'' Keét.... '' Cánh cửa mở ra, những..... bên trong không có bóng dáng của người nào, những tập tài liệu vẫn nằm nguyên vị trí cũ. Người đàn ông khẽ hừ một tiếng rồi lại đi qua các phòng khác. Ông ta vẫn không để ý, trên trần nhà, một cái bóng đen dán sát vào tường. Khi ông ta đã đi xa bóng đen thấy an toàn nên mới xuống, nhảy một cách nhẹ nhàng không tiếng động, vâng, đây chính là nữ chính của chúng ta, chị đã nhanh chóng lộn nhào ẩn lấp bám trên trần nhà. Nó nhanh chóng chụp lại tài liệu, ánh mắt lướt qua từng trang giấy. Sau đó trả lại tài liệu về vị trí cũ, thoăn thoắt rời khỏi tòa nhà.
- Chú à, mau chóng rút thôi - Thôi qua thiết bị liên lạc, nó thầm nhắc nhở chú
- Được. - Tuy không biết chuyện gì xảy ra nhưng, chú nó vẫn tin tưởng vào cô cháu gái duy nhất của mình, với cả, làm một sát thủ lâu năm chú nó đã nhận ra điều gì đó khác biệt ở đây.
Theo đúng kế hoạch rút lui, chú nó và nó đã tập trung ở tại nhà. Chú nó nhíu mày, hỏi Rico:
- Cháu bảo rút lui khi thời gian định sẵn là tiếng, mà bây giờ mới có nửa tiếng là sao?
- Cháu nghĩ chúng ta đã bị lộ hành tung, cháu thấy chiếc máy theo dõi mini được giấu kĩ càng trong hồ sơ mật, nếu không mở ra kiểm xét, có lẽ cháu đã mang vễ đây rồi - Thấy vẻ mặt của chú mình dần nghiêm trọng, Rico trầm ngâm nói tiếp - Nhưng có lẽ chúng chưa biết danh tính của chúng ta vì cháu thấy các công tác phòng thủ đều nhắm vào người tấn công chứ không phải bảo vệ thông tin. Và cháu còn nhìn thấy một thông tin khá thú vị: Trường XX
- Hửm? Bẫy sao?
- Vâng. Nhưng, không vào hang hổ sao bắt được hổ con! - Rico nhếch mép, não bộ bắt đầu toan tính hình thành kế hoạch...
Tg: Tui đã trở lại: