Bởi nhóm dịch East Of Eden
--------------------------------------
Khi ánh sáng trắng tan đi, tôi xuất hiện tại đài phun nước của [Thị Trấn Đầu Tiên], nơi những ngôi nhà bằng gỗ và đá theo phong cách Phương Tây được xếp thành từng dãy.
Rena:”Đông người quá…”
Nơi này đông nghịt người qua đường, thậm chí còn xen lẫn vào một số người chơi dùng trang bị ban đầu như tôi, nếu gặp ai chưa chơi chơi game thực tế ảo sẽ phải cảm khán trước cảnh tượng này. Ồ? Và mới đây game thủ ở đây đã có trang bị tổng điểm lên tới ba chữ số rồi ư?
Rena:”Mà, dù sao…”
… từ lúc này, tôi sẽ để tên là [Rena] thay vì [Ichijou Reina].
▼ ▼ ▼ ▼ ▼ ▼ ▼
Giờ thì quan sát xung quanh, tôi có thể nhìn thấy rất nhiều nơi đầy ắp người. Ở trung tâm [Thị Trấn Đầu Tiên] có các NPC tên [Chú Hướng Dẫn] và [Anh Cả Chúng Ta], khoát lên những bộ đồ hiệp sĩ như những vị lính từ những quốc gia tự phong.
Trong trò chơi này, NPC xuất hiện trong phiên bản beta sẽ giữ nguyên lời thoại và hành động đối với người thực, và hiển nhiên điều này cũng bao gồm cả NPC đầu tiên mà các tân game thủ tiếp xúc, Npc mà rất nổi tiếng về việc tạo ấn tượng gần gũi và thân thiện.
Chuyện bắt đầu từ một người chơi xuất hiện và yêu cầu tư được vấn cách tránh ly hôn trong phiên bản beta, nhờ việc NPC này nghiêm túc trả lời, nó đã trở thành con NPC quốc dân trong đây. Và vì NPC như vầy thường sẽ chỉ cách người chơi đánh quái, phương pháp sử dụng kỹ năng và phép thuật, thêm cả hàng chục thứ tạp nham khác nữa cho nhiệm vụ đầu tiên. Nên một khi được nhắc tới trong nhiệm vụ, thì không ai tránh được việc nói chuyện với con NPC này.
Rena:” Đông quá …”’
Mệt lừ sau một hồi đi lòng vòng khám phá, tôi cố gắng đến gần chỗ [Chú Hướng Dẫn], nhưng ở đằng trước đã có sẵn nhiều người đứng chắn…Kệ, cũng khá tiện khi có thể trò chuyện với chú ấy từ khoảng cách này.
Rena: [Ừmm…]
Chú: [Hmm? À, cháu là một trong số những người dân di cư phải không?]
Rena:”Vâng, đúng vậy ạ.”
Phew, tôi cuối cùng cũng có thể nói chuyện với chú ấy… dù ở đây vẫn đông người vl… Không quan trọng, dù sao tôi cũng đã quen di chuyển trong đám đông này. À, nhắc trước rằng di dân là cách các Npc gọi game thủ nha.
Chú: [Cháu cũng cần gì à?]
Rena: [Vâng, cháu ấy, mới tới và mọi thứ xung quanh đều mới lạ với cháu, nên...]
Chú: [Nếu là vậy, thì nhiệm vụ này …]
Rena: [ …. ra là vậy, đây sẽ là lí do chú chểt.]Nói thế, tôi lôi con dao găm trong bộ trang bị tân thủ và cho cổ Chú Hướng Dẫn phân tách làm hai.
▼ ▼ ▼ ▼ ▼ ▼ ▼
Ngay lúc này, ở quảng trường đài phun nước, như thể thời gian ngừng lại, tất cả người chơi lẫn Npc dù đứng hay ngồi đều không tin vào tai mình, miệng há to họ thầm nghĩ ‘Trời đất. kẻ điên nào vừa phun ra những lời đó?’ Nhưng chưa ai biết chuyện vừa xảy ra, có lẽ do hiện trường vụ án này đã bị tôi chắn nên không ai thấy gì.
Rena: [Được rồi...]
Con dao găm tạo một đường cắt mờ màu đỏ đen khi tôi chặt đầu chú, chứng tỏ rằng kỹ năng [Đột kích] đã kích hoạt. Dựa vào cái tên, tôi biết rằng nó như tấn công bất thình lình hơn là ám sát, nên tôi vẫn có thể mặt đối mặt tấn công bất ngờ, điều này khá tốt vì tôi không phải ra sau lưng kẻ thù mới kích hoạt kỹ năng được.
À quên, vì tôi cài đặt chế độ thực tế nên máu đang đổ ra ào ào từ cái xác không đầu. Không biết có người chơi khác ngoài tôi chứng kiến cảnh này không nhỉ?
==============================
《Level đã tăng cấp》
《Bạn đã nhận điểm giết》
〚Giá trị nhân phẩm: hạ〛
《 Kỹ năng [Đột kích]: tăng》
〚Danh hiệu mới: Kẻ Giết Người Khổng Lồ〛
〚Danh hiệu mới: Sát Nhân Đầu Tiên〛
〚Danh hiệu mới: Kẻ Liều Lĩnh〛
===========================
Ồ? Bằng cách nào đó hàng loạt thông báo hiện lên trước mắt tôi. Chà, chắc do tôi mới level 1 mà đã dám giết một người lính nên chuyện tăng cấp cũng hợp lý. Về phần còn lại… tôi sẽ kiểm tra lại sau. Thêm nữa, tôi nào thể bỏ qua cơ hội giết số lượng lớn game thủ thế này.
Rena:”... Fufu!”
Trong lúc mọi vẫn còn bàng hoàng dòm ngó qua lại, tôi đã một lần double kill hai người chơi đáng yêu đang trò chuyện với Chú Hướng Dẫn mới nãy. Nhờ vào chế độ thực tế, xác những người này không tự phân rã thành ánh sáng biến mất, thay vào đó họ đang không ngừng nôn ra máu và bị nướng cháy, đang chờ hồi sinh trong đau đớn Nghĩ nhanh trong đầu, tôi linh hoạt hòa vào đám đông, thu hoạch đầu mọi người, rồi xiêm trái tim họ và đâm yết hầu game thủ như một vị tử thần đang thu thập mạng sống.
Người chơi A: [C-Cái quái?!]
Người chơi B: "Anh Cả đã…!!"
Người chơi C: "ÁAAAAAAAAA!!!"
Người chơi D: "Sao vậy? Chuyện gì đã xảy ra?!!"
Người chơi E: "Hic,hic, tôi không … biết a!"
NPC: [CHÚA ƠI! AI ĐÓ CỨU TÔI VỚI!]
Lúc mọi người đã nhận ra thì đã quá trễ. Tôi đá và chân mục tiêu và đâm vào ngực anh ta… tôi xuyên qua cổ hỏng anh ấy trước khi phanh xác hắn. Rồi tôi nắm lấy những phần vụn, ném nó làm phân tán sự chú ý của mọi người trong lúc tôi đi săn cổ của các game thủ khác. Cuộc tàn sát diễn ra đưa sự hỗn mang càng lan tỏa khắp mọi nơi.
Người chơi F: "A! Cô gái đó!"
Người chơi G: "Con khốn đó!"
Người chơi H: "GIẾT Ả TA MAU!!"
Người chơi I: "Bắt ả!"
Cuối cùng một số game thủ một số người chơi cũng lấy lại tinh thần, chắc do họ đã chơi thử phiên bản beta? Cơ mà việc này vẫn không ảnh hưởng đến quá trình đồ sát của tôi, lượng người tôi viết đã dâng tới hai chữ số.
Người chơi G: "Mọi người bình tĩnh! Tạo khoảng cách!"
Người chơi I: "Không, chúng ta phải bao vây cô ta lại!"
Hành động một số người bình tĩnh cố gắng làm dịu đám đông và kiểm soát tình cũng như muối bỏ biển. Và nếu có bị phát hiện tôi chỉ cần quay ngược lại và tiếp tục cuộc tàn sát.
Người chơi G: "!! Con khốn này, mày…!"
Trước khi anh ta nhận ra, tôi đã cho cổ anh ta đứt lìa, đổi lại tôi đã bị bao vây bởi hai nhóm người.
Người chơi H: ”Con khốn! Sao mày dám làm vậy với Anh Cả!”
Người chơi J: “Cô không thấy cô quá đáng lắm sao?”
Người chơi I: “Con nhỏ kia, mày đã bị tận 11 người bao vây, nằm yên chịu chết đi!”
Với ba vị kiếm sĩ đứng đầu, hai người dùng rìu, ở giữa là người dùng giáo, cộng thêm dàn hậu vệ phía sau gồm hai pháp sư và hai cung thủ… Nếu tôi đứng yên, hậu phương sẽ dồn hết hỏa lực vào tôi còn nếu lao lên thì đội tiên phong sẽ hành tôi ra bã, tệ hơn nữa là nếu ở lâu các game thủ khác sẽ tham gia đánh hội đồng. Vậy, lựa chọn còn sót lại là…
Rena: ‘’Hiểu rồi, ba mươi sáu kế tẩu vi thượng sách.”
Người chơi I: “Khoan, chờ đã con điên kia!”
Tôi không phải là con khốn nhưng tôi đoán đó là điều tốt, khi họ còn đứng đó lải nhải trong lúc tôi đã xuyên qua đài phun nước vũ trường, cướp lấy mạng sống mấy con Npc đứng trong quầy hàng và vài người chơi hoảng loạn.
Người chơi J: “Chật! Ả ta vẫn dám!”
Ui trời, trong một phút ngoái đầu lại, tôi thấy bà chị hậu phương mặt đen như quả táo hỏng, xấu xí và nhăn nheo đang nhìn tôi.
Người chơi K: “Đệ-t!”
Tên cung thủ đã bắt đầu bắn tên nên tôi nhanh tay bắt lấy một đứa trẻ Npc gần bên làm khiên.
Người chơi K: “Mày có còn là con người không?!”
[Còn là con người?!] có lẽ là không đối với tôi. Thú thật, tôi cũng buồn lắm khi biết mình là người xấu ấy chứ, mà dù tôi tốt hay xấu cũng đâu có bảo vệ được đứa nhóc vừa bị tôi ném đâu.
Người chơi H: “Nguy hiểm!”
Người chơi I: “Mau! Nếu chúng ta không cứu đứa bé, nó sẽ chết mất!”
Hoan hô, thật may vì một vị kiếm sĩ đã thành công bắt lấy đứa trẻ, nhưng đồng thời nó cũng đã chắn tầm nhìn gã ấy, trước khi bạn có thể vỗ tay ăn mừng cho hắn thì tôi xiêm tim đứa nhóc, tim hắn và một bên tay đứa trẻ bằng con dao găm của tôi. Sẵn tiện thu hoạch đầu của một cô mục sư, người định cứu đứa trẻ lúc nãy. Giờ đứa trẻ đã trở thành một một các xác không hồn nên tôi sẽ đặt nó qua một bên.
Người chơi L: ”Không! Ryne! Cherry!”
Ồ, ra là hai người là Ryne-san và Cherry-san, mà làm như tôi quan tâm ấy? Tôi lẻn ra sau lưng tay cầm thương, người đã la lên và không để ý tôi. Tặng cho gã ta một cú đá từ phía sau đầu gối, rồi kẹp chặt đầu hắn và vặn nó, chờ đến khi thanh máu hắn ta cạn sạch và tạo một tiếng 'Pagya' tôi mới thả ra.
Vì tôi để chế độ thực tế, nên tôi có thể thấy mắt xác anh ta trắng dã và miệng sủi bọt khí. Chậc, có lẽ tôi sẽ để yên cái xác này, tôi đạp lên bụng hắn, giật cây thương từ tay hắn và ném vào một thành viên hàng phòng tuyến phía sau.
Trong lúc tôi định đổi hướng cây thương qua tên kiếm sĩ - người vội vã cố gắng đối phó với cây thường thì một cây rìu nhắm hướng trán tôi mà tới.
Tôi tránh nó bằng một cú lộn nhào rồi ném con dao găm trong tay vào tên dùng rìu, kết quả rất mỹ lệ, tôi được một cú headshot.
Sướng tay phết.
Rena: “Những kẻ còn lại là ba kiếm sĩ tiên phong cộng ba pháp sư và hai cung thủ phía sau, được rồi…”
Giờ các Npc lính gác và người chơi đều đã định thần lại, cơ hội ngàn vàng tôi cũng đã mất…
Rena: “Đến lúc kết thúc rồi.”
Người chơi I: “Chậc!”
Người chơi J: “Đội hỗ trợ mau tập hợp! Chúng tôi cần sự trợ giúp!”
Tôi một lần nữa hướng vào tấn công đội phía sau và ngó lơ hai tên tiên phong, bắt hai tên kiếm sĩ đó phải quay về bảo vệ các thành viên phía sau nhưng bất ngờ chưa, tôi quay một vòng chữ U triệt tiêu hai gã kiếm sĩ mà không cần phí công đuổi theo.
Người chơi I và J: “Aaa”
Tôi chạy trốn và lao khỏi thị trấn trong lúc tiện tay đâm và chặt thêm vài cái đầu của các NPC xấu số như bình thường. Và vì không quen với con hẻm phía lẫn do tôi cũng không có phép tàng hình để vào đám đông. Nên tôi chạy qua con phố chính và lần nữa gieo rắc sự kinh hãi cho các Npc ngây thơ chưa biết số phận mình.
Tôi phá hủy từng quầy hàng đầy ắp vũ khí và ném nó vào mọi nơi tôi bước qua, có một tên game thủ xui xẻo bị đập ngay vào đầu và chết tươi.
Mỗi lần tưởng chừng như tôi bị họ bắt kịp, tôi sẽ dừng lại và nhảy ngược bằng cái dùng một tay vịnh vào vai họ và ném bản thân ra phía sau đám người đó. Mỗi lần như vậy tôi sẽ ‘mượn’ vũ khí họ rồi từ phía sau vào nạn nhân, nhắm vào cổ và giết họ. Ngoài ra lúc rảnh tay tôi còn chôm một số hàng hóa trong quầy rồi tiếp tục tẩu thoát.
Nếu có thời gian, tôi sẽ lấy việc bán các mặt hàng thiết yếu như thuốc làm nghề chính, thứ này chắc chắn sẽ có nhu cần lẫn người tiêu dùng tăng cao trong tương lai đây, vui vẻ nghĩ vậy trong đầu, tôi rời thị trấn.
Npc: “Cô kia! Đứng lại!”
Tên gác cổng ra lệnh yêu cầu tôi dừng lại khi đến cổng, tôi không quan tâm và nhảy qua đầu họ. Cuộc tẩu thoát khỏi [Thị Trấn Đầu Tiên] thành công mỹ mãn.
=========================
《Level của bạn đã tăng cấp》
《Bạn đã nhận điểm giết》
〚Giá trị nhân phẩm: đã hạ đáng kể〛
《Kỹ năng mới: Trộm cắp》
《Kỹ năng mới: nhảy》
《Kỹ năng mới Tẩu thoát》
《Kỹ năng mới: Võ thuật》
《Kỹ năng mới: Ám sát》
《Kỹ năng mới: Đòn chí mạng》
《Kỹ năng mới: Chặn đánh》
《 Kỹ năng [Đao thuật] tăng》
《 Kỹ năng [Đột kích] tăng》
《 Kỹ năng [Nhào lộn] tăng》
《 Kỹ năng [Ném] tăng》
《 Kỹ năng [Đi bộ] tăng》
《 Kỹ năng [Nhào lộn] tăng》
〚Danh hiệu nhận được: Kẻ sát nhân〛
〚Danh hiệu nhận được: Qủy dữ〛
〚Danh hiệu nhận được: Kẻ cắp〛
〚Danh hiệu nhận được: Tội phạm〛
============================
Ôồooo?! Bằng cách nào đó một đống thứ hiện lên trước mặt tôi…
Hmm, liệu họ có bỏ cuộc nếu tôi thay đổi nơi chiến đấu từ [Thị Trấn Đầu Tiên] sang rừng không? Chà, dù sao họ cũng đuổi tôi vậy tiến thẳng tới phía Nam khu rừng trước mặt nào.
Người chơi M: “Ngưng!”
Người chơi N: “Này, đây là sự kiện gì à?”
Người chơi O: “Cái sự kiện này có hơi quá không? Đây mới là ngày thứ hai server hoạt động mà?”
Người chơi P: “Tôi đoán nếu chúng ta bắt cô ta đầu tiên sẽ có phần thưởng gì đó, chắc vậy?”
Xem ra có một số người chơi không biết chuyện gì xảy ra đã tham gia cuộc truy đuổi này, hihi kệ, dù sao mấy người đó cũng bắt nổi tôi.
Rena: “Giờ thì….”
Tôi lẻn đi vào phía Nam khu rừng, khi tiến đến một độ sâu nhất định, tôi núp dưới một bóng cây và…
.
.
.
.
.
… cắt cổ tự sát.
------------------------------------
Hết chương 2. Cảm ơn vì các bạn đã đọc truyện. Chúc các bạn một ngày vui vẻ.