☆ Chương : Đối với hoàng thái tử là chân ái a
Mí mắt Lantis nhảy nhảy, hướng Phong Tiệm Ly dùng ánh mắt dò hỏi: Ngươi lại dám đối với ta dựng thẳng ngón tay giữa? Ngươi có phải là quên mất thân phận của ta?
Phong Tiệm Ly trả lời đúng, đem khóe miệng nhấc lên ba milimét, hơi hí mắt liếc xéo gia hỏa không chỉ tự luyến còn tổn hại người khác một cái, không hề kêu lên một tiếng liền lên lầu.
Nếu như bọn họ ở đế đô, hoặc là tình huống Lantis thỏa thỏa đã bại lộ thân phận hoàng tử, Phong Tiệm Ly tuyệt đối sẽ xem anh là thái tử điện hạ duy nhất của đế quốc mà đối xử.
Nhưng bây giờ?
Ha ha.
Hắn là đầu óc không tỉnh táo mới có thể cung kính dịu ngoan với Lantis.
Phong Tiệm Ly có chút mong đợi nghĩ, lúc Nam Kính biết thân phận thực sự của Lantis, sẽ có loại cảm giác huyễn diệt hay không?
Lantis cười đến nhánh hoa run rẩy bắt đầu làm nũng với Nam Kính, lại như một con mèo cỡ lớn.
Hai người dính một chốc, Lantis cuối cùng từ bên trong đả kích bị Phong Tiệm Ly dựng thẳng ngón tay giữa đi ra, nhìn Nam Kính từng cái từng cái gửi phản hồi cho bạn học và các bạn bè.
Phần lớn đều là bạn cùng lớp của cậu, còn có hai người bạn cùng phòng kia, Hàn Hạo Nhiên lớp một, còn có Ellens và A Tháp vân vân.
Hả?
Kính Kính thời điểm nào cùng A Tháp quen biết? Còn có Hàn Hạo Nhiên kia, là từ đâu mà đụng tới?
Cư nhiên tại thời điểm anh không biết xuất hiện nhiều tiểu đồng bọn như vậy, cảm giác kiêu ngạo lại thắt tâm này thực sự là không nói ra được.
Bất quá từ cách Nam Kính phản hồi có thể nhìn ra cậu và những bằng hữu kia thân sơ xa gần, tỷ như, tại thời điểm phản hồi cho đại đa số người, đều là che giấu đi cậu khó chịu, rất lễ phép mà nói cảm ơn.
Tại thời điểm phản hồi cho Hohrod, Nam Kính liền trực tiếp phun tào ——
"Sát a, lão tử không có chút nào muốn làm cái tân sinh MVP này a, lên đài lên tiếng cái gì, vạn nhất ta không cẩn thận bị doạ hôn mê thì làm sao bây giờ?"
Trí năng một hào không nhịn được ở bên trong thiết bị đầu cuối nhỏ giọng nói: "Kí chủ ngươi đừng đem mình thành thân thể tiểu chính thái yêu kiều yếu ớt, dùng tố chất thân thể của ngươi, ta bảo đảm chỉ có thể như đánh trận nhảy nhót tưng bừng."
Nam Kính lật cái lườm nguýt, cậu cảm thấy cậu một chút cũng không ngũ đại tam thô.
"Em và Hohrod quan hệ rất tốt?" Lantis nhìn Nam Kính cùng Hohrod ngươi tới ta đi đáp trả lẫn nhau như trước treo ở trên người Nam Kính, hờ hững hỏi một câu.
Nam Kính nói: "Ân, quan hệ rất tốt."
"Làm sao quen biết?"
Đóng lại thiết bị đầu cuối, Nam Kính hồi tưởng lại chuyện gặp gỡ học bá bên trong có một ngọn cờ học tra này, không nhịn được cười nói: "Hohrod lên lớp luôn ở phòng học chạy tán loạn, lúc mới vừa khai giảng em và những học sinh khác không quen, luôn một mình ngồi một chỗ, Hohrod rỗi rảnh đến phát chán liền tiến đến bên cạnh em tán gẫu, chậm rãi liền quen biết."
Nói đến Hohrod, Nam Kính không khỏi nhớ tới đệ đệ tồn tại như thần kia của hắn, đôi mắt óng ánh óng ánh mà lóe lóe, rất là kích động nói: "Anh biết không Lantis, Hohrod là ca ca của Phục Tát! Trời ạ, đây chính là Phục Tát a!"
Nam Kính hai tay không tự chủ được nắm chặt, đặt ở hai bên má, hai con mắt long lanh quả thực sáng mù mắt Lantis.
Lantis: "..."
"Tại thời điểm em biết bằng hữu của em là thân ca ca của Phục Tát, em quả thực giống như là chìm đắm ở trong giấc mộng, thời gian thật dài đều không có hoãn lại a."
Nam Kính vô cùng phấn chấn lôi kéo cánh tay Lantis nói: "Hohrod còn mời em chờ nghỉ hè cùng cậu ấy về tinh cầu Minh Bắc chơi đây, thời điểm đó em nhất định có thể nhìn thấy Phục Tát!"
Lantis há miệng, rất có ý tứ muốn nói cái gì đó.
"Ân, mặc dù bây giờ internet không có ảnh Phục Tát, nhưng em dám khẳng định anh ta nhất định rất anh hùng... Em muốn Phục Tát đại đại kí tên, như vậy chờ về trường học em có thể nói cho mọi người em cư nhiên quen biết quang minh kỵ sĩ của hoàng thái tử điện hạ rồi! —— nói đến này so với được tuyển làm tân sinh MVP còn vinh quang hơn nhiều, đúng hay không?"
Lantis rất muốn nói, em có thể nói cho mọi người em là người yêu của hoàng thái tử điện hạ, thậm chí tương lai không xa còn có thể là thái tử phi độc nhất vô nhị của đế quốc, như vậy tựa hồ càng vinh quang hơn.
Con ngươi đen của Nam Kính lưu chuyển, cười đến như là hai mặt trăng lưỡi liềm, hỏi: "Thân ái, nếu như em không đoán sai, anh chắc cũng là từ đế tinh tới đây đi?"
Lantis nói: "Không sai."
"Hơn nữa anh và Phong Tiệm Ly rất quen, Phong Tiệm Ly khẳng định đã gặp qua hoàng thái tử điện hạ, cho nên anh cũng đã gặp ngài ấy đúng không?"
"... Ân, đúng vậy."
Trong lòng thình thịch nhảy một cái, Lantis luôn cảm thấy lời nói Nam Kính mang thâm ý, con ngươi mang ôn nhu mỉm cười nhìn cậu, suy đoán ý tứ trước những câu nói kia.
Nam Kính ngoắc ngoắc cái đuôi tiểu hồ ly, giảo hoạt hôn một cái lên khóe miệng Lantis nói: "Gia tộc của anh thật sự là gia tộc lớn rất nổi danh ở đế đô, có đúng hay không? Bằng không không thể quen biết hoàng thái tử."
Quả thế, cư nhiên học được lời nói khách sáo.
Lantis nhếch miệng lên, ôm Nam Kính vào trong ngực hôn một cái.
Nói nhiều như vậy, quyển quyển đi dạo vẫn là vòng tới trên người mình a.
Lantis nói: "Anh không chỉ quen biết hoàng thái tử, còn cùng hắn rất thân quen."
Nam Kính như là nhặt được bảo bối hai mắt lấp lánh nhìn Lantis, vui vẻ nói: "Cầu miêu tả a, hoàng thái tử điện hạ có phải là rất tuấn tú rất có phong phạm? Có phải là bá khí trắc lậu anh minh thần võ? Nha đúng rồi, trước khi khai giảng em còn nhìn thấy tin tức, nói là thời điểm thái tử điện hạ đang bảo vệ đế đô thì mất tích, ngài ấy bây giờ là không phải hoàn hảo? Còn có..."
"Thân ái, anh phát hiện em đối với hoàng thái tử điện hạ quan tâm có phải vượt qua cả anh." Lantis nheo mắt lại, nặn nặn mặt Nam Kính.
Trí năng một hào nằm ngay đơ giả chết, phúc hắc là đáng sợ nhất, Nam Kính bị anh đùa bỡn ngay cả phương hướng đều sờ không được.
Nam Kính lén lút le lưỡi một cái, ngẫm lại thật giống như là vậy a.
Cậu tằng hắng một cái nói: "Em đối với hoàng thái tử điện hạ có thể là vì quan tâm đế quốc tương lai —— "
Lôi kéo góc áo Lantis, Nam Kính trái hoảng phải hoảng nói: "Không quản có hay không anh nhất định phải nói cho em biết, hiếu kỳ chết rồi a!"
Lantis vừa chua vừa khổ não, từ bên trong hình dung của Nam Kính đối với hoàng thái tử, rõ ràng chính là đối với anh ôm kỳ vọng rất cao, nhưng loại chuyện tự mình biểu dương chính mình này... Tương lai thật sự sẽ không trở thành lịch sử đen tối trong lòng người sao?
"Ân, hắn rất tốt a." Lantis dừng một chút, cảm thấy "Rất tốt" không có tính đại biểu, liền thay đổi từ hình dung, nói: "Phi thường tốt."
Phong Tiệm Ly và Weinman đứng ở trên cầu thang đi xuống, đồng thời cắt một tiếng.
Weinman chà chà lắc đầu nhẹ giọng lại nói: "Dạng tự mình khen chính mình này, ta thật không muốn thừa nhận có đứa cháu nhỏ như vậy."
Phong Tiệm Ly ừ một tiếng, không nhìn nổi Nam Kính đối với hoàng thái tử hoặc là Lantis mắt hoa si, thầm nghĩ ta cũng có thể nói cho em ấy biết, đệ đệ tại sao không hỏi ta?
"Tự luyến lại thối cái rắm." Phong Tiệm Ly âm thanh không có giai điệu gì bày ra thẳng thắn.
Nam Kính: "??"
Lantis dùng ánh mắt cảnh cáo nhìn Phong Tiệm Ly liếc mắt một cái, nói: "Hắn chỉ là khiêm tốn không dối trá như vậy."
Phong Tiệm Ly: "Yêu thích bẻ cong sự thực, mình ta vô địch bá đạo lại ngạo kiều, tính cách không thể nào tốt, mỗi ngày còn muốn vì đại nghiệp đế quốc bôn ba vất vả thời điểm nhàn rỗi còn yêu thích ở không đi gây sự, tuyệt đối không phải là người chồng tốt nhất."
Nam Kính cằm rơi mất, trợn mắt há hốc mồm mà nhìn Phong Tiệm Ly.
Hắn, hắn cư nhiên có thể một hơi nói nhiều như vậy? Lại còn là lúc khinh bỉ hoàng thái tử tôn quý nhất đế quốc?
Trời ạ, lỗ tai cậu nhất định là xảy ra vấn đề.
"Vô nghĩa!" Lantis văng miệng tục, anh quả thực bị tức tới nở nụ cười "Hắn rõ ràng là điệu thấp lại có thực lực còn luôn tại chuyện công cùng chuyện riêng thành thạo điêu luyện tự do cắt đổi không có chút áp lực nào du tẩu tại nơi đầu sóng ngọn gió, mặt băng sơn như ngươi lại thử bôi đen hắn một câu nữa xem?"
Nói rồi liền làm tốt chuẩn bị PK.
Phong Tiệm Ly cười nhạo: "Sự thực là thắng hùng biện."
Lantis hít sâu một hơi, đọc thầm mười lần không nên cùng ca ca của lão bà tính toán, cái tên này tuyệt đối là đố kị mình, vênh váo đắc ý mà ôm eo Nam Kính tuyên thệ chủ quyền, cò hôn một cái lên mặt cậu.
Mẹ, chiêu này lực sát thương quả nhiên cường, Phong Tiệm Ly mặt đều đen.
Lantis hả hê nói: "Ở trong lòng ta, hoàng thái tử điện hạ chính là đại danh từ hoàn mỹ, ngươi loại phàm phu tục tử vĩnh viễn còn lâu mới có thể hiểu vẻ đẹp của hắn."
Khóe mắt tàn nhẫn mà giật giật, Phong Tiệm Ly đối với gia hỏa tự luyến đến không biên không giới này đã tuyệt vọng.
Weinman một tay đỡ trán, hai gia hỏa ấu trĩ này lúc nào mới có thể trưởng thành a?
Nhưng vào lúc này, Nam Kính "Ách" một tiếng, hấp dẫn sự chú ý của ba người.
Ánh mắt cậu có chút hoài nghi, không xác định nhỏ giọng nói: "Em thế nào lại cảm giác, Lantis anh đối với hoàng thái tử điện hạ... mới là chân ái a?"
Có chút ưu thương khó giải thích được, Nam Kính sờ mũi một cái, tâm lý cảm giác khó chịu.
Lần đầu tiên nhìn thấy Lantis không giữ lại chút nào đánh giá một người như vậy, phảng phất hoàng thái tử điện hạ cao cao tại thượng ở trong lòng anh chính là hóa thân hoàn mỹ, là thần linh không người nào có thể với tới.
Nam Kính đẩy Lantis ra, cúi đầu đi đến nhà bếp.
Weinman, Phong Tiệm Ly, Lantis: "..."
Ngọa tào? Đây là cái tình huống gì?
Sinh, sinh khí sao?
Phong Tiệm Ly quỷ dị nhấc lên đôi môi màu sắc đạm bạc, cả người toàn thân đều thông thuận.
Weinman không nhịn được cười, nhún vai một cái cho Lantis một cái mỉm cười thương mà không giúp được gì.
Nâng lên cục đá đập chân của mình chính là nói về Lantis a.
Cổ họng Lantis bốc hỏa, sửng sốt một chút nhìn bóng lưng Nam Kính khô cằn mà nói một câu: "Thân ái, em hiểu lầm."
Mẹ, hiểu lầm kia quả thực muốn nghịch thiên a!
Nam Kính không lên tiếng, còn đắm chìm trong thế giới của chính mình, cậu phát hiện mình trong chớp mắt liền không thích hoàng thái tử điện hạ rồi.
Lantis không để ý tới liền bị hai người bàng quan chế giễu, vội vã tiến lên lôi kéo tay Nam Kính muốn giải thích.
"Đừng để ý tới em, để em bình tĩnh một lát."
"Anh phát thệ anh đối với hắn tuyệt đối không có ý đồ không an phận."
Cho dù lại tự luyến cũng không đến mức độ này a, Lantis oan ức chết rồi, trên thế giới còn có người so với anh oan uổng hơn sao?
Nam Kính đem dao phay chặt đến đùng đùng đùng đùng như là sét đánh.
"..."
Buổi tối hôm đó trên bàn ăn, nhiều hơn một bàn củ cải bị chặt thành bùn, toàn bộ bị Lantis nhét vào trong bụng.
Lantis: Lão bà ghen thật đáng sợ.
Ngày thứ hai, Nam Kính nhận tin nhắn do lão bản gửi tới, nói hắn muốn đi các tinh cầu khác mua sắm vật liệu, nghỉ một quãng thời gian, cụ thể lúc nào trở về thì chưa biết.
"Nửa tháng sau sao?" Nam Kính hỏi.
"Có lẽ phải một tháng." Lão bản trả lời "Tiểu tâm can ngươi tuyệt đối đừng nghĩ đến lười biếng nhá, nếu như bị ta phát hiện kết cấu cơ giáp không có lăn dưa liêu thục mà nói, phải bị trừng phạt, ha ha ha."
Lão bản lại bắt đầu hóng gió.
Nam Kính giật giật khóe miệng đem thiết bị đầu cuối đóng lại, liền nghe người bên cạnh nói: "Này uy, cậu cứ như vậy triệt để không nhìn tôi thật sao? Thật là làm cho người ta thương tâm."
"Thật không tiện, cậu mới vừa nói cái gì?"
Nam Kính hơi mang vẻ áy náy nhìn Hohrod che ngực, đẹp đẽ khiến người không đành lòng trách cứ.