Từ nhỏ đến lớn, chuyện gì Thẩm Thạc cũng tự mình gánh, cho đến bây giờ không đi tìm người nào trong nhà để giúp qua. Thẩm Chiêu vừa nghe Thẩm Thạc muốn xin anh giúp một tay, theo bản năng nhìn ra ngoài phòng, nhìn xem có phải mặt trời mọc lên từ phía tây hay không.
Sau khi xác định mặt trời hết thảy bình thường sau, Thẩm Chiêu mới nghiêm trang “Ừ” một tiếng hỏi: “Chuyện gì?”
“Em muốn biết em bị lệnh điều động đi quân khu ở thành phố X là ai đề nghị truyền đạt, còn có, Sư trưởng Điền Kiên Quyết quân khu X thành phố N ngoài cùng minh tinh Chu Hàn Vân cấu kết ở ngoài, còn làm chuyện quân pháp không cho phép.” Thẩm Thạc bình tĩnh nói.
Thẩm Chiêu híp mắt.
Nếu Thẩm Thạc bị điều đi quân khu thành phố X? Chuyện này anh ngược lại không nghe nói.
Mắt của anh châu lại hơi chuyển, liền hiểu Điền Kiên Quyết này ngoài không biết đụng chạm gì với Thẩm Thạc mà muốn điều Thẩm Thạc đến loại địa phương chim không bay qua, tám phần còn có chuyện khác chọc giận đến Thẩm Thạc, hơn nữa trình độ còn không nhẹ, có lẽ là xúc phạm ranh giới cuối cùng của cậu ta. Nhưng mà, đây không phải là vấn đề anh quan tâm.
Anh quan tâm là, Thẩm Thạc rốt cục có tự giác làm em trai của anh.
Thẩm Chiêu không hỏi Thẩm Thạc cụ thể là vì chuyện gì, đáp ứng rõ ràng, “Nếu như Điền Kiên Quyết có không ít vấn đề, có muốn thuận tiện nộp lên nghành liên quan để xử lý hay không?” Gần đây anh hơi rỗi rãnh, vừa lúc có thể tìm ít chuyện làm.
“Làm phiền anh cả.” Thẩm Thạc nhàn nhạt nói cảm ơn.
Thẩm Chiêu suy nghĩ rồi nói: “Nếu cảm thấy làm phiền anh, thì nhanh chóng báo cáo tình huống tiến triển của em và Đào Y với ông cụ, tránh cho chị dâu em cả ngày bị ông cụ nhắc đến tình hình của các em.”
Vợ mình mình đau. Trong khoảng thời gian này vợ anh bận rộn chuyện công ty đến sứt đầu bể trán, buổi tối còn bị ông cụ hỏi han, nội dung câu hỏi đều là vấn đề về vợ lão Tam khi nào sẽ xác định. Vợ anh nhiệt tình có kiên nhẫn, không cảm thấy phiền, anh ở bên cạnh nhìn cũng phiền não.
Thẩm Thạc: “... Ừ, biết.”
Xem ra, vấn đề tình cảm của anh và Đào Y đã hoàn toàn tăng lên vấn đề gia đình, báo cáo tình huống kết thúc cho ông cụ, có cần tìm thời gian đi theo Đào Y về nhà gặp cha mẹ vợ tương lai hay không đây?
Hôm sau chuyện Chu Hàn Vân làm rõ không có bạn trai trong hội chiêu đãi ký giả, trang đầu tờ báo《giải trí hôm nay》của GK sẽ dùng trang báo kếch sù phơi bày hình Chu Hàn Vân ôm hôn bạn trai thần bí Điền Kiên Quyết ở bãi đậu xe. Ảnh chụp rõ ràng độ cao đáng nhìn, dưới hình đưa tin thời gian địa điểm cặn kẽ, thân phận Điền Kiên Quyết đơn giản hoá, chỉ nói là một quan lớn quân khu. Nhưng cho dù là đơn giản hoá giới thiệu thân phận, cũng khiến người ái mộ Chu Hàn Vân đại chúng xôn xao.
Một quan lớn quân khu vậy mà bao nuôi tiểu tam bên ngoài, hơn nữa tiểu tam này còn là minh tinh giải trí? Chế độ quân giới ở đâu? Đạo đức quân nhân tồn tại như thế nào? Tiền lương quan quân đã cao đến có thể để cho minh tinh bên cạnh sao?
Lấy quan quân bao nuôi tiểu tam cùng với nếp sống đạo đức quân nhân, tiền lương quân nhân làm chủ đề trọng tâm nhanh chóng mở ra thảo luận trên internet.
Tờ báo giải trí vốn không bị viện quân đội coi trọng, đề tài internet cũng sẽ không lập tức bị ngành tư pháp quân khu liên quan phát hiện, nhưng mà lần này Điền Kiên Quyết chết không tử tế vung Đào Y một tát, đưa đến Thẩm Thạc thậm chí lão đại Thẩm gia chú ý, phần báo cáo này trước tiên lấy phương thức cực kỳ tự nhiên mang lên bàn của lão Đại ngành tư pháp quân khu thành phố N.
“Hoang đường!” Hạ Quân cầm tờ báo lập tức quăng trên bàn, đè xuống nội tuyến để cho bí thư đi vào, “Tờ báo này là ai đưa đến?”
Bí thư ngập ngừng nói: “Là Thẩm Thượng tướng ý bảo..
“Thẩm Chiêu? Người này làm sao...” Hạ Quân nghĩ lại, phất tay để bí thư đi xuống, lập tức bấm điện thoại của Thẩm Chiêu, “Cậu người này lúc nào thì quan tâm chuyện nhà quân khu thành phố N của chúng tôi đây?”
Thẩm Chiêu cười nhạt, “Nghe nói gần đây anh rất rãnh rỗi, tìm ít chuyện cho anh làm.”
“Điền Kiên Quyết đắc tội cậu?” Hạ Quân là phát tiểu của Thẩm Chiêu, còn là bạn học từ vườn trẻ đến lớn, mặc dù hai người cùng vào quân đội, nhưng năm đó một học khoa học kỹ thuật quốc phòng, một học luật pháp, nên chức vị phát triển không giống nhau, sau lại Hạ Quân vì vợ của mình chạy đến thành phố N phát triển, nhưng vẫn có liên lạc với Thẩm Chiêu. Từ nhỏ hai người có thói quen xen lẫn vào chung chỗ, nói chuyện cũng không chú ý nhiều như vậy.
“Đắc tội lão Tam.” Thẩm Thạc không chút để ý nói.
Dừng lại, Thẩm Chiêu nói: “A, đúng rồi, Điền Kiên Quyết này muốn điều lão Tam đến thành phố X, dường như là vì con gái bảo bối của mình. Nghe nói ông ta còn thu nhận hối lộ, cũng đầu tư vào doanh nghiệp của anh cả mình, về phần còn có hành vi trái pháp luật gì khác, cậu thuận tiện giúp nhanh chóng điều tra, theo lệ làm việc tốt.”
Dám tùy tiện điều Thẩm lão tam nhà tôi đi chỗ lạnh khủng khiếp, Điền Kiên Quyết này thật đúng là người giàu can đảm.
Hạ Quân nhìn mấy tấm ảnh chụp rõ ràng trên báo giải trí, lắc đầu, thở dài: “Phải, lần này Điền Kiên Quyết đá thiết bản, xui xẻo a Thạc là người quá mức khiêm tốn, Điền Kiên Quyết này không biết thủ hạ mình có người mạnh mẻ như vậy thôi, còn chuyên chọn loại chiến đấu cơ ẩn hình để oanh tạc.”
Thẩm Chiêu nhếch môi, không có bất kỳ đánh giá.
Người nhanh chóng biết trang đầu tờ báo giải trí còn có Chu Hàn Vân và Điền Kiên Quyết.
Chu Hàn Vân lâm vào sự kiện bao dưỡng, nếu bao dưỡng của cô là một loại nghề nghiệp nhân sĩ cũng thôi, lại là quân giới, công ty giải trí Sở Thuộc nhất thời cảm thấy lớn chuyện, liền lập tức đem tất cả thông báo, quay chụp phim ảnh, ghi âm ca hát, đại ngôn sản phẩm cùng hủy bỏ hoặc chuyển cho những nghệ sĩ khác.
Trong một đêm, Chu Hàn Vân từ một ngôi sao mới cất luân lạc tới người người kêu đánh hồ ly tinh, mà còn bị công ty giải trí Sở Thuộc giấu sạch.
Mà Điền Kiên Quyết biết quan hệ cùng Chu Hàn Vân bị đưa ra ánh sáng nhưng lại không phải do Chu Hàn Vân nói với ông, mà là con gái bảo bối của mình Điền Điềm.
Điền Điềm thấy báo chí liên quan tiết lộ ở trên web, lập tức cầm Laptop tìm Điền Kiên Quyết chứng thực, Điền Kiên Quyết nhìn báo chí sửng sốt, nét mặt già nua nhất thời giận đến giống như nấu chín trứng tôm, đỏ rực.
Ông lập tức nghĩ đến Đào Y còn lưu có bản, cho nên không sợ chết còn là đem việc này ra ánh sáng.
Ông trấn an Điền Điềm xong, đang định tìm mấy người trừng phạt Đào Y, nhân tiện kêu Thẩm Thạc sử tên ngán chân, xe chuyên dụng của ngàng tư pháp đã đến, “Điền sư trưởng, liên quan đến chuyện ngài có hành vi không đứng đắn với người khác cùng với thu nhận hối lộ, cùng chuyện tham gia kinh doanh mời ngài hiệp trợ điều tra.”
Hôm sau lúc Đào Y làm việc thì máu ứ đọng trên mặt vẫn chưa hoàn toàn tiêu hết, các đồng nghiệp cũng biết cô cống hiến cho tiêu đề trang đầu hôm nay, người nhiệt tình nhìn thấy cô ngược lại cũng tới ủy lạo đôi câu, Molly càng tán thưởng cô hơn.
Mới vừa đi làm không đến hai ngày đã đào ra tin tức lớn như vậy, khiến cho lượng tiêu thụ 《giải trí hôm nay》tăng nhiều, Anna nói cấp cao công ty quyết định ngoài chi trả tiền thuốc thang bên ngoài cho cô, cuối tháng nhất định chia tiền thưởng cho cô làm phần thưởng. Nhưng mà, Anna đồng thời cũng hơi nghiêm nghị phê bình cô hành động mạo hiểm, nhắc nhở cô lần sau nhất định không thể hành động đơn độc nữa.
Bị người thứ ba như vậy quở trách, Đào Y trí nhớ kém cũng không thể nào quên mất dạy dỗ lần này. Huống chi, vừa mới làm việc đã xảy ra chuyện không lớn không nhỏ như vậy, cũng cho cô một bài học chân thật. Cô cũng rõ ràng, nếu như Điền Kiên Quyết xuống tay ngoan độc, hoặc là hắn xấu xa hơn, như vậy lần này cô không chỉ là bị một cái tát đơn giản như vậy.
Đào Y không biết gần đây mình có phải vận khí đặc biệt kém hay không, suýt nữa xem như ôn thần chuyên thuộc của cô Hạ Nhĩ lại hảo xảo bất xảo xuất hiện trên bàn cơm của cô và mấy đồng nghiệp.
Phóng viên giải trí là nghề nghiệp gì? Tục xưng Cẩu tử bọn họ cũng không phải bị chụp mũ suông ngoại hiệu thiếu lễ độ lại khít khao đến mức tận cùng như vậy.
Đám người Molly cùng nhau ăn cơm với Đào Y vừa phát hiện Hạ Nhĩ suất ca tà khí liền lập tức vễnh tai cao độ cảnh giác, trên nguyên tắc tinh thần Cẩu tử đem bóng đèn sáng lên đến tận cùng không bỏ quên không tha làm như không có chuyện gì xảy ra đang ăn cơm.
Hạ Nhĩ không thẹn cũng đã phớt lờ làm được, da mặt dầy đến chỉ sợ tường thành thấy cũng phải ngượng ngùng vạn phần tránh lui hai bước, “Đào Y, đây là món cánh nướng Ái Nhĩ Lương mà cô thích ăn “, anh gắp một cánh gà từ mâm của mình đến trên đĩa của Đào Y, nụ cười dịu dàng cưng chìu, động tác tự nhiên săn sóc, giống như Đào Y ngồi đối diện anh là bạn gái của anh.
Đào Y nhìn cánh gà lại nhìn Hạ Nhĩ đối diện, nhàn nhạt nói: “Chúng ta đã nhiều năm không gặp, nói vậy anh còn không biết tôi đã không thích ăn loại khẩu vị cánh nướng này từ lâu rồi.”
Cô gắp cánh nướng Ái Nhĩ Lương trở về chỗ nguyên chủ nó lần nữa, vùi đầu gắp cọng cải thìa non mềm đưa vào trong miệng.
Đáng chết, nhất định là có người bán đứng cô cho Hạ Nhĩ.
Không thích một người thì không thể cho người kia bất cứ hy vọng nào, đây là nguyên tắc cô nhất quán nắm chắc.
Đào Y nói một câu đơn giản lập tức uyển chuyển giải thích quan hệ hết sức thuần khiết của cô và Hạ Nhĩ cho các đồng nghiệp Bát Quái, cũng để các cô giỏi về bắt tin tức ý thức được chuyện thực Hạ Nhĩ trước mắt dường như đang theo đuổi Đào Y. Nhưng mà, có mấy người quan tâm chân tướng rốt cuộc là gì? Lấy trí tưởng tượng phong phú của các cô và tài ăn nói của lưỡi hoa lan rực rỡ, tin tưởng rất nhanh về nhân viên mới tiến vào Đào Y làm sao có tình yêu mập mờ cùng người tên Hạ Nhĩ là thanh mai trúc mã or bạn trai cũ or cao phú đẹp trai vân vân sẽ truyền khắp trong công ty.
Đổi ăn chay rồi hả?
Hạ Nhĩ quét đĩa của Đào Y, bất động thanh sắc suy nghĩ tình báo của Cốc Bình Xuyên cho anh có sự khác biệt hay không.
Anh lại cầm một muỗng nhân hạt thông hạt bắp đưa đến bên miệng Đào Y, “Này là món em thích.”
Đào Y tránh ra muỗng của anh, “Hạ Nhĩ, tay của tôi không bị thương, rất khỏe mạnh.” Ánh mắt của cô trong suốt, thần sắc nghiêm túc, rất rõ ràng viết hai chữ “Cự tuyệt“.
Hạ Nhĩ cũng không cảm thấy lúng túng, cực kỳ tự nhiên thả muỗng nhân hạt thông cây ngô vào trong miệng mình, từ từ nhai, tinh tế thưởng thức, ánh mắt đắm đuối đưa tình nhìn Đào Y, vẻ mặt mập mờ không thể không khiến người bên cạnh suy nghĩ kỳ quái, suy nghĩ trong miệng anh nhai hạt ngô, trong lòng có đang YY mỹ nữ đối diện hay không.
Đào Y không ngốc, tất nhiên nhìn ra Hạ Nhĩ cố ý làm dáng vẻ này. Trong lòng cô mắng câu thô tục, nghĩ muốn nhét chén nhân hạt thông hạt bắp vào trong miệng anh, sau đó là cảnh tượng ném đôi đũa sảng khoái rời khỏi, trên mặt vẫn đàng hoàng vùi đầu ăn cơm, chỉ là tốc độ rõ ràng nhanh hơn lúc trước rất nhiều, giống như không ăn no sẽ có vi khuẩn (virus) chạy vào trong thức ăn của cô.
Hạ Nhĩ nhìn ra cô có ý định nhanh chóng rời khỏi phòng ăn, ngược lại không có cảm giác mình không được hoan nghênh, chỉ là thấy dáng vẻ cô nhét phình miệng vô cùng đáng yêu, khiến anh đặc biệt muốn đi lên nhéo lên hai má.
Tùy ý ăn ít thức ăn, Đào Y làm bộ dáng như chợt nhớ còn có chuyện khác phải làm, nói một tiếng với nhóm người Molly, coi Hạ Nhĩ như không khí, cầm khay đặt vào nơi thu đồ ăn về, rời khỏi phòng ăn trước tiên.
Hạ Nhĩ nhếch môi xấu xa cũng rất mê người, để đồ ăn trên bàn ăn, chân sau đuổi kịp Đào Y.
Đào Y biết Hạ Nhĩ đi sau lưng của cô, chỉ cau mày lại nhẫn nại không gào to rống lớn với anh.
Cô bước nhanh vào trong công viên nhỏ ngoài công ty, chỗ ít người thì ngừng lại, xoay người, mặt không biểu tình cũng rất nghiêm túc nói với Hạ Nhĩ: “Hạ Nhĩ, đừng lãng phí thời gian chơi trò mèo vờn chuột nữa. Tôi mặc kệ anh ôm tâm tình như thế nào với tôi, nhưng tôi muốn nói, tôi thích Thẩm Thạc, hơn nữa tôi đã đáp ứng cầu hôn của anh ấy.”
Nụ cười đùa giỡn của Hạ Nhĩ cứng đờ, lại tiếp tục duy trì điều mà anh cho là hoàn mỹ không khe hở, “Đào tiểu nhị, chúng ta quen biết đã nhiều năm như vậy, cô đừng diễn trò đùa giỡn lạt mềm buộc chặt với tôi nữa. Biện pháp này chơi một lần hai lần là tình thú, chơi nhiều hơn, người có kiên nhẫn nữa cũng sẽ ngấy.”
Lạt mềm buộc chặt?
Đào Y bất khả tư nghị nhìn Hạ Nhĩ, vào lúc này thật sự cảm thấy chướng ngại câu thông nghiêm trọng với anh. Bọn họ không giống như người một nước, cô nói A anh thế nào cũng phải phiên dịch thành Z, khác nhau trời vực, thật đúng là khiến người ta sinh chán ghét.
“Được rồi, nếu như anh cảm thấy tôi là lạt mềm buộc chặt, vậy thì lạt mềm buộc chặt đi, chỉ cần anh không lắc lư xung quanh tôi thì OK.” Đào Y vô cùng bất đắc dĩ, bội phục sát đất năng lực giải mã của anh.
“Cô đã thừa nhận mình là lạt mềm buộc chặt, kia... Chúc mừng cô Đào tiểu nhị, cô đã thành công bắt sống tôi, có thể chính thức lên cấp bạn gái của tôi.”
“Anh bị bệnh thần kinh.” Cô thật là không chịu nổi.
Đào Y phát hiện cô vì bận tâm mặt mũi của người khác như vậy nhịn tiếp thì làm sao không thể nội thương, thích là thích, không thích là không thích, thay vì chơi trò mập mờ, không bằng trực tiếp nói rõ dứt khoát. Được rồi, cô rõ ràng đã nói tình cảm của mình nói cho anh ta biết, anh ta còn “Dũng cảm tiến tới”, đừng trách cô xé rách mặt không nể mặt anh.”Hạ Nhĩ, anh có phải cảm giác sức quyến rũ của mình vô biên nên phụ nữ trên toàn thế giới đều thích anh hay không, nếu cự tuyệt anh chính là lạt mềm buộc chặt ra vẻ xấu hổ? Tôi cho anh biết, anh bị bệnh vô cùng nghiêm trọng, được đặt tên là vương tử bệnh. Vương tử bệnh là bênh nan y, trị trễ sẽ không cần trị. Phiền toái anh ra cửa thuê xe trực tiếp đi bệnh viện tâm thần trình diện, ít xuất hiện ở đây chướng mắt. Đào Y tôi thề với trời, nếu từ nhỏ đến lớn bao gồm bây giờ tôi thích anh dù là từng giây từng phút, tôi ra cửa lập tức bị xe đụng chết.”
Đào Y cô không phải quả hồng mềm, trong nhà có tiền cũng không có nghĩa là tiểu thư khuê các, lúc cần thiết cô sẽ không hề quan tâm mà biến thành người đàn bà chanh chua mắng chửi.
Hạ Nhĩ bất khả tư nghị nhìn Đào Y, sững sờ không nói ra lời.
Đào Y nhìn vẻ mặt Hạ Nhĩ giật mình quái lạ, giống như đứng trước mặt anh cô không phải là Đào Y chính gốc, cô hừ hai tiếng, hung hăng trợn mắt nhìn anh, xoay người dọc theo đường nhỏ trở về phòng làm việc.
Buổi chiều tâm tình của Đào Y rất thoải mái, có thể nói rõ ràng hoàn toàn nguyên nhân với Hạ Nhĩ. Sau khi cô tan việc muốn đi dạo phố mua hai bộ y phục, mà không biết xảy ra chuyện gì trong lòng luôn cảm thấy hôm nay nên về nhà.
Có lúc giác quan thứ sáu của phụ nữ rất mạnh rất chuẩn, Đào Y thỉnh thoảng cũng tin tưởng chuyện này.
Vì vậy, cô tuân theo cảm giác này trở về nhà sớm.
Mà... Mới vừa mở khóa cửa, cô nhạy bén nhận ra được trong nhà vào người.