhìn về phía lão giả tóc bạc, lưu mang trong mắt chớp động Thiên phóng linh hồn lực ra cảm nhận sự thay đổi trong cơ thể. Chỉ thấy bên trong đan điền giờ phút này xuất hiện một vùng xoáy nhỏ nay tại đan điền, trung tâm vùng xoáy là một hạt châu màu đỏ đậm tản mát ra linh lực kinh người. “ Không lẽ đây là Linh cầu sao?” Thiên thầm hỏi, sau đó hắn tiếp tục nhìn sâu vào phía dưới đan điền, nơi ấy có một ngân sắc tiểu nhân. Tiểu nhân này nhìn bên ngoài tựa hồ giống hệt với Thiên chỉ có điều bên ngoài tiểu nhân đang ngồi nhắm mắt lúc này bị tầng xiềng xích óng ánh màu bao quanh. Linh quang chớp động hắn ngưng tụ Linh Khí đánh sâu vào tầng xiềng xích thứ nhất, chỉ thấy vòng tụ khí quay cuồng tỏa ra năng lượng linh khí ba động biến ảo thành một thanh tiểu kiếm màu vàng. Tiểu kiếm màu vàng chớp động biến mất giữa hư không, chớp mắt tiểu kiếm lại xuất hiện chém lên thân một sợi xích.
Từ lúc có thể sử dụng Linh hồn lực Thiên đã nhìn thấy một tiểu nhân bị tầng xiềng xích vây quanh trong thân thể. Nhưng tự nhiên hắn làm mọi cách cũng không thể nào bỏ xuống sự trói buộc của các tầng xiềng xích này. Với trí nhớ của kiếp trước hắn từng đọc một câu truyện nào đó thì đây là một loại phong ấn cổ xưa. Thiên tự đưa ra lý giải đối với những sợi xích này rồi kết luận chỉ có tăng lên thực lực mới có thể mạnh mẽ phá vỡ từng tầng phong ấn này.
Sau bao nhiêu năm cuối cùng cũng đả thông tầng khí Linh thành công tụ linh đột phá cảnh giới Trúc Linh, hôm nay hắn quyết định lần nữa dùng Linh lực đánh sâu vào tầng phong ấn thứ nhất. Lúc này lưu quang sợi xích thứ nhất chớp động một hồi. Chỉ thấy một kích vừa rồi cơ hồ đã làm sợi xích thứ nhất mờ đi rất nhiều, tựa hồ sắp tan vỡ.
Bên ngoài lão giả tóc bạc cũng nheo mày, lão cũng không nhận ra sự bến đổi trong cơ thể Thiên. Sau một lúc lão đành lắc đầu thở dài tiếp tục hộ pháp. Thiên nhìn thấy sự biến đổi của sợi xích trên mặt không khỏi hiện lên nét mừng rỡ. Một kích vừa rồi hắn gần như đã sử dụng thành linh khí trong cơ thể kết quả đã làm sợi xích lay động trở nên hư ảo đi rất nhiều. Lần nữa Thiên lại ngưng tụ ra một thanh tiểu kiếm khác huy động chém tới sợi xích đang chớp động kia. Linh quang trên thân sợi xích ảm đạm chớp động liên hồi nhưng không có đứt gãy như trong tưởng tượng. Lúc này Thiên hiện lên một thoáng kinh ngạc, vậy mà không có đứt. Thiên mở mắt ra há miệng thở ra một ngụm trọc khí, thân hình thoáng lên như thuấn di xuất hiện trước mặt lão giả cung khính “ Đa tạ đại trưởng lão đã giúp ta hộ pháp”. Lão già tóc trắng vậy mà lại là đại trưởng lão của làng, đại trưởng lão lúc này mới mở mắt thu hồi linh hồn lực. Ngay khi lão định mở miệng nói điều gì đó thì ngay lúc này dị biến phát sinh, chỉ thấy cơ thể Thiên lúc này linh khí quanh thân phát ra, một đạo tinh ti lục sắc từ trong đan điền bay vụt ra quấn quanh thân thể Thiên rồi tiến thẳng vào giữa lưng.
Thiên lúc này cũng nhận ra sự biến đổi bên trong cơ thể vồi vàng thúc dục chút linh khí cuối cùng phóng ra một tầng kim quang hộ thể nhưng cũng vô pháp ngăn chặn sợi tinh ti tiến vào cơ thể. Bên trong đan điền sợi xích màu thứ nguyên dạng lúc nãy bây giờ kêu lên răng rắc, tiếp đó từng đoạn từng đoạn xuất hiện vết nứt, từ vết nứt phát ra kim quang sáng chói rồi nổ tung. Sợi xích nổ tan thành bụi phấn, nhưng sau đó lại dung hợp lại thành một khỏa kim cầu dung nhập vào vòng xoáy, rồi xoay quanh Linh cầu ở trung tâm. Mà sợi tinh ti tiến nhập vào lưng giờ phút này đi thẳng vào tim hòa quện với máu tươi đi khắp thân thể. Nhìn từ bên ngoài cũng thấy thân thể của Thiên nổi lên từng khối thịt cuồn cuộn chạy khắp thân thể. Loại máu này chảy tới đâu chỗ đó cơ hồ được gia cố thêm vài phần vững chắc. Cuối cùng sau vòng tuần hoàn chúng lại tụ lại ngay tim hình thành nên sợi tinh ti lúc nãy. Chỉ có điều tinh ti lúc này đã ảm đạm vài phần. Tinh ti chớp động bay vụt ra ngoài. Kỳ lạ thay tinh ti tiếp xúc không khí tới đâu thì phát ra kim quang sáng chói tới đó tựa như gột rửa sạch tạp chất trên thân nó vậy. Đợi đến lúc tạp chất không còn tinh ti cũng vặn vẹo rồi dán chặt lên cột sống của Thiên, từ cột sống mọc lên một đôi cánh màu vàng trông rất diệu kỳ.
Kỳ thật nói ra thì dài dòng nhưng sự việc diễn ra chỉ trong mấy cái hô hấp đã hoàn thành. Đại trưởng lão kinh nghiệm lịch duyệt đã lâu nên khi nhìn thấy đôi cánh xuất hiện vội vàng cả kinh, thân hình không làm chủ được vội vàng lui về sau mấy bước lúc này mới đứng vững thân hình. “ Kim, Kim Sắc Tiên Vũ. Sùng Thiên, ngươi vậy mà lại mang huyết mạch chân tiên”.