Tiếng bước chân dừng lại trước bàn làm việc của Galelius đang ngồi đọc 1 mớ tài liệu. Hắn gỡ kính ra và ngẩng đầu lên. Người đang đi tới và được các binh lính kính cẩn cúi đầu là 1 thành viên khác của Tam đại Công tước - Lucius
Galelius đưa tay lên chào 1 cách đơn giản.
"Ông đã nghĩ ra cách để đối phó với Medoccia?"
Lucius khịt mũi khi nhìn vào đống tài liệu trên bàn làm việc.
"Về cái chết Cornelius, nếu có thể tìm thấy bất cứ bằng chứng nào chứng tỏ Công tước Medoccia có dinh slius tới vụ này, chúng ta có thể tuyên án tử hình ông ta ......" Galelius nhún vai và nói: "Thật không may, nhưng con cáo già đó đã làm rất tốt trong việc xóa tất cả các dấu vết"
"Galelius, từ độ tuổi của ông, tôi không nghĩ ông có thể gọi hắn là 1 con cáo già"
Galelius chỉ nhướn mày và nhìn Lucius. Thực tế, rất hiếm khi 1 người đã ngoài 50 như Galelius vẫn ngồi vào hàng ghế Thái tử gia tộc của Tam đại công tước. Tuy nhiên, ông không muốn bị so sánh với các công tước của Medoccia. Sau tất cả, công tước xứ Medoccia vẫn không muốn chuyển quyền thừa kế cho con trai dù đã gần 70, và tiếp tục làm 1 kẻ ranh mãnh trong mắt triều đình
"Nói về điều đó, có phải quân Liên minh đã tới Epabella?" Như thể vừa nhận ra điều gì đó, Lucius vội vàng đổi chủ đề, "Mặc dù Tổng Giám mục đã trốn thoát khỏi Cornelius cuối cùng, chúng ta đã chiếm được Santcarillon. Điều đó có nghĩa là, chúng ta đã tuồn được mũi kiếm qua khe hở bộ áo giáp của chúng. Trận chiến này giờ là của chúng ta"
"Không ai nói rằng chúng ta thua trận," Galelius đan những ngón tay của mình lại, "Có vẻ như Tổng Giám mục đang vận động người dân để đòi lại nhà thờ Thánh Princinopolis, và nó đã gây bất đồng nội bộ"
Răng Lucius nhe ra khi ông ta cười nhăn nhở, "Điều này có nghĩa rằng Liên minh sẽ bị phá vỡ chỉ với vài cú huých nhẹ. Đây là một cơ hội lớn cho chúng ta. "
"Tôi biết điều đó."
"Vậy tại sao trông ông lại chán nản như vậy? Ông không mời tôi đến đây chỉ để nói vè chiến thắng của quân ta đấy chứ? "
"Có một Lời tiên tri mới. Từ Nữ thần Tyche."
Lời nói của ông khiến Lucius hơi há miệng ra vì ngạc nhiên...... Đó là về người chồng tương lai của Công chúa, sau khi Cornellius bị giết ngay trong đám cưới
"....... Mới 1 tháng sau cái chết của Cornellius, và Công chúa vẫn còn rất yếu. Làm sao Công chúa có thể sử dụng thuốc được? Đó có thật sự là 1 Lời tiên tri?"
Vì khả năng tiên đoán của Công chúa yếu hơn so với bình thường, đã từng xảy ra trường hơp có những lời tiên tri sai lệch. Nhưng Galelius lắc đầu
"Thật vậy, Thái tử chết ngay trong ngày lễ Thánh, việc này chưa từng có tiền lệ trước đây, vì thế chuyện này đúng là ngoài dự đoán. Tuy nhiên, Công chúa nói rằng mình đã nhìn rất rõ, bao gồm cả việc người đó có 1 Dấu ấn. Nó đây"
Lucius nhìn vào đống tài liệu trên bàn, "...... Tôi không nhớ nhìn thấy biểu tượng này trước đây. Tuy nhiên, nó có gì đó na ná thứ ở trên tay Cornellius ...... " Ông ta chỉ vào mu bàn tay," Một người nào đó có dấu ấn này ...... Khoan đã, nếu vậy chẳng phải hắn ta sẽ vừa trở thành Hoàng đế, vừa trở thành trưởng Nhà Eplimex? "
Galelius gật đầu. Mặc dù không có tiền lệ, nhưng nếu người này trở thành Hoàng đế, hắn sẽ nghiễm nhiên đứng đầu gia tộc Eplimex như là 1 sự thay thế của Cornellius
"Thực sự Nhà Eplimex rất lớn, vì vậy để tìm ra được người này cũng không dễ." Lucius trầm ngâm
"Không, thực ra thì......"
Galelius lên tiếng. Ông đã do dự không biết có nên thông báo tin này cho Lucius. Dù sao đi nữa, không có bất kì bằng chứng nào xác nhận Lời Tiên tri này, và Galelius ghét phải thông báo 1 thứ không rõ ràng như thế. Tuy nhiên, ông nghĩ rằng sẽ khá phiền phức nếu Lucius không biết
"......Công chúa dường như biết rõ về người mang dấu ấn này"
"Nghĩa là chúng ta không cần phải tìm kiếm hắn?"
"Nhưng Công chúa lại không muốn tiết lộ danh tính người đó."
"Tại sao?"
"Tôi không biết."
Lucius khịt mũi chán ghét. Galelius cũng có cùng suy nghĩ như Lucius, chỉ là không biểu hiện ra ngoài. Nếu Cornellius còn sống, hắn chắc chắn sẽ ép Công chúa nói ra cho dù phải dùng cách gì. Mặc dù Galelius không ưa cách làm việc độc đoán của Cornellius, ông không thể thừa nhận rằng mọi việc khá khó khăn sau khi hắn chết
"Tôi sẽ đi hỏi lại Công chúa về việc này. Đây là chuyện liên quan đến tương lai của cả Thánh linh quốc. Hơn nữa, tiểu thư Minerva đã chạy thoát, vì vậy chúng ta càng không có thời gian để mất! "
"Tôi biết điều đó!"
Galelius không thể không lên tiếng 1 cách gay gắt. Lucius nhận ra rằng mình đã đi quá xa, ông khẽ ho nhẹ và đổi chủ đề
"Nói về chuyện đó, các linh mục cũng đã được thông báo về điều này? Hierohinica có nói gì không? "
Câu hỏi của Lucius khiến Galelius cau mày
"....... Galelius? "
Ông nhớ lại khuôn mặt sợ hãi của các linh mục và nữ tu khi họ được nghe về điềm báo
Lãnh đạo của Nội cung, Hierohinica đã rên lên trong hoảng sợ . Lời nói của cô ta vẫn còn đọng lại trong tâm trí Galelius như 1 câu hỏi lớn
"......Ác ma ......"
Galelius lẩm bẩm.
"Dấu ấn của ác ma sẽ nuốt chửng mọi thứ ở điểm cuối của thời gian, huh?......"