CHƯƠNG 12: KHIẾN XÃ HỘI ĐEN PHẢI HỐI HẬN
.
.
-----o0o-----
Tôi được ngồi trong xe cho đến khi trở về dinh thự của chúng tôi.
Ngay sau khi tôi bước xuống xe, papa Shou bước ra cổng để đón tôi.
Sao papa lại đang ở nhà nhỉ, còn công việc thì sao?
[Này, mừng con về nhà.]
Cha dịu dàng chào tôi nhưng ánh mắt ông liền đanh lại rồi nhìn vào người đang đứng đằng sau tôi.
Hmm? Chuyện gì thế nhỉ?
Khi tôi quay lại, khuôn mặt của Hajime-chan đã méo xệch lại rồi. Không biết chuyện gì vậy ta?
[Hajime-chan, anh có sao không? Trông anh thất sắc lắm.]
Khi tôi vừa hỏi xong, papa Shou đang đứng ở bên cạnh tôi bỗng tiến về phía Hajime-chan.
[Này, Hajime. Rina ngồi trên xe cậu…. cậu có gan lắm mới dám xòe đôi bàn tay bẩn thỉu của mình ra để rước con bé về nhà, hửhhh. Cậu thậm chí còn không có tư cách để đón con bé nữa đấy, thằng rác rưởi. Cậu… hẳn cũng biết chuyện gì sẽ xảy ra nếu dám động tay vào Rina đúng không?]
Đi đến nơi, cha thì thầm gì đó vào tai của Hajime-chan. Chuyện công việc hả ta??? Khuôn mặt của Hajime-chan ngày càng tái xanh hơn, chắc là việc gì đó nguy hiểm lắm nhỉ?
[T-t-tôi, tôi xin lỗi! Tôi đã đi quá bổn phận của mình! Tôi thành thật xin lỗi ạ!]
Hajime-chan vừa điên cuồng hét như thế vừa chạy đi mất.
Anh ấy làm sai chuyện gì à? Kể cũng lạ, anh ấy lúc nào cũng hoàn thành tốt nhiệm vụ được giao mà.
[Papa, Hajime-chan đã làm gì sai ạ?]
Tôi hơi ngạc nhiên nên quay sang hỏi papa Shou.
[Haaah? Vấn đề nằm ở chỗ “nó đã làm gì” đấy. Thằng khốn đó. Rina, cha sẽ nhờ người khác đưa rước con đi học.]
Papa Shou nhẹ nhàng mỉm cười. Bất cứ khi nào ông ấy cười như thế cũng đều tác động mạnh đến tôi.
[Con không muốn, con có thể tự đi được mà.]
Các cô gái ở đây thường có người đưa rước nhưng tôi thực sự không tán thành chuyện đó. Chà, với lại tôi cũng không muốn được đưa đón chút nào.
Nhớ lại những ký ức trong tiền kiếp, tôi thực sự đã quen với việc la cà đâu đó trên đường về nhà rồi.
[Tất nhiên là không được. Nếu con cứ khăng khăng không chịu thì nghỉ học luôn đi.]
[Sao vậy ạ!? Tại sao chuyện lại thành ra như thế này cơ chứ!? Con không muốn nghỉ học với trình độ học vấn trung cấp đâu!]
[Nếu thế thì chấp nhận đi. Cơ mà từ ngày mai trở đi, mình nên chỉ định ai đây nhỉ?... Có lẽ mình nên nhờ Mikawa.]
Papa Shou đang lầm bầm điều tôi còn không dám nghĩ tới!
Mikawa-san, không phải ông ấy là thủ lĩnh sao!?
Không thể nào, chắc chắn là không thể nào, ông ấy không phải loại người để cha nhờ giúp chuyện này đâu mà!