" Công tử , tại sao người khách khí với hắn , hắn thật vô lễ " Trình Nhật ngạc nhiên với thái độ công tử nhà mình , công tử không bao giờ muốn chủ động kết bạn với một ai nhưng hôm nay công tử có thái độ thật lạ . Nhưng thật tức giận với thái độ của tên tự mãn này quá đi công tử nhà mình khách khí với hắn lắm rồi mà thái độ chọc giận người ta muốn phun máu mà .
" Các ngươi nói xong chưa , rồi thì im lặng " hai người này làm nàng thật nhức đầu mà , quá ồn ào .
" Ngươi ...." thái độ gì đây thật tức chết không đền mạng , Trình Nhật tức phun khí
" Ân " vẫn nở nụ cười , thật thú vị đáng giá cho mình kết bạn .
Hai người không nói gì hết nhìn xuống lầu , trên đài một cô gái phong trần trang điểm cực kỳ tinh tế , khuôn mặt được xem là mỹ nhân ( mỹ nhân nhờ son phấn )
Hôm nay là ngày hoa khôi của quán chúng tôi bán đêm đầu tiên , xin quý khách cứ ra giá , giá càng cao thì người đẹp sẽ là của các vị đêm nay .
Nói xong một cô gái từ trong đi ra nhưng lại bị che mặt bằng miếng lụa mỏng , nhìn nàng rất mỏng manh như chỉ tác động mạnh chút sẽ làm cho cô biến mất , yếu đuối nhu nhược làm người ta cảm giác yêu thương và muốn che chở , nhưng cô có cặp mắt linh lung nhưng không che giấu sự tuyệt vọng trong đó . Dù cô nương hoa khôi này che mặt nhưng cũng biết cô ấy có nhung nhan động lòng người .
" Đây là hoa khôi của Di Xuân viện chúng tôi tên là Thường Như cô nương " cô nương chủ trì chỉ vào hoa khôi của viện giới thiệu nhiệt tình
" Đúng là mỹ nhân , nàng này bản công tử muốn chắc rồi " người thứ nhất đưa bộ mặt thèm chảy nước miếng của hắn thật ghê tởm
" Người ta bản công tử cũng muốn " người thứ hai cũng dậy mà phát lên tiếng
" Ta cũng muốn ....."
" Ta cũng muốn....."
Toàn trường một trận huyên náo , người người tranh giành hoa khôi , nhưng cô ấy thủy chung vẫn ngồi yên nhưng không liên quan đến cô ấy , một đôi mắt đầy sự đau lòng và tuyệt vọng .
" Người này bản đại gia ta muốn " Trịnh Hàn Nhật đại công tử nhà Tể tướng tham ăn biến làm nhưng được cái có khuôn mặt kiếm được tiền , trong phủ có bảy thiếp thất chưa có chính thất .
" Ta ra lượng vàng " hắn cao vọng làm cho người ta không phải cảm thán , lượng vàng đủ để cho nhà bình thường sống trong , năm giản dị
" Ta ra lượng vàng " Băng Y nàng muốn người này , người này có thể dùng được trong tương lai
" Ai dám tranh với ta , ngươi là ai , cả gan giành người bản công tử chú ý " Trịnh Hàn Nhật tức giận vì có người lên giành người với y , hắn ở kinh thành làm một tiểu bá vương , trừ các hoàng thân quốc thích ra hắn không nhường nhịn bất cứ kẻ , luôn thích bắt nạt kẻ yếu thế hơn mình .
" Ta .." một câu của nàng làm chấn động toàn bộ khách quan nơi đây
" Ngươi là ai " hắn tím mặt , giỏi cho một chữ " ta "
" Ta là ta " nàng không cần đôi co với người cao to nhưng trí óc lại không bằng trái nho
" Giỏi, ngươi hôm nay ăn gan hùm mật gấu gì mà nói chuyện như vậy với bản công tử , ngươi có biết ta là ai không " hắn đang giận muốn giết người đây
" Ta giỏi đó giờ không cần ngươi khen , còn hôm nay ta chưa ăn gan hùm cũng chưa ăn mật gấu ta mới uống một chung trà là có chó cản đường rồi , mà quên chưa ta có ăn gan mà là gan chó uống thì uống mật của chó , còn việc ngươi hỏi ta biết ngươi là ai không , thì ta cho ngươi biết ngươi là ai thì đâu quan trọng gì tới ta " nàng nhàn nhạt nói chuyện không nhìn tên đó .
" Ngươi ,Tên tiểu tử ngươi đợi đó cho ta...... " hắn tức giận bỏ đi, hôm nay hắn thật mất mặt chết đi được
" Xí ...." muốn đấu võ mồm với nàng thì tu thêm kiếp nữa đi . Nàng là một người ít nói , một khi đã động ngôn thì tức chết người không đền mạng .
Toàn Di Xuân viện đang muốn nén cười tới nội thương , hằng ngày ai không biết Trịnh Hàn Nhật ngang ngược , càng rỡ đến đâu mà hôm nay lại có người trị được hắn thật quá suất mà .
Hai người ngồi kế bên nàng thì há mồm to tới nổi mà nhét quả trứng vào luôn cũng được . Hai người không ngờ tử y nam tử này từ nãy đến giờ vào đây chưa nói đến một câu dài , mà bây giờ chọc người ta giận muốn phun máu , đúng là công phu miệng lưỡi quá ghê gớm .
" Hai người sao dậy .." nhìn hai người họ kỳ lạ thiệt .
" Công phu mắng chửi thật cao thâm , ta ( tại hạ ) khâm phục " hai người như hẹn trước vậy ,
" Hi....." Băng Y trên trán đầy hắc tuyết .
" Tú bà đâu , ra đây gia gặp " nàng không nói nhiều với hai người này nữa.
" Khách quan có chuyện gì phân phó " nhìn thái độ mới vừa rồi của gia này là biết người không dễ chọc vào rồi .
" Ta muốn cô ấy "