Giống như tình yêu, quá dễ dàng để có, sóng gió cũng không thấy đâu, thì dù nồng cháy đến mấy cũng đâm ra buồn chán.
Nhục dục của nam giới càng dễ nồng cháy thì càng dễ nguội lạnh.
Một bước hắn lại gần là đẩy tâm tình của cô xuống một nấc địa ngục.
Hà Tiết Âu mới chỉ tuổi, vẫn chưa được yêu đương tử tế, hạnh phúc trần gian cũng chưa được nếm trải trọn vẹn.
Lục Vỹ Thần hắn còn có thứ gì không dính tới chết chóc nữa không?
Hà Tiết Âu thật tình muốn khóc lớn nhưng lại không dám khóc.
Buộc miệng một câu hết sức ngu ngốc:
- Lục Vỹ Thần, xin anh nhẹ nhàng và hiểu cho cơ thể chưa phát triển hết này của tôi! Tôi chưa từng làm chuyện đó!
Hà Tiết Âu một tiếng chấp nhận ngồi im để hắn xơi thịt, không phải quá đáng chứ Lục Vỹ Thần thật ra cũng chẳng muốn cô ngồi im như vậy.
Cuồng nhiệt và đau đớn như bạo tình thật sự vẫn vui hơn rất nhiều.
Lục Vỹ Thần dùng ánh mắt vô định đối diện với ánh mắt dè chừng của Hà Tiết Âu.
Nhịp thở đều đều phả ra trong làn khói nước.
Lạnh lẽo có.
Nóng bỏng cũng có.
Mộng mị và huyền ảo.
Im lặng chồng chất lo lắng.
Hà Tiết Âu lòng nặng nghìn tấn, đôi tay luôn để ở trạng thái sẵn sàng đấm chết kẻ thù.
Lục Vỹ Thần đột nhiên cử động.
Mặt nước bị thân hình vạm vỡ khuấy đảo mạnh, từng cơn sóng hùa nhau táp vào người Hà Tiết Âu.
Gì vậy? Hắn chòm người sang phía cô.
- A!
Phản xạ chiến đấu quả nhiên được kích hoạt tuyệt đối.
Hà Tiết Âu dùng hết phần sinh lực còn lại, phối hợp tay chân đầu đều, không cân nhắc mà tấn công đối phương.
“Bộp”
Thế giới quan của tổng tài bá đạo – Lục Vỹ Thần sụp đổ dưới tay một đứa con gái chỉ vừa mới đủ tuổi thành niên.
- Em ám sát phu quân!
Đôi mắt nâu lạnh u ám nhìn chằm chằm vào đôi tay của Hà Tiết Âu, miệng rít lên mấy tiếng thù hận.
Lục Vỹ Thần hắn không ngờ, đánh gãy tay cô lại là cho cô vũ khí để giết chồng.
Thật không thể ngờ, Hà Tiết Âu lại dùng cái cục bột kia đấm vào khuôn mặt tuấn tú của hắn.
Va đập mạnh khiến sóng mũi bị tổn thương, đau đớn vô cùng, hắn cảm thấy hối hận vì đã không chặt bỏ luôn đôi tay ấy đi, trách bản thân vẫn còn quá nhẹ nhàng với cô.
Cơ thể của Lục Vỹ Thần thấp thoáng cảm giác bất ổn.
Nóng lạnh liên tục, âm dương đấu đá.
Da thịt nóng đỏ, thần kinh cũng bắt đầu co giật.
- Anh… không nghiêm túc như vậy…
Lục Vỹ Thần toát mồ hôi, cô nhìn ra được điều không đúng này.
Đánh vào mặt thôi mà lại có biểu hiện nghiêm trọng như vậy sao?
- Em! Con tôi còn chưa có, muốn tôi không bao giờ có luôn hay sao?
Ồ.
Thật quá vô tình.
Chân của Hà Tiết Âu một cước đá thẳng và hạ bộ của Lục Vỹ Thần.
Người anh em của hắn từ nãy đến giờ vẫn luôn chào cờ, bị đả kích một cú lớn như vậy, hoàn toàn không thể chịu đựng được nữa nóng rực lên.
Hắn vồ lấy người cô, mạnh bạo mà tách hai chân của cô ra, nắm lấy rồi kéo về phía mình.
Nước bắn lên tung tóe.
Hà Tiết Âu hoàn toàn không thể kiểm soát được tình hình, đừng nó là chưa từng làm chuyện đó, đến phim con heo cô cũng chưa từng xem.
Theo phản xạ tự nhiên nhất của một người phụ nữ, khi nơi nhạy cảm bị phơi bày trước mắt người đàn ông, cô lập tức dùng tay che lại.
Vùng da thịt hồng hào, ướt át đầy mê hoặc đó xuất hiện chỉ trong chớp mắt, lưu lại trong bộ nhớ của Lục Vỹ Thần.
Thật xinh đẹp!
Hắn gỡ tay cô ra giữ chặt, tay còn lại nắm lấy gậy thịt rồi nhét vào của cô.
Hắn nhấp nhẹ một cái lấy đà.
Hắn có cảm giác đau nhưng gạt bỏ vì chỉ nghĩ là dư chấn sau khi bị đá.
Cô cũng thấy đau, cảm tưởng như việc nhai quá nhiều đồ ăn trong miệng và không thể nuốt được do bị nghẹn.
Lần thứ hai, hắn nhấp thật mạnh.
Aaaaaa!!!!
Cả cô và hắn đều la lên.
Sắc mặt vô cùng không tốt.
Người anh em của hắn không thể chui vào được cái lỗ nhỏ bé của cô, đầu khất rất đau, hắn chỉ còn cảm nhận được sự đau buốt, không có khoái cảm, hứng thú của hắn cũng tắt.
của Hà Tiết Âu rát buốt, còn tưởng đã bị rách toạt ra làm hai, không ngờ làm chuyện người lớn lại đau đớn đến như vậy.
Lục Vỹ Thần buông cô ra, tiếc nuối vô cùng, gương mặt khó chịu.
Đã từng làm chuyện đó với không biết bao nhiêu phụ nữ, loại phụ nữ nào cũng có, nhưng tại sao với Tiểu Âu lại khó khăn đến như vậy.
Dục vọng của hắn chưa bao giờ đạt đến mức không thể kiềm chế như vậy, cũng chưa bao giờ gặp phải tình huống đau đớn thế kia.
Chẳng lẽ sự khác biệt là vì Tiểu Âu vẫn còn là trinh nữ? Đáng chết, một cái màng trinh vô dụng ở đâu lại có cái gan cản trở Lục Vỹ Thần hắn.
- Hừm.
Cha em tới, mau thay đồ đi!
Lục Vỹ Thần hậm hực ra khỏi bồn tắm, quấn khăn đi ra ngoài.
Hà Tiết Âu trong này thì khỏi nói cũng biết mừng đến thế nào.
- Em còn cười tôi sẽ tiếp tục cưỡng hiếp em đấy!
- Tôi có cười đâu!
Hà Tiết Âu hồn bay phách lạc, mặt mày tái mét, chối bay chối biến rồi cũng cuống cuồng mặc đồ vào để phòng trừ hiểm họa.