[note30507]
Lúc Denis đang đóng gói hành lí trong phòng riêng ở 『Đại quân Bạch Dực』, thì cánh cửa đột nhiên mở ra một cách dữ dội.
Cậu ngẩng đầu lên và nhận ra đó là phó đại đội trưởng Katie.
Cô ấy đã hết hơi và đang thở hồng hộc, cho thấy việc cô đã chạy bay đến đây.
Katie là một nữ kiếm sĩ mang mái tóc đỏ và một bộ giáp màu đỏ, cùng chiếc áo choàng màu đen bạc, minh chứng cho việc là thành viên của 『Đại đội』.
"Ch, chờ chút!? Chuyện này là như thế nào, Denis!?"
"Chẳng có thế nào hay thế kia cả. Tôi bị trục xuất thôi"
"Tạ, tại sao anh lại bị đuổi chứ!? Khá là kì~ quái!?"
Katie đang kích động, khiến cho những nốt tàn nhang trên má cô đỏ lên.
Có vẻ như cô ấy đã nghe được câu chuyện sau đấy. Việc cô không xuất hiện ở đó cho thấy câu chuyện đã diễn ra, mà hoàn toàn chẳng có mặt phó đội trưởng.
『Đại đội』trở thành tổ nhóm một người của đội trưởng, nhưng nếu Katie tham dự, chắc hẳn mọi chuyện sẽ không diễn ra như vậy.
Dù Katie có ngoan cố phản đối, hẳn mọi chuyện đều đã được thông báo cho hoàng tộc mất rồi.
"N, nếu anh đi mất, việc điều phối thuốc, hay giả kim biết tính thế nào chứ!? Còn cả món ăn nữa!? Cơm tối nay thì sao?"
"Caterina cũng có kĩ năng điều chế thuốc, mà còn người nắm giả kim đấy thôi. Còn cơm tối thì ...... xin lỗi, nhưng cô hãy đi ăn hộ ở đâu đó đi"
"Dù thực chất, anh đã làm toàn bộ mọi phần trong bóng tối còn gì! Cô nhóc đó dẫu có cấp độ và kĩ năng, lại hầu như chẳng có kĩ năng thực tiễn mà!"
"Ma~, bởi rốt cục bọn họ chỉ có kĩ năng hào nhoáng thôi mà"
Denis vừa nhấc hành lí lên vừa nói vậy
Như ở trường học giáo dục thần quan cao cấp, đã xác lập kĩ thuật học kĩ năng và cấp độ thượng cấp một cách an toàn, đối với những con em đại quý tộc, người đã trả một khoản học phí lớn kèm tiền quyên góp, mà không phải trả qua thực chiến.
Mánh khóe lén lút này đã bỏ qua việc vận dụng trong thực tiễn, nhưng bởi bình thường sẽ thật bất lịch sự khi nhìn vào thông số kinh nghiệm thực tế, nên họ vẫn có thể đạt được những thành công dựa trên những tham số chính[note30508].
Ngay từ đầu, bởi sự khác biệt lớn về cấp độ mà bản thân kỹ năng Tìm kiếm không thể nhận ra được, nên việc này đã đủ để mấy kẻ kém cỏi chui lọt qua vòng xét duyệt.
"Thực tiễn như tôi, việc rèn luyện nấu nướng là hơi có lí do khác biệt, nên dù thật tốt khi nó không diễn ra một cách thuận lợi. Ma~, bằng cách nào đó mọi chuyện sẽ ổn thôi"
"Bằng cách nào thì cũng không ổn nổi đâu~!"
Katie đập hai tay lên cái bàn bên cạnh và cất tiếng than vãn.
"Ưwa~ ...... Tôi nhìn thấy rồi. Tôi đã nhìn thấy tương lai rồi. Tuyệt đối sẽ thành chuyện tồi tệ thôi. Hẳn đám tiền vệ đã không biết những người hậu vệ các anh đã hỗ trợ bọn họ thế nào đâu? Anh toàn hỗ trợ một cách lén lút, nên họ mới không biết còn gì!?"
"Nếu nói như thế, hẳn sẽ động chạm vào danh dự của bọn họ đấy. Nhân tiện, nhóm mình không phải hậu vệ, mà là một tổ đội được kéo lên nhờ tiền vệ còn gì. Chắc ổn thôi"
"Ưwa~! Tôi không chịu nổi nữa! Chẳng phải đã xác định chuyện bị sụp đổ sao! Chuyện này chắc chắn sẽ trở nên lộn xộn thôi!? Thăng trầm đấy~!"
Katie ôm đầu và gào thét như vậy.
Đúng như lời Denis nói, toàn bộ 『Đại quân Bạch Dực』 đều là những thành viên có nghề nghiệp tiền vệ.
Chìa khóa cho chuyện ấy là hai kiếm sĩ nẵm giữ năng lực chiến đấu hơi vượt ngoài khuôn phép: Đại đội trưởng Vigor『Phá kiếm màu xanh』và đội phó Katie『Tốc kiếm đỏ thẫm』.
Phong cách chiến đấu của 『Đại quân Bạch Dực』 là giữ bọn họ ở hàng tiền vệ, để làm đồng đều mặt phá hoại và sử dụng sức phá hủy một cách áp đảo.
Có rất nhiều lời đồn đại được lan truyền, như 『Đại đội』tránh xa các tổ đội cạnh tranh và tự hào về danh tiếng của bản thân, hay họ dùng kĩ thuật và sức mạnh dị thường đó để mở rộng những khu vực chưa được khám phá trong mê cung.
Cho nên thành viên hậu vệ thực chất là các món đồ trang trí, ngoài Denis, toàn những người chỉ biết nghe lời đội trưởng Vigor. Nói đúng hơn, tỉ lệ nữ giới trong đội hậu vệ khá kì quái. Bởi chủ yếu đám con gái được lựa chọn dựa trên cấp độ, bộ mặt hay xuất thân.
Tuy nhiên, về vấn đề này, dẫu sao có một người mang xuất thân cao quý trong các thành viên tổ đội sẽ tốt hơn, họ cũng có tác dụng phụ giúp tổ đội có ấn tượng tốt với tầng lớp giai cấp thượng lưu, vốn là các khách quen yêu cầu các giao dịch lớn, cho nên ta đâu thể cứ vậy mà nhận định họ là thành viên vô dụng. Việc toàn là con gái chắc do sở thích của đội trưởng.
"Ne, Nee nee[note31877]! Dù từ bây giờ cũng được, anh hãy về lại đội đi! Tôi sẽ làm cái gì đó! Denis~!"
"Bây giờ ư. Tôi không có việc gì với một nhóm chỉ biết nịnh bợ đội trưởng cả"
"Tối, tối thiểu thì, anh cũng làm cơm tối ......"
"Mục đích cuối cùng của cô là chỗ đó à!? Số một là cơm à nha!? Chỉ biết nghĩ đến lợi ích khi có đầu bếp thôi!"
"Sau đó, làm sẵn vài phần ăn sẵn ......"
"Đơn thuần là kẻ tham ăn à, cô ấy! Đang tuổi lớn à!?"
Denis thu thập những hành lí tối thiểu, rồi bỏ nó vào trong cái túi xách vai.
Cậu ném lên giường chiếc áo choàng được thêu biểu tượng thành hai cánh chim màu bạc, minh chứng cho việc cậu là thành viên của đại đội, rồi bước qua Katie và tính đi ra khỏi phòng.
"...... thật sự, anh không tính trở lại sao?"
Nghe thấy chất giọng nghiêm túc ấy, Denis nhìn Katie.
Ngay từ đầu, lí do cậu vào tổ đội là bởi được cô gái này rủ rê.
Trước đó, cậu là đầu bếp bình thường trong một nhà hàng ở vương đô, nhưng bị đuổi đi do cãi nhau với bếp trưởng ở đấy, rồi gặp Katie.
Lúc gặp nhau lần đầu, khi nhìn thấy thực lực dị thường của Denis, Katie đã không tin cậu là đầu bếp.
Cô nghĩ cậu là một lính đánh thuê cá nhân, hay một mạo hiểm giả cao cấp thường cứu giúp người khác, đang tham gia mấy tổ đội danh tiếng nào đó.
Có khá nhiều nhà mạo hiểm cao cấp tự do không làm thành viên cố định ở một nhóm nào, mà mang những kĩ năng đa năng chủ yếu hỗ trợ hậu cần, tựa như Denis.
Katie nghĩ vậy và nhìn các thông số của Denis ở quán rượu, trong khi tra hỏi để khám phá thân thế của cậu.
"Kĩ năng giả kim của đầu bếp cớ sao lại cao đến mức độ này"
"Rõ ràng là để chỉnh sửa nồi hay chảo rán còn gì. Cô chưa từng nấu ăn đúng không"
"Kĩ năng điều chế thuốc cao quá. Anh chắc chắn chẳng phải đầu bếp đúng không"
"Cô, hẳn là kiểu hay nêm gia vị tùy tiện"
"Kĩ năng dùng dao đạt cấp độ huyền thoại[note30509] là thế nào chứ! Không lẽ anh là kẻ ám sát"
"Cứ xử lí rau hay cá từ sáng đến tối là giỏi lên thôi!"
"Tại sao một đầu bếp bình thường lại trang bị những kĩ năng thông dụng ở tầng sâu nhất trong mê cung chứ!"
"Để làm những món ăn tuyệt vời mới thành như vậy thôi! Tôi đã cố gắng lắm đấy!"
"Có cố mức nào cũng chẳng thành ra thế này đâu! Không, chờ chút, thật sự, kết quả này chẳng liên quan đến nấu ăn! Tôi sẽ đếm số lượng kinh nghiệm làm mỳ hay cơm rang! Siêu quá, lần đầu mới thấy luôn! Tên này thực sự là một đầu bếp ngu ngốc! Nhận được cả danh hiệu 『Cơm rang huyền thoại』 nữa!"
Bởi thể cô gái thú vị Katie đã cưỡng chế Denis tham gia nhóm.
Tuy đội trưởng lưỡng lự việc cho cậu gia nhập, mà không nghe việc Katie gọi cậu là một món hời mạnh nhất ngẫu nhiên tìm được.
Bởi duyên cớ ấy, Denis khá thân thiết với đội phó Katie.
Bọn họ thân mật với nhau, đến mức có lời đồn trong tổ đội rằng: chẳng phải hai người có đang hẹn hò hay sao.
"Nee nee[note31878], Katie và Denis lại đang nói chuyện riêng với nhau kìa"
"Quả nhiên là hai người đó đang hẹn hò mà! Kya~!"
Những lúc nói chuyện khi đi song song trong mê cung, họ thường hay bị bảo như vậy.
Thực tế, chuyện mà hai người nói là,
"Cơm tối nay nên là hamburger, Denis. Ừm, hamburger nhá"
"Không được, Tối qua cũng ăn thịt rồi, nên sẽ làm mất cân bằng dinh dưỡng"
"Bụng tôi đã trở thành bụng hamburger rồi. Bụng tôi đã không thể tiếp nhận thứ gì khác ngoài hamburger"
"Hôm nay là rau xào và sa-lát. Kĩ năng quản lí sức khỏe của tôi đang thì thầm phải ăn nhiều rau"
"Đi chết đi, cơm rang huyền thoại"
"Cô có thể thôi gọi là cơm rang huyền thoại không?"
Dù hầu hết nội dung câu chuyện đều như vậy.
Tuy nhiên, Denis cho rằng: chắc đội trưởng cũng không thích cả chuyện này.
Bởi rõ ràng dường như đội trưởng có cảm tình Katie.
Katie mang khuôn mặt đẹp. Nếu im lặng, cô sẽ là một nữ kiếm sĩ mang khuôn mặt cực kì xinh đẹp.
Tuy có vẻ cô ấy khá để ý đến những nốt tàn nhan, nhưng Denis lại nghĩ rằng: chẳng phải đó cũng là điểm cuốn hút sao.
Denis biết đội trưởng làm đủ mọi trò để tạo ra tình huống chỉ có hai người, như dẫn Katie theo các phiên họp đầu não cho đại đội một cách thường xuyên và hăm hở tiếp cận cô. Đó là sự thật đã công khai phân nửa, người không nhận ra nổi sự bất tự nhiên này chắc chỉ có Katie.
Thực tế cô lại là kẻ phàm ăn, và sẽ chỉ nói về đồ ăn nếu mở miệng, nhưng người biết điều ấy chỉ có mỗi Denis.
"Từ giờ, tính làm sao chứ"
Katie hỏi như vậy.
"Rõ ràng còn gì. Nấu ăn thôi"
"Không phải như thế!"
"Tôi có khoản tiết kiệm, nên sẽ mở nhà hàng của riêng mình ở nông thôn"
"............"
Denis đã muốn rời đi, nhưng rõ ràng cậu cảm thấy không yên nếu cứ để mặc Katie mà đi như vậy,
"A, anh là do tôi tìm thấy cơ mà ...... dù Denis là của tôi mà!"
"Từ lúc nào tôi thành vật sở hữu của cô vậy. Ma~ vui vẻ lên"
Denis nói vậy trong khi vỗ vai Katie, rồi cầm túi và đi ra khỏi phòng.
"De, Denis!?"
Bị gọi như vậy từ phía sau, nhưng Denis không quay lưng lại.
""Quay lại mau!" đây là mệnh lệnh của đội phó đấy, Denis!"
"Không còn cách nào khác khi tôi bị trục xuất bởi mệnh lệnh của đội trưởng. Tôi rất biết ơn cô, Katie"
Denis nói vậy và vẫy tay.
"Nhưng mà xin lỗi nhé. Cuối cùng tôi không phải mạo hiểm giả mà là đầu bếp. Giữ sức khỏe nha"
Khi bước ra khỏi trụ sở, bên ngoài là một bầu trời trong xanh.
Denis lấy tay che ánh sáng chói chang đang chiếu xuống.
Thị trấn đang được ánh nắng mặt trời ấm áp chiếu sáng, những dòng người sôi động đầy ắp lối đi.
Denis nghĩ: một ngày tối để bị trục xuất ha
Tất cả đều ổn nếu nó kết thúc trong tốt đẹp, nhưng bởi cách kết thúc khá tệ khiến mình không tránh khỏi cảm thấy phiền não.
Dù lúc vào, mình đang nghĩ phải làm cái gì đó theo cách của bản thân, âm thầm trợ giúp và cố gắng rất nhiều thứ,
Kết cục đã bị phản bội, bị đổ trách nhiệm, để rồi sau cùng bị nghi ngờ là gián điệp.
Ma~ rõ ràng là một cách kết thúc vô cùng tồi tệ, Denis nghĩ.
Nhưng cứ bồn chồn cũng chẳng được gì.
Cuộc sống như một mạo hiểm giả đã kết thúc, nhưng cuộc sống đầu bếp của tôi vừa mới bắt đầu thôi.
---
Chú thích dịch giả: Danh hiệu của Vigor là "Phá kiếm màu xanh" (蒼色の破剣) là màu xanh thứ hai từ bên trái sang (#007655), đây là màu xanh nước biển pha mới xanh lá cây hơi tối, tựa như màu cỏ phơi khô. Người Nhật ngày xưa vốn xếp xanh lá cây vào chung bảng màu xanh nước biển.