- Cháu thực sự muốn thực hiện kế hoạch này sao? - Dù đã biết cái bản tính cố chấp của nó nhưng chú nó vẫn không kìm lòng lo lắng hỏi một câu.
- Dạ - Nó gật đầu chắc nịch, ánh mắt nhu hòa, Nó cũng có người thân. Tuy nhiên, nghĩ đến ba mẹ, ánh mắt nó đần lạnh trở lại: Nó nhất định phải trả thù, không chỉ cho nó cho ba mẹ nó mà còn cho nỗi đau mất thân nhân của chú nó nữa!
Thấy nó như vậy, chú nó thở dài, nói với nó:
- Được rồi, cháu nhớ phải cẩn thận, ta sẽ cố gắng trong thời gian ngắn chế tạo cho cháu một số trang bị cần thiết. Và... nếu có nguy hiểm, cháu cần rút ngay, nhớ chưa?
- Vâng!
---------- Lạc trôi ~------------
Bầu trời cao vời vợi, xanh ngắt trong veo như mặt hồ. Ánh nắng vàng hoe rải vào không gian ngàn tia nắng nhu hòa, nắng rọi trên mái hiên, len lỏi qua từng kẽ lá, loáng thoáng đạp xuống vỉa hè. Chiếc xe đạp Full Suspension khỏe khoắn chạy băng trên mặt đường và người thanh niên đang cố gắng đạp nhanh để có thể về nhà trong thời gian sớm nhất...
Đây chính là Rico, không, bây giờ là Thế Khánh mới đúng. Trong thời gian qua, Rico đã tạo cho mình một thân phận hoàn toàn mới: Nguyễn Thế Khánh, một du học sinh mới về nước, yêu các hoạt động thể thao.
Và, ngày tháng tại trường XX, lễ khai giảng đang diễn ra...