Tại Marado - thủ đô của vương quốc Jirgs.
Thành phố này, với số dân lên đến gần hai mươi vạn người, không chỉ nổi danh tại các quốc gia xung quanh mà còn trên toàn lục địa. Một thành phố lớn đông dân cư và nhộn nhịp.
Tuy nhiên, đúng như dự kiến, đời sống nhộn nhịp thường ngày giờ đã lui lại, nhường chỗ cho một sự yên lặng hiếm thấy.
- Đối với tớ thì ông ta chỉ là một ông già bình thường nếu không có vương miện trên đầu thôi, nhưng xem ra chuyện này vẫn tác động lớn đến họ đấy nhỉ.
Người lên tiếng phàn nàn chính là Seran, hiện đang đứng cạnh cửa sổ và nhìn xuống lòng đường.
Mười ngày đã qua kể từ lễ trao thưởng, cũng là mười ngày kể từ khi đức vua Remnas băng hà. Hiện tại thì nhóm của Kail vẫn đang trú tại một quán trọ nổi tiếng ở Marado.
Chỉ hai ngày sau khi tin vị vua đương nhiệm qua đời loan ra, lễ Quốc tang đã được cử hành, và toàn bộ thủ đô đều để tang.
Ông ta không được lòng tin của dân chúng như Thánh Vương của Thánh Quốc Shura[note755], cũng như không có uy tín lãnh đạo nếu so với vị hoàng đế của đế chế Garugan. Tuy vậy, dường như vua Remnas - người được coi là một vị vua tầm thường, vẫn được đông đảo dân chúng kính trọng.
Ngay đến những rạp hát vốn đông người lui đến cũng trở nên khác thường vào ngày hôm nay, chỉ có một vài thi sĩ đang ngâm những ca từ đầy đau đớn trước sự mất mát to lớn này.
- Dù sao thì ông ta cũng là một vị vua không phạm phải một sai lầm lớn nào... đối với những người dân bình thường thì thế là đủ rồi.
Người vừa trả lời là Kail. Cậu giờ đang nằm ườn trên giường, chúi mũi vào một quyển sách mỏng.
Dưới góc nhìn của Kail, điều đó là quá đủ đối với 1 vị vua như vậy, và cậu chỉ biết nở nụ cười nhăn nhó.
Bởi cái chết bất ngờ của vị vua đương nhiệm, một mối nghi ngại lớn đã lan ra khắp vương quốc Jirgs.
Thêm nữa, nó lại xảy ra quá đột ngột ngay sau vụ tập kích bởi ma thú mà những người bị tấn công là công chúa Mirena và hoàng tử Kalnas, nên có rất nhiều tin đồn rằng đây là một âm mưu của những phần tử phản quốc nhằm vào hoàng tộc, thậm chí có người còn cho rằng chính loài Quỷ đã đứng đằng sau tất cả chuyện này.
Tin đồn thì vẫn chỉ là tin đồn, nhưng sự im lặng trong hiện tại, và ngay chính tại Marado đã đẩy Vương quốc Jirgs vào một trạng thái căng như dây đàn.
- Tuy nhiên, đến mức đó thì... Tớ ghét phải nói thế này, nhưng ông ta cũng nên nghĩ một chút về tình thế hiện tại của chúng ta chứ. Cứ vậy mà đột ngột đi chết, lại còn vào đúng cái đêm sau lễ trao thưởng nữa, chỉ vì thế mà ánh hào quang quanh chúng ta[note756] lu mờ đi nhiều quá.
Seran càm ràm.
Nhờ vào thành tích cứu mạng công chúa, nhóm của họ đã nhận được một tấm huân chương danh dự.
Vốn dĩ người dân rất thích những chủ đề như thế này và họ có thể bàn tán cả ngày về nó, nhưng đứng trước cái chết của nhà vua, nó nhanh chóng bị chôn vùi.
Mục đích của Kail là trở thành một anh hùng, và sự kiện này đối với Seran không khác gì một sự xui xẻo ngáng đường ngay khi bọn họ mới bắt đầu nâng cao thanh danh của mình lên cả.
- ... Nghĩ tích cực lên đi. Nếu ông ta chết trước buổi lễ trao thưởng của chúng ta, thì buổi lễ đó chắc chắn sẽ bị hoãn lại, thậm chí còn có khả năng bị hủy bỏ nữa. Thôi thì cứ cho là ông ta đã đợi cho mọi thứ xong xuôi đi và vui vẻ lên nào.
Kail nói không chút ngượng ngùng.
- Ồ, nghĩ lại thì cậu nói như thế cũng đúng thật.
- Với lại nó vẫn sẽ được ghi nhận mà, đợi sau khi chuyện này lắng xuống, chúng ta chỉ việc thuê một người hát rong là được.
Một người hát rong thường đi lang thang và kể lại những câu chuyện về chính họ hoặc hát lên những bài hát của riêng họ, nhưng nếu thuê người đó, anh ta sẽ soạn ra một bài nhạc theo yêu cầu và lan truyền nó đi khắp nơi.
Đây thật sự chỉ là một chiêu bài quảng cáo, nhưng chuyện này cũng không hiếm gặp một chút nào, và thường thì họ nhận được yêu cầu từ một đấu sĩ của vị quý tộc nào đó, hoặc một câu chuyện về chuyến thám hiểm thành công của một vài nhà phiêu lưu.
Tất nhiên, chúng thường được thêm thắt rất nhiều để thu hút quần chúng.
- Ra vậy... Vậy tại sao chúng ta không chơi tới bến như kiểu thuê hẳn một gánh xiếc và để họ trình diễn một vở kịch hoành tráng luôn?
Seran nói cứ như đùa vậy, nhưng Kail lại suy nghĩ đến điều đó với một vẻ hoàn toàn nghiêm túc. Cậu cầm quyển sách mỏng lên và nói.
- Nghe cũng được đấy... Thế nhưng, những thành tích của chúng ta thì vẫn chưa có mấy thứ đáng để nhắc đến. Những thứ đó chỉ nên nghĩ đến trong tương lai thôi.
- Cậu đang tính hơi xa đấy... À, nhớ cho tớ một vai diễn nào trông lạnh lùng một tí nhé.
- Cứ coi như điều đó đã được quyết định rồi đi.
"Dù có nghĩ thế nào đi nữa, cậu cũng chỉ được mô tả như là một vai diễn hài mà thôi", là điều tôi không thể nói thẳng vào mặt cậu ta được.
- Mà tiếp theo thì chúng ta nên làm gì?
- Hỏi chuẩn đấy, tớ nghĩ rằng tốt nhất là chúng ta sẽ rời khỏi nước Jirgs.
- Hmm, vậy thì chúng ta sẽ đến nước nào?
- ... Đó chính là vấn đề.
Kail liếc nhìn vào cuốn vở mỏng đã bị đóng lại kia, và thở dài.
Trong quyển vở đó có ghi lại những gì sẽ xảy ra trong tương lai.
Điều đó cũng đồng nghĩa với việc quốc gia tiếp theo trong chuyến hành trình của họ đã được xác định.
Dù sao thì, cuộc "Đại Xâm lược" - do loài quỷ phát động - sẽ xảy ra vào ba năm nữa và đẩy loài người đến bờ vực của sự diệt vong.
Mục tiêu của Kail là chống lại nó bằng cách gây dựng danh tiếng và lực lượng, từ đó tạo nên một sức mạnh đủ lớn để ngăn chặn thảm họa đó.
Ở lại Jirgs để tạo lập thêm những kỳ tích cũng là một phương án, nhưng điều đó cũng đồng nghĩa với việc cậu sẽ chỉ có tầm ảnh hưởng trong Jirgs - một anh hùng của riêng Jirgs. Cậu ta không thể giậm chân tại chỗ như thế này được.
Vấn đề giờ đây là địa điểm.
Tuy đã biết trước những sự kiện sẽ xảy ra trong tương lai nhờ những ký ức mà cậu ta có được, nhưng đương nhiên, làm gì có chuyện những sự kiện hữu ích như vụ việc về công chúa Mirena xuất hiện đến lần thứ 2 được cơ chứ.
Cậu muốn thiết lập một mối liên hệ với những người có quyền lực hoặc có sức ảnh hưởng lớn, nhưng đối với nhóm của Kail lúc này đây, tạm thời chưa có những sự kiện nào có thể giúp họ làm được điều đó, cũng như làm tăng danh tiếng của họ.
Không còn cách nào khác, chúng tôi đành phải đi đến một thành phố lớn nào đó và tiêu diệt vài băng cướp hoặc ổ ma thú ở đó vậy. - Vừa nghĩ đến đó, một giọng nói hớn hở vang lên kèm theo tiếng cửa mở.
- Tớ về rồi đây~.
Lize, Urza và Sildonia đã quay trở lại sau khi đi mua sắm xong xuôi.
- Chào, tình hình bên ngoài thế nào rồi?
- Ừm, đúng như dự đoán, tinh thần người dân thật sự xuống thấp... Quốc tang vừa được tổ chức xong, và đường xá mới chỉ bắt đầu dần nhộn nhịp trở lại, chắc thế?
Lize, người vừa mới dạo quanh vài cửa hàng tạp hóa, lên tiếng trả lời.
Đồ ăn tự bảo quản sẽ ngon hơn đồ hộp, dường như là thế.
- Không có nhiều hàng quán mở cửa, thật đáng chán mà. Giá như mà người ta bày bán thêm nhiều loại mặt hàng nữa.
Sildonia nói thế, trong lúc ôm chỗ khoai tây luộc sẵn, thịt xiên và vài cái bánh mì cỡ nhỏ - tất cả những gì họ kiếm được sau khi đi chợ.
- Ngài vẫn ăn nhiều như mọi khi nhỉ.
- Đó là vì bản thân ta đã không ăn gì trong một ngàn năm nay rồi, thế nên dù ta có ăn nhiều thế nào đi chăng nữa thì vẫn là không đủ.
Cô ấy dù sao thì cũng là một thực thể phép thuật - một dạng sống có thể tồn tại mà không cần ăn uống bất kỳ thứ gì trong vài ngàn năm, nhưng Kail không đủ can đảm để nói ra điều đó.
- Còn nữa, vừa có tin nhắn gửi đến rằng mọi sự chuẩn bị sẽ hoàn tất vào ngày mai, và có thể sẽ có hàng bổ sung.
Urza thông báo lại như thế.
Dường như cô ấy đã không mua thêm bất cứ thứ gì đặc biệt.
Dù gì thì họ cũng đã ở Marado đến ngày thứ 10, nên những thứ cần thiết hẳn đã được mọi người sắm sửa đầy đủ. Có thể nói là họ khá may mắn khi có người quen biết nơi đây[note757].
- Hiểu rồi, xem ra họ nhanh hơn tôi nghĩ... Có lẽ sau khi nhận chúng, chúng ta sẽ rời khỏi đây.
Lý do họ ở lại Marado lâu như vậy, chủ yếu là để sửa chữa các trang bị và chữa lành những vết thương của Seran. Hơn nữa, bộ giáp da rồng của Kail là hàng đặt biệt, nên để sửa nó mất kha khá thời gian.
Họ đồng thời cũng bổ sung thêm một lượng đáng kể ma thạch và dược phẩm phép thuật. Và vì nhóm của Kail chỉ sử dụng loại tốt nhất, rốt cuộc thì họ lại phải ở lại Marado thêm một vài ngày nữa.
Tất nhiên là Kail cũng không ngồi chơi trong quãng thời gian đó, anh ta vẫn luyện tập của kiếm và phép thuật, đôi lúc lại đi thu thập thông tin về các quốc gia khác cùng với các cô nàng.
Marado là một thành phố lớn, do đó việc tìm kiếm thông tin khá là thuận tiện.
- Rời khỏi đây thì cũng được thôi, nhưng cậu định đi đâu?
- Tớ vẫn chưa nghĩ ra, giá mà có một sự kiện ở đâu đó...
Khi anh ấy định hỏi Urza - người đã từng đi du lịch nhiều nơi, thì đột nhiên có tiếng gõ cửa vang lên, rồi nó mở ra mà không đợi những người bên trong trả lời.
- Tôi vào nhé.
Người bước vào cùng với câu nói đó là một người phụ nữ mang bộ giáp kim loại màu bạc với một biểu tượng con rồng in trên đó, một Hiệp sĩ hoàng gia. Người phụ nữ này là một phụ tá thân cận của công chúa Mirena, và cũng là thủ lĩnh của đội cận vệ hoàng gia số 2 - Kiruren.
- Dường như mọi người đã tập trung hết ở đây rồi, thật tiện quá. Mirena-sama muốn gặp tất cả các bạn, thế nên hãy theo tôi về cung điện.
Kiruren nói điều đó một cách vô tư với nhóm của Kail.
- Ơ? Chà, chuyện này... mọi người không bận gì lúc này đấy chứ?
Kail buột miệng nói, tỏ vẻ không muốn đi.
Nhóm của Kail không muốn gặp mặt công chúa vì vài lý do cá nhân, nhưng tất nhiên họ không thể nói ra điều đấy được.
- Chà, tuy câu nói của tôi nghe có vẻ thân mật, nhưng tôi mong mọi người sẽ coi nó như là một mệnh lệnh của hoàng gia. Hơn nữa, các bạn nên nghĩ rằng các bạn được đánh giá cao, qua việc tôi là người trực tiếp đi mời mọi người đến.
Rất lịch sự, nhưng nó đi kèm với sự ép buộc đối phương phải nghe theo.
Chắc chắn là "tiện" rồi, vì hẳn là cô ta đã cho người theo dõi chúng tôi, và chọn đúng thời điểm khi mọi người tập trung để xuất hiện mà.
- Ờm, rốt cuộc thì có việc gì mà công chúa lại phải vời đến chúng tôi vậy? Bọn tôi đang nghĩ đến việc sẽ rời khỏi Marado ngày mai.
- Tôi cũng không rõ về vấn đề này. Chắc cũng sẽ không lâu đâu... tôi nghĩ là thế. Xe ngựa đã sẵn sàng bên ngoài, vậy nên mong mọi người chuẩn bị nhanh chóng rồi chúng ta sẽ về cung điện.
Họ hoàn toàn không thể kiếm được bất cứ lý do nào để từ chối trước những lời lẽ này. Kail, người đã nghĩ rằng tốt hơn là họ rời đi sớm hơn một ngày, đã phải gật đầu đồng ý trước sức ép của Kiruren.
Những người dân của Jirgs giờ vẫn đang chơi vơi trước cái chết đột ngột của vị vua đương nhiệm, nhưng họ cũng đồng thời trông đợi vào vị nữ vương mới của mình.
Mirena - người sắp kế nhiệm ngai vàng chính là người có biệt danh "Báu vật của Jirgs", thế nên cô ấy đã nhận được một sự ủng hộ rộng khắp đến từ những người dân.
Chỉ là, dường như Mirena vẫn đang ở địa vị một công chúa vì một vài vấn đề cá nhân, và mọi người đều cho rằng cô ấy sẽ sớm kế vị ngai vàng.
Bởi vậy, hiện nay ngai vàng vẫn còn để ngỏ.
Ở một đất nước theo chế độ quân chủ, nhiều rắc rối sẽ phát sinh nếu ngôi vua bị để trống quá lâu, nhưng vì họ đã xác định được vị vua tiếp theo, và rằng người đó sẽ sớm kế nhiệm, nên không có một sự hoang mang đáng kể nào xảy ra.
Công chúa Mirena hẳn muốn có một lễ lên ngôi được chuẩn bị kỹ lưỡng hơn là xảy đến một cách đột ngột thế này.
Vị công chúa Mirena đó, đã triệu tập nhóm của Kail đến cung điện.
Sau khi đến nơi, họ chia tay Kiruren và tiến vào phòng triển lãm hoàng gia tại hậu viện.
Kail và những đồng đội của anh - những người dân bình thường - giờ đang nhận được một sự đón tiếp cực kỳ nồng hậu.
Tuy nhiên, họ đã chờ một lúc lâu rồi mà vẫn không thấy bóng dáng công chúa đâu. Viên thị thần, người phụ trách việc tiếp đón khách, chỉ biết nhắc đi nhắc lại với vẻ hối lỗi "Xin hãy chờ thêm chút nữa.".
Rồi cuối cùng thì công chúa cũng xuất hiện, với Kiruren đi kèm bên cạnh.
- Ta thật sự xin lỗi vì đã bắt mọi người phải chờ đợi, dù chính ta là người đã gọi các bạn đến đây.
Người sắp kế vị ngai báu nói thế và cúi thấp đầu xuống.
Kail và những người khác đã gặp công chúa Mirena phải đến 10 lần rồi, nhưng họ vẫn bị choáng ngợp trước vẻ đẹp của cô.
Từ người cô tỏa ra một vầng hào quang lôi cuốn người khác. Cô ấy là một người con gái được sinh ra với một thứ rất quan trọng đối với một người lãnh đạo.
Nhưng lúc này đây Kail chỉ thấy có mây đen che mờ vầng hào quang ấy.
- Mirena-sama, ngài không cần phải cúi đầu xuống trước những người như chúng tôi
Kail nói và cúi đầu xuống, trông như thể anh đang bối rối - anh cố gắng không nhìn vào mắt cô ấy.
- Không, đối với ta thì mọi người đều là những người bạn tốt, và lời xin lỗi khi phải để bạn mình chờ lâu là đương nhiên... nếu có thể, ta còn muốn được dành thời gian để nói chuyện phiếm với các bạn, nhưng rất tiếc là ta phải đi thẳng vào vấn đề chính, lý do mà ta gọi các bạn đến đây.
Mirena ra hiệu cho Kail và những người khác ngồi xuống. Có vẻ như chuyện này không đơn giản một chút nào.
- Ta phải nói trước, đây là một yêu cầu dành cho các bạn, cũng có thể coi là một nhiệm vụ được. Dù các bạn có từ chối thì cũng không có vấn đề gì đâu, thế nên hãy nghe kỹ mọi chuyện trước khi quyết định nhé, và đừng lo lắng.
- Vâng... Tôi hiểu.
'Chà, nhưng một khi đã nghe rồi thì sẽ khó mà từ chối được nữa.' , Kail nghĩ vậy nhưng cậu không dám nói thật.
- ...Đây là một vấn đề liên quan đến lễ cưới của ta.
Và đó là cách mà công chúa Mirena bắt đầu câu chuyện của mình.