Buổi trưa sau khi làm tốt cơm nước, liền đem đi đưa cho Hạ Tứ Lang đang làm việc ngoài ruộng đồng, Tiểu Tam chính là thật vất vả mới đoạt được phần công việc này trên tay Tân Hà! Tuy rằng tràng gà trong nhà thu nhập không tồi, nhưng Hạ Tứ Lang cũng không có buông bỏ mấy mẩu đất cằn của nhà mình, đối với người nhà nông mà nói, ruộng đất chính là cội rễ. Chưa từng nghe thấy có nhà ai lại bỏ hoang đất nhà mình!
Ruộng đồng đều là ở hai bên bờ sông, nói là sông kỳ thực cũng chỉ là một con suối nhỏ có chút lớn, ngay cả cái tên cũng không có, thôn nhân vẫn luôn đều là gọi sông a sông. Ruộng của Hạ gia ở đối diện con sông, Tiểu Tam mang theo một cái hộp bằng gốm đi trên một đoạn đường lớn, trên đường có một cây cầu đá duy nhất băng qua thôn. Bởi vì sông nhỏ cách thôn trang cũng không tính là xa, người trong thôn giặt quần áo rửa rau này nọ, đều là tụ tại trên bờ sông, cho nên bên sông nhỏ này cũng là nơi tốt nhất cho những ‘nam nhân’ thuộc loại ‘tam cô lục bà’ (nhiều chiện) gieo những tin tức nhỏ nhặt.
“Cái gì mà đại phu nhân a!! Ta thế nhưng nghe nói! Người nọ chính là bị người đuổi ra gia môn bị trưởng bối nhốt tại vùng núi này của chúng ta đó!”
“Phải đó phả đó! Nghe nói xuất thân không tốt ni! Gia đình vọng tộc người ta khinh thường hắn, ngay cả sinh ra tiểu thiếu gia cũng không có kết quả!”
“Không thể nào! Nếu như bị đuổi đi, thế nào còn cố ý xây một trang tử tốt như vậy a? Ta nghe nói phu nhân kia là tới ngọn núi này dưỡng bệnh nha!”
“Ai ~~ ta thế nhưng nghe bọn đám người trong trang nói! Là thật nha!!”
“Trang tử kia còn không phải xem trên phân lượng tiểu thiếu gia mà xây a! Nhất định vẫn là cốt nhục a!”
“&%)&&((+——)… %… &% “
Bát quái mặc kệ ở thế giới nào cũng đều là thú tiêu khiển trọng điểm trong đời sống của mọi người! Chúng ta không thể phủ định nó là đặc sắc trong sinh hoạt, nhưng Tiểu Tam vẫn là âm thầm khinh ‘đám nam nhân’ này so với đàn gà trong nhà hắn còn ầm ĩ hơn!!
“Ai ~~~ là Tam nhi nhà Tứ Lang a ~~ đưa cơm cho cha người a ~~ thực ngoan nha ~ “
Khi qua cầu thì bị nhóm người này bắt gặp, tự nhiên là nhiệt tình bắt chuyện a! Nhà Hạ Tứ Lang hiện tại coi như là phú hộ trong thôn, Tiểu Tam còn có danh tiếng là xinh xắn cùng khéo léo, mọi người thấy được tự nhiên là nguyện ý chào hỏi!
“Ân! Cơm để lâu liền nguội, không cùng các thúc thúc trò chuyện nhiều được!” Nhanh nhanh giả bộ nhu thuận tìm cái cớ để rời đi, nếu không ta một câu ngươi một câu nói mãi không dứt! Tiểu Tam hướng mọi người lễ phép khom lưng liền rất nhanh ly khai.
Phía sau đám người kia tiếp tục líu ríu lên! Có lẽ với tâm lý có liên quan về cấu tạo, Tiểu Tam từ ánh mắt đầu tiên nhìn mọi người liền phán đoán đối phương là nam! Nhưng kỳ thực nhóm phu lang ca nhi này, chung quy ở một mặt nào đó biểu hiện ra một ít nữ khí, ngay đến Liên Sinh trên người đều có một loại phẩm chất nữ tính là ôn nhu và hùa theo, lúc này Tiểu Tam có loại cảm giác hỗn loạn, này cũng là điều hắn thường thường trốn tránh, tất nhiên những điều này cùng tâm lý nhận thức nguyên bản của hắn trái ngược với nhau.
Nhớ tới chủ đề thảo luận ‘Cũng không biết là thật hay giả!’ vừa rồi, Tiểu Tam không khỏi nhíu mày. Vị đại phu nhân theo như lời của nhóm thôn nhân kia chính là chỉ người ở trúc thúy viện ——phu nhân Thái gia trong cái đại viện tử nơi rừng trúc. Năm đó khi đến trong thôn thì nói là phu nhân trong nhà thân thể bất hảo, tới nơi này dưỡng bệnh, tiểu thiếu gia hiếu thuận liền đi theo hầu hạ phụ thân. Nhưng mấy năm qua đi, dưỡng bệnh lâu như vậy cũng không thấy lão gia nhà đó tới một lần, người trong thôn sớm đã có chút đồn đãi, hơn nữa phu nhân kia luôn luôn nhốt mình ở trong viện chưa bao giờ xuất hiện trước mặt người khác, có mấy người thôn nhân từng thấy qua một lần, thế nhưng đều nói một chút tình trạng của sinh bệnh cũng không có, giữa mi mục trái lại có chút lệ khí!
Mấy năm qua, hắn thường thường chạy đến rừng trúc, hắc y Thái thiếu gia không thể nói là không quen, tiểu tử kia bình thường lạnh lùng không quá thích nói chuyện, so với những hài tử cùng tuổi có khác biệt rất lớn, thế nhưng Tiểu Tam lại ngoài ý muốn cùng hắn ở chung hài hòa! Có thể là bởi vì hai người đều có chút ‘không quá giống nhau’, cho nên cũng là có chút hảo!
Hai người đại đa số là truyền chút thư từ, có lúc cũng cũng gặp mặt, Tiểu Tam sẽ mang theo thiếu gia chơi mấy trò mà hài tử không quá thích, tỷ như chăn dê, đào rau dại, hái sơn quả hạt dẻ, hái ngân hoa dược thảo…
Đời trước nghe nói qua càng là hài tử của kẻ có tiền, lại càng không vui vẻ! Tiểu Tam có lúc nghĩ Thái thiếu gia chính là như vậy! Những thứ trên sách vở nó đều thạo, nghe nói cầm kỳ thư họa võ nghệ thương pháp nó đều có học, nhưng việc chơi đùa thư giản ít đến có chút thê thảm! Tiểu Tam cũng không hay chơi, nhưng ít ra vẫn là từng có! Tính ra, nó thật là một đứa trẻ đáng thương!
Ân! Đã nghĩ đến nó, vậy đợi đến khi vào rừng trúc thì cho tặng nó vài thứ đi ~~~
Khi đến nơi, Hạ Tứ Lang đang gieo trồng một loại tỏi, Tiểu Tam gọi hắn lên bờ ruộng để ăn cơm. Mảng đất này đã được chỉnh lý qua, được chia thành bờ ruộng ở trái phải rộng hai thước, đếm đếm có cả thảy sáu khối, mặt đất thoạt nhìn rất bằng phẳng, tơi xốp. Hạ Tứ Lang luôn luôn rất cần mẫn, ruộng đồng trong nhà tuy không nhiều, nhưng Hạ Tứ Lang đều tốn công phu thời gian đi quản lý!
“Cha, con cũng thử xem sao!” Ta cũng coi như là nông gia hài tử nha! Cũng không thể không học trồng trọt nha! “Phải làm thế nào?!”
Đất của Hạ gia không tính là nhiều, bình thường Liên Sinh cùng Thạch Đầu đều xuống ruộng, cho nên Hổ Tử nhỏ hơn một chút cùng Tiểu Tam chính là chưa từng chân chính xuống ruộng cái gì, cũng như Tiểu Tam, hắn tối đa xuống ruộng chỉ để đưa cơm nước mà thôi.
“Đào một cái lỗ nhỏ, đem tép tỏi ghim xuống, một lỗ bỏ vào hai ba tép là được rồi, lại rải lên một tầng đất.” Hạ Tứ Lang cười ha hả nhìn Tiểu Tam di chuyển trên mặt đất, chỉ tới khi Tiểu Tam luống cuống tay chân đạp đến chỗ đất vừa gieo hảo mới nhắc nhở.
“Cha, nhiều như vậy, nhà chúng ta ăn làm sao hết a??!” Bởi vì lương thực trong nhà ngoại trừ một phần đánh thuế, phần khác đều là dùng để cho gia đình ăn, bao gồm cả mảng đất trồng rau dưa sau ốc cũng thế, toàn bộ khẩu phần đều là tự cung tự cấp. Tiểu Tam cũng đương nhiên cho rằng tất cả số tỏi này là dùng để ăn!
“Mấy thứ này đều là sau khi thu hoạch thì đem bán! Ăn thế nào cho hết a!”
“Trước đây không đều là để nhà ăn sao?!” Như thế xem ra, hiện tại loại hình kinh tế vẫn là trồng cây nông nghiệp!
“Nghe Lưu bá bá của ngươi a! Nói là loại này rất được, đến thời điểm đem ra ngoài bán, giá cả không thấp ni! Cho nên lần này trước cứ thử xem!”
Kỳ thực Hạ Tứ Lang vốn là có chút cứng nhắc, nhiều năm như vậy, đều chỉ trồng loại lương thực cho người trong nhà, trong nhận thức của hắn, còn không có cái từ ‘cây công nghiệp’. Bất quá, hai ba năm qua Liên Sinh ở nhà nuôi gà nuôi đến có chút thành tựu, thu nhập trong nhà mười phần có tám phần là do nuôi gà đem tới, bởi vậy, trong lòng đại nam nhân này cũng bắt đầu chộn rộn. Bất quá, hắn chung quy không thể cũng chạy theo nuôi cái gì đó! Cho nên, khi nghe Lưu Bố trong thôn vừa nói trồng trọt còn có thể bán giá cao, hắn liền nổi lên tâm tư này!
“Lưu bá bá a?!” Tiểu Tam kỳ thực muốn hỏi việc này có khảo sát qua chưa?! Lưu Bố người này hắn chưa từng tiếp xúc qua, nhưng nghe người ta nói, bảo gã là nông dân còn không bằng nói gã là con buôn, trong nhà mặc dù có mấy khối đất, nhưng đều là nhờ người khác tới quản lý, còn gã thì ở bên ngoài chạy khắp nơi! Nghe nói là làm chút buôn bán kiếm không ít tiền, điểm ấy từ kích cỡ nhà của của bọn họ cũng có thể nhìn ra!
“Vậy ông ta chỉ thu hoạch tỏi thôi sao?!” Tiểu Tam suy nghĩ một chút lại hỏi. Kỳ thực trồng trọt cũng có chủng loại có thể cho ra thành tích, bằng không thế nào lại có một loại xứng danh nhà giàu vì lương thực ni?! Trồng cây công nghiệp cũng có thể làm giàu, đáng tiếc hắn đối mấy việc trồng trọt là dốt đặc cán mai nha!
“Nghe nói cũng có thu hoạch giống khác! Bất quá trong thôn chúng ta không ai trồng qua!”
Cơm nước xong Hạ Tứ Lang tiếp nhận cái gầu trong tay Tiểu Tam, Tiểu Tam lúc này mới phát hiện, khom lưng lâu nên nửa người thậm chí có chút đau nhức! Bản thân quả nhiên là không thích hợp làm việc nhà nông a…
__________________
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: chúng ta muốn đi trồng trọt nha trồng trọt nha ~~