☆ Chương : Người nhà họ Phong ta...
Phong Tiệm Ly kia tính tình kiệm lời ít nói, chỉ là lạnh lùng quét Mục Hoài An một cái, lôi kéo Nam Kính chuẩn bị rời đi.
Không nghĩ tới, Mục Hoài An từ trên cây một cái tiêu sái thả người xuống, ngăn ở trước mắt hai người, dùng ngữ khí có chút bi thương rồi lại cố nén khổ sở ôn nhu hướng Nam Kính đầu óc mơ hồ nói: "Anh khả năng chưa đủ tốt, cho nên không giữ được em. Mà hôn ước của chúng ta là trưởng bối hai bên đều biết, em không nói tiếng nào bỏ chạy mất, anh rất khó vượt qua."
Nam Kính lúc đó liền cùng học sinh vây xem đồng thời ngọa tào, mà hiển nhiên mọi người ngọa tào không phải cùng một chuyện với cậu.
Cậu liền đứng ở nơi đó, rất muốn biết tên khốn kiếp Mục Hoài An này đến tột cùng còn muốn nói cái gì, đơn giản ngăn cản Phong Tiệm Ly kích đang động muốn đánh người.
Mục Hoài An sâu sắc thở dài, cụp mắt thấp giọng nói: "Ít nhất cũng phải về thăm nhà một chút đi, bá phụ bá mẫu lâu như vậy đều không có tin tức của em, bọn họ rất lo lắng, ngày nhớ đêm mong."
Nói tới chỗ này, Nam Kính nổi giận đùng đùng nện xuống bàn, Lantis nhanh chóng đến gần vỗ lưng vuốt lông cho cậu, không buông tha bất luận cơ hội nào để có thể đem Mục Hoài An thành cặn bã.
"Thân ái không nên vì người tra nam như vậy mà sinh khí." Lantis nói.
Nam Kính tức giận nói: "Tên khốn Mục Hoài An kia đổi trắng thay đen quá thật rồi a! Người nhà kia căn bản cũng không lưu ý sự sống chết của em có được hay không?! Khi còn bé em đi ra ngoài mua đồ đi lạc, thật vất vả mới tìm trở về, bọn họ còn thất vọng, ước gì em vĩnh viễn không trở về đây."
Nếu như không phải lần lượt đối với người nhà kia thất vọng, cho dù xem ở công ơn nuôi dưỡng Nam Kính cũng sẽ không quyết tuyệt như vậy.
Kể từ khi biết bọn họ căn bản không có coi mình là người nhà, Nam Kính liền triệt để muốn tách ra quan hệ, người Nam gia ngược lại cũng không đi tìm mình, còn tưởng rằng cứ như vậy ngơ ngơ ngác ngác tâm lý từng người rõ ràng là được, không nghĩ tới Mục Hoài An lại nói khoác không biết ngượng mà nói hưu nói vượn!
Nhớ tới bọn học sinh kia không rõ chân tướng lại liếc mắt tàn nhẫn nhìn cậu, Nam Kính liền giận không chỗ phát tiết.
Cậu lúc đó liền muốn hành hung Mục Hoài An ăn nói linh tinh bôi đen cậu một trận, mà Phong Tiệm Ly lại đi về phía trước một bước, dùng ngữ khí lạnh đến mức bỏ đi nói: "Quản tốt chính ngươi."
Mục Hoài An đem phản ứng của khán giả thu hết vào đáy mắt, đã đạt được mục đích liền thấy đỡ thì thôi, như trước kia ẩn nhẫn thương tâm làm người buồn nôn, đau thương nhìn Nam Kính nói: "Anh tôn trọng sự lựa chọn của em, nhưng anh hi vọng chúng ta không làm được vợ chồng, ít nhất còn có thể làm bạn bè. Nếu có phiền toái gì, anh rất tình nguyện em tìm đến anh."
Ta X!
Nam Kính tuy nói không tính là nhanh mồm nhanh miệng nhưng cũng bởi vì đầu óc chuyển nhanh, miệng lưỡi tuy không nhiều nhưng bên trong cuộc chiến đều có thể hơi hơi chiếm thượng phong, nhưng đối mặt với Mục Hoài An, cậu thật sự là bị làm cho á khẩu không trả lời được, một câu đều không nói ra được.
Khốn nạn a! Cậu tuyệt đối là bị tức đến ngay cả lời đều cũng không nói ra được, gặp người không biết xấu hổ, chưa từng thấy người không biết xấu hổ như vậy, Mục Hoài An mới thực sự là người đạt đến cảnh giới, tàn nhẫn đến chính hắn đều bị kéo xuống nước cũng phải đem nước này quấy đục.
Nam Kính trong gió ngổn ngang hàm răng cắn đến ken két vang vọng, hận không thể một quyền đánh tới, lại bị Phong Tiệm Ly nắm vai.
Nghe đến đó, Lantis vừa cùng lão bà của mình chung mối thù, một bên hướng Phong Tiệm Ly dò hỏi: "Sau đó thì sao? Ngươi lại làm cái gì?"
Phong Tiệm Ly tuy rằng thông thường luôn nhìn người khác như không lọt nổi mắt xanh của hắn, nhưng thực sự có người chọc tới hắn, hắn không ngại đánh gia hoả đắc tội hắn, chờ lúc nào đó tâm tình tốt lại ngược một chút.
Bất quá, trước khi tiến hành công kích, Phong Tiệm Ly tuyệt đối sẽ không để người kia ở trên đầu môi hung hăng nhiều lời.
Đang uống nước Nam Kính nghe vậy bị sặc một cái, khụ đến tan nát cõi lòng.
Kỳ thực cái này tuy rằng có chút bạo ngược, nhưng cũng không phải trọng điểm —— ít nhất tại nơi này của Lantis đã không có gì đáng xem rồi.
Chân chính khiến Nam Kính thiếu chút nữa hộc máu chính là Phong Tiệm Ly sau đó nói, không phải cậu tự luyến, mà là câu nói kia thật sự làm cho người ta có ý nghĩ kỳ quái ——
"Chuyện người nhà họ Phong ta, không đáng tìm một người ngoài để giải quyết."
Tiếng nói băng lãnh cùng mấy mười phút trước giống nhau như đúc, giống như tình cảnh tái hiện, Phong Tiệm Ly sau khi nói xong liền im tiếng không nói, Lantis không nói nhìn chằm chằm ý tứ không chút nào thoái nhượng, cho dù biết câu nói này sẽ tạo thành hậu quả như thế nào, cũng không cảm thấy mình nói sai cái gì.
Trên thực tế, hắn đích xác nói không sai.
Mà vấn đề là, có ai sẽ lý giải hàm nghĩa chân chính trong này?
Đừng nói người pháp vô pháp hiểu, ngay cả Nam Kính đều là một mặt khiếp sợ cả người cứng ngắc bị Phong Tiệm Ly đẩy đi.
Lantis nhịn không được bật cười, đỡ trán bất đắc dĩ nói: "Cái tên nhà ngươi..."
Nam Kính cảm thấy cậu nhìn Lantis thế nào cũng không cảm thấy anh có bất kỳ biểu hiện ghen nào, không khỏi đầy bụng nghi hoặc, đột nhiên một cái ý nghĩ sáng lên, cậu vỗ bàn một cái đứng lên, kinh hãi đến biến sắc chỉ vào Lantis nói: "Anh, anh sẽ không thật sự cùng Phong Tiệm Ly là anh em ruột thịt đi?"
Lantis và Phong Tiệm Ly đồng thời nhìn Nam Kính, không cần trả lời, trong mắt hai người đều là ghét bỏ hoàn toàn giống nhau như đúc có thể nói rõ vấn đề.
Lantis nửa đùa nửa thật nói: "Em tại sao không đoán e rằng em và hắn mới là anh em ruột thịt a?"
Phong Tiệm Ly vểnh lỗ tai lên, đầu hướng Nam Kính bên này chếch đi ba mươi độ.
Nam Kính ngẩn người, nghiêm túc vỗ vỗ vai Lantis, gật đầu nói: "Rất có trí tưởng tượng."
Lantis nhíu mày, nhìn Phong Tiệm Ly có chút phiền muộn liếc mắt một cái, nói: "Tại sao không có khả năng?"
"Vì cái gì có thể?" Nam Kính thuận miệng hỏi ngược lại.
Phong gia là cái gì?
Phong gia và Yalta gia tộc đều là huân quý đế quốc, đều có quân công đỉnh cấp là người quý tộc hào môn, tại đế quốc có địa vị vô cùng quan trọng, thậm chí nắm quyền thế trong tay so với một ít thành viên hoàng thất còn cao hơn.
Nam Kính có loại tâm lý bình dân này, đây chính là chỉ có thể phóng tầm mắt nhìn xa không thể với tới mặt trời.
Lantis và Phong Tiệm Ly bắt đầu tiến hành ánh mắt giao lưu.
'Có muốn hiện tại nói cho Kính Kính hay không?' Lantis nhấc trợn mắt.
Phong Tiệm Ly: "..."
Lantis: "..."
Trải qua thương nghị, tri tình ba người quyết định tạm đem quan hệ Nam Kính cùng Phong gia che giấu.
Một mặt là bởi vì chuyện này liên quan đến rất nhiều thứ, không chỉ phải cùng chủ nhà họ Phong Phong Trường Mạch thương nghị, còn phải báo cáo cho bệ hạ, còn phải đem sự tình phát sinh nhiều năm trước lần thứ hai vuốt thuận.
Mặt khác cũng là tư tâm Lantis.
Có thể nói, đem Nam Kính giao cho Phong Tiệm Ly chăm sóc là điều Lantis đã tận lực làm, không chỉ vì để cho Nam Kính cùng băng sơn bồi dưỡng một chút tình cảm, hay là vì hành động của một người khác.
Một ít người nếu không bức ép, đại khái mãi mãi cũng chỉ có thể làm con rùa đen rút đầu.
Bất quá, Lantis nhìn thấy Nam Kính có chút mệt mỏi vì Phong Tiệm Ly quấy nhiễu cũng cho cậu lần thứ hai rơi vào scandal danh tiếng bất lợi, khó tránh khỏi đau lòng.
Nói ra cũng tốt, bằng không Nam Kính phỏng chừng lại suy nghĩ lung tung.
Phong Tiệm Ly trong tay cầm cốc chuyển động, suy nghĩ một chút, rốt cuộc giữa chuyện "Quang minh chính đại quan tâm đệ đệ" và "Bị xem là tên vô lại lòng mang ý đồ xấu" Phong Tiệm Ly lựa chọn cái trước.
"Kỳ thực..."
Tại thế ngàn cân treo sợi tóc, thiết bị đầu cuối của Nam Kính "Leng keng" vài tiếng, thông tin truyền đến âm thanh liên tiếp, lại có thông tin tin tức lại có thỉnh cầu trò chuyện quang não, triệt để đánh gãy quyết tâm của Phong Tiệm Ly.
Lantis có chút thất vọng nhún vai một cái, liền hiếu kỳ từ phía sau đem cằm đặt trên bả vai Nam Kính, ôm lấy đầu nhìn thiết bị đầu cuối của cậu.
Một ít tóc dài màu vàng nhạt rơi xuống trước ngực Nam Kính, hòa lẫn với mái tóc dài màu đen thoạt nhìn còn rất đẹp.
Lantis nói: "Ngày khác đem tóc của em nhiễm vài sợi cùng tóc của anh thế nào? Anh xem còn có ai dám nói chuyện phiếm về em."
"Cầu đừng nghịch."
Nam Kính nâng tay sờ sờ đầu Lantis "Nói thật chỉ cần anh không ngại, em cũng không lo lắng những người khác nói cái gì."
Lantis đắc ý cực kỳ, phu nhân nhà anh tại sao lại có thể hợp khẩu vị như thế? Không nhịn được khẽ cắn lên vành tai mềm kia một chút, bị tầm mắt Phong Tiệm Ly lạnh như băng gϊếŧ vô số lần.
Lúc này, lực chú ý của Nam Kính hoàn toàn bị tiếng leng keng điên cuồng của thiết bị đầu cuối hấp dẫn, mở ra xem bảng điều khiển nhảy ra ngoài mười mấy tin tức không quá mong muốn phát tới, cả người đều bối rối.
Sớm nhất nhảy ra chính là thông báo chính thức của trường quân đội Sifal, Nam Kính tiện tay mở ra, vừa nhìn nội dung liền nước mắt chạy vội ——
"Chúc mừng bạn học Nam Kính học sinh năm nhất lớp bảy hệ chế tạo cơ giáp, ngài có . % bầu chọn làm tân sinh MVP, thỉnh làm tốt chuẩn bị làm đại biểu tân sinh lên tiếng trong đại hội."
Lantis ngược lại là rất vui vẻ, nói: "Hàng năm chỉ có một, thân ái em thật là giỏi."
"Mặc dù trước đó vài ngày liền có cái chuẩn bị tâm lý này, mà nói thật ra, em còn thực sự không có cảm giác gì tốt đẹp—— tỷ như kích động cái gì, ân, mặc dù nói lên còn cảm thấy rất có vinh dự cùng kiêu ngạo."
Nam Kính chỉ có thể cười khổ, loại sự tình ở trước công chúng trước mặt mọi người hàng trăm hàng ngàn con mắt nhìn chăm chăm kia lên tiếng, đối với cậu mà nói không khỏi yêu cầu quá cao a.
"Aaa em không có chút nào muốn làm cái chim đầu đàn này, quá kéo cừu hận đi."
Lantis thưởng thức tóc Nam Kính, cười một cái nói: "Kéo cừu hận hẳn không phải là cái này đi?"
"Hả?"
"Em không cảm thấy ở bên anh mới là kéo cừu hận?"
Nam Kính: "..."
Phong Tiệm Ly chân bước dài mắt nhìn thẳng mà đi lên lầu.
Lantis chà chà hai tiếng nói: "Bảo bối nhi thấy không, nam nhân của em luôn có thể đem nam nhân khác làm cho không đất dung thân, bọn họ thậm chí trốn tránh cùng anh ở chung dưới mái hiên, đến để cầu ta đừng làm ảnh hưởng đến ý chí của bọn họ."
Nằm không cũng trúng đạn Phong Tiệm Ly một chân đã bước lên cầu thang, ấn lại tay vịn cầu thang ngừng lại, nghiêng đầu nhìn Lantis, chầm chậm cho anh dựng thẳng ngón tay giữa trong lòng.