Thấy anh vẫn đứng đấy nhìn mình, Thiên Hi có chút khó chịu, nhăn mày nói
- Tên hạ nhân ngu ngốc, bổn cung kêu người lấy nước, ngươi còn đứng đấy? Có tin hay không ta đem ngươi chém đầu?
Tử Hiên mấp máy môi, không biết nói cái gì cho phải. Cô ta kêu anh là hạ nhân, còn muốn đem anh ra chém đầu? Não cô ta bị ngấm nước rồi sao? Mọi khi không phải rất bám người sao? Gặp anh liền như con chó ngoan ngoãn, hôm nay như thế nào liền đối với anh hỗn láo? Cha anh còn chưa gọi anh là hạ nhân bao giờ đâu!
Nghĩ nghĩ một hồi, cuối cùng anh vẫn sải bước lấy cho cô một ly nước
Thiên Hi cố gắng ngồi dậy, người cô đau nhức, khắp cơ thể đều gắn máy móc. Ai mà ngờ mớ máy móc kia bị cô xem như dây thừng,tưởng "tên hạ nhân" muốn đem cô trói lại. Không biết ở đâu ra sức lực, cô đem máy móc lôi ra hết, một vài cái bị cô giật mạnh đến mức rơi xuống sàn nhà
Rầm rầm rầm
Tử Hiên giật mình quay lại, đặt ly nước lên bàn,anh bước lại chỗ cô
- Nhược Thiên Hi, cô có hay không bị điên rồi? Tự nhiên đem máy móc ném xuống đất? - anh đen mặt, mày cau lại quát to
- Hỗn xược, một tên hạ nhân mà dám la hét trước mặt bổn cung, ai cho ngươi cái bổn phận đó? Ta sẽ kêu phụ hoàng đem nhà ngươi tru di tam tộc
Thiên Hi cảm thấy tức giận vô cùng, đường đường là công chúa cao cao tại thượng,một tên hạ nhân cũng có thể la hét trước mặt, chuyện này truyền ra ngoài thiên hạ cô sẽ bị bao nhiêu chê cười? Bao nhiêu sỉ nhục?
- Cô...! - anh cố gắng điều hòa lại hô hấp, cái gì tru di tam tộc? Cái gì hạ nhân? Con mẹ nó, mở miệng ra đã chửi mắng hắn, hôm nay cô có phải ăn gan hùm mật gấu?
- Câm miệng lại, ngồi im đó! - anh dùng anh mắt sắc lạnh nhìn cô khiến cô có chút sợ hãi. Hắn...hắn cư nhiên dám nhìn cô như vậy... Hắn... Cô tức giận muốn mắng, nhưng trước ánh mắt kia cô lại cúi đầu không nói gì
Anh ra ngoài, đóng cửa "rầm" một cái,tất nhiên tìm tên viện trưởng lang băm kia, có phải đem cô ta chữa từ lợn lành thành lợn què rồi hay không?
Anh vừa ra ngoài, cô đã thở một hơi rồi mở miệng mắng nhiết
- Hừ! Gặp được phụ hoàng ta nhất định đem ngươi đi lăng trì, đem ngươi lột da,hành hạ ngày
Cô câm ly nước trên bàn ở bên cạnh uống, sau đó tò mò nhìn xung quanh. Nhìn kiểu gì cũng thật kì lạ. Cô cố gắng bước xuống giường, càng nhìn càng lạ lẫm, mấy cái thứ này là cái gì a? Cuối cùng cô tập tễnh lại gần cửa sổ, tò mò nhìn xung quanh
- Woa! Mấy kiến trúc kia thật vĩ đại nha, hử? Thứ đang chuyển động kia là gì a? Như một cục sắt di động vậy? Woao!! Người ở đây mặc đồ thật lạ, cũng thật đẹp nha... Ít nhất nó không dày như mấy bộ trong cung! - sau khi nhìn ngó một hồi cô xác định đây nhất định không phải đất nước của cô, hoặc không phải thế giới của cô. Cũng có vài truyền thuyết kể về dị tượng xuyên đến không gian, kỉ niên, thế giới khác. Dù sao cũng đã đến rồi, sống lại cũng tốt! Không có gì phải hốt hoảng!
- Mau đem cô ta kiểm tra đi, mau lên - Tử Hiên bực tức quát