"Triệu hoán bảo điển!" Tiểu đạo tặc nhanh chóng triệu hoán ra bảo điển của mình.
Một trận kim quang từ giữa ngón tay đạo tặc hiện ra, ngay sau đó tạo thành một cái lồng hào quang màu cam đem thân thể hai người Nhạc Dương cùng đạo tặc bao phủ ở bên trong. Người có được triệu hoán bảo điển cùng người bình thường là không giống nhau, triệu hoán sư trong lúc đối chiến, triệu hoán bảo điển sẽ tự động sinh ra một vầng ánh sáng phòng ngự tựa như vòng bảo hộ, ngay cả khi tất cả triệu hoán thú toàn thể chết trận hoặc là hết thời hạn triệu hồi, màn hào quang phòng hộ này cũng sẽ không bởi vì tác động của ngoại lực mà biến mất, cho dù bị cường lực lớn đánh tới nó cũng có thể đỡ thay cho chủ được an toàn.
Màn hào quang phòng ngự trên nếu là của thanh đồng bảo điển thì có thể kéo dài tối đa là mười phút đồng hồ. Đối với bạch ngân bảo điển so với thanh đồng thì thời gian hiện hữu là gấp ba. Đạo tặc bây giờ triệu hồi ra chính là sơ giai bạch ngân bảo điển, so sánh với sơ giai thanh đồng bảo điển của Nhạc Dương thì hiển nhiên thời gian hiện hữu lâu hơn gấp ba lần.
Hay nói khác, trong vòng phút, nếu như chiến thú đạo tặc triệu hoán ra không chết, thì cho dù là lực công kích cường man(mạnh mẽ) vô cùng như nham thạch khôi lỗi cũng không cách nào gây chút ảnh hưởng đến người bên trong vòng sáng. Cho dù là chính diện chống lại công kích từ nham thạch khôi lỗi cũng không vấn đề.
"Ngươi hóa ra lại là một bảo điển triệu hoán sư?" Khóe mắt Ô Dực co quắp hạ xuống, sắc mặt hắn lúc này trở nên rất khó coi.
"Oa, bảo điển triệu hoán sư, trời ạ, cái tên đạo tặc này dĩ nhiên lại là một bảo điển triệu hoán sư, hơn nữa còn là bạch ngân bảo điển... Xích chanh hoàng lục thanh lam tử (đỏ thẫm-da cam-vàng-xanh lá-xanh thẫm-xanh da trời-tím), vầng sáng là màu cam. Mặt trên còn có viên sao Kim lập loè, tên tiểu đạo tặc này lại là cấp bốn 'Hào kiệt'! Không thể nào, Bạch Thạch Thành có một cấp bốn hào kiệt?" Phía xa xa, đám người vây xem la hoảng lên. Phải biết, người có được triệu hoán bảo điển so với kim cương quả thực còn hiếm hơn, bất kỳ một người bình thường nào trở thành một triệu hoán sư cũng đều là một thiên tài võ giả siêu việt hơn người, hoặc giả chỉ có thể là đệ tử thuộc các đại gia tộc có được huyết mạch ưu tú mới có được bảo điển.(-Trucxinh-DienDanTruyen.Org.) Hiện tại lại thấy cái tên tiểu đạo tặc tuổi còn trẻ này thế mà có được bạch ngân bảo điển cấp bốn hào kiệt. Đây tuyệt không thể là một gia đình bình thường có thể đào tạo ra được. Nếu không có đại gia tộc hoặc là quốc gia ủng hộ, đánh chết cũng không ai tin tiểu đạo tặc trước mắt còn trẻ như vậy liền có thể lên tới cấp bốn hào kiệt.
Ban đầu, mọi người cảm thấy hai người tiểu đạo tặc đối chiến cùng Ô Dực căn bản không có tí ti cơ hội, đối mặt với nham thạch khôi lỗi cao sáu thước đoán chừng chỉ cần hai quyền là bọn họ sẽ bị đánh cho thành thịt vụn. Nhưng khi thấy tiểu đạo tặc triệu hồi ra bạch ngân bảo điển thì mọi người liền hoàn toàn thay đổi cách nhìn .
Một võ giả bình thường cho dù cường đại đến đâu cũng là không thể nào cùng kẻ có được bảo điển đối kháng ... Bảo điển triệu hoán sư, thân thể có bảo điển màn hào quang bảo vệ, hoàn toàn có thể bình yên trước công kích của triệu hoán thú bên địch, lại có thời gian tiến hành chiến thuật phản chế. Một người võ giả bình thường cho dù có nhiều triệu hoán thú hơn nữa, hắn liệu có thể so sánh được với bảo điển triệu hoán sư càng có nhiều triệu hoán thú hơn? Nham thạch khôi lỗi đối với người bình thường đó là một tồn tại gần như vô địch. Bất quá, đối với trước mặt là một triệu hoán sư mà nói, thì không phải là khó giải quyết. Thủ hộ chiến thú của bảo điển triệu hoán sư vĩnh viễn sẽ không chân chính tử vong, chỉ cần cẩn thận điều khiển, màn hào quang phòng hộ kia tuyệt đối có thể chống đở đến lúc thời hạn kết thúc! Bây giờ chỉ cần triệu hồi ra chiến thú trực tiếp công kích Ô Dực, như vậy tiểu đạo tặc căn bản không cần để ý tới hành động của nham thạch khôi lỗi, thậm chí không cần để ý tới bất kỳ công kích nào từ Ô Dực, trực tiếp triệu hồi ra chiến thú đem đối phương giết chết cũng là có thể.-Trucxinh-DienDanTruyen.Org.
"Triệu hoán mê loạn điệp." Ngọc thủ (tay ngọc) đạo tặc đem bạch ngân bảo điển mở ra, lòng bàn tay nhẹ nhàng đặt ở phía trên. Kim quang ở giữa ngón tay thấm đi ra, khiến ánh mắt đám người vây xem đều hoa cả lên.
Nhạc Dương đồng học không có chú ý những vật này, hắn đang cao hứng trốn ở phía sau đạo tặc, khoái trá thưởng thức phong cảnh tuyệt đẹp sau lưng đối phương... Mặc dù trước ngực không quá lồi, thuộc loại hình trái táo khả ái, vẫn còn rất lớn không gian phát triển, nhìn từ phía sau mông tròn vểnh lên, hơn nữa lại có y phục dạ hành bó sát người phụ trợ càng thể hiện rõ nét đường cong hoàn mỹ, hình ảnh dụ dỗ thế này thật khiến Nhạc Dương đồng học mãnh liệt nuốt nước miếng.(= =! Ông này thời khắc nào cũng sắc được, pó tứ chi!-Trucxinh-DienDanTruyen.Org.)
Hắn thật tiếc nuối bản thân chỉ mới là cấp một tuệ nhãn thiên phú, không cách nào nhìn thấu y phục, nếu không...(Trucxinh: “Nhân vật của Giáp tiền bối đúng là ‘cực phẩm’ a!” Giáp: “Dĩ nhiên.” Vênh mặt. “Tuổi trẻ thì phải thế, hắc hắc…”. Trucxinh: “…” ngậm ngùi = =!!...)
Ở đối diện, Ô Dực vừa nhìn thấy tiểu đạo tặc triệu hồi ra một con chiến thú so với bàn tay không lớn hơn bao, trên mình lại mang nhiều màu sắc rực rỡ tựa như con bướm, thì sắc mặt hắn lại biến đổi đột ngột.
Nếu như bảo nham thạch khôi lỗi có nhược điểm gì mà bất kỳ ai cũng biết, thì đó chính là nó hoàn toàn không có trí tuệ!
Nham thạch khôi lỗi không có bất kỳ trí tuệ nào, không có tư tưởng, chỉ có bản năng chiến đấu. Căn cứ vào mệnh lệnh của chủ nhân ban ra, nó sẽ theo bản năng công kích địch nhân ở khoảng cách gần nhất, không cách nào tự động lựa chọn một cái mục tiêu chuẩn xác để tiến hành công kích.
Đạo tặc triệu hồi ra mê loạn điệp, hoàn toàn không có lực chiến đấu. Bất quá, nó lại là khắc tinh của nham thạch khôi lỗi.
Mê loạn điệp có thể gây ảnh hưởng đến tâm linh liên lạc giữa cỗ máy chiến tranh cùng chủ nhân, chỉ cần nó sống ở đỉnh đầu nham thạch khôi lỗi, như vậy nham thạch khôi lỗi sẽ không cách nào tiếp thu được lệnh của chủ nhân ra, vì vậy cũng vô phương xuất ra công kích, chỉ biết giống như người say thân thể lung lay lắc lư, vô ý thức...(-Trucxinh-DienDanTruyenj.Org.) Nhìn thấy mê loạn điệp xuất hiện, sắc mặt của hộ vệ đội trưởng bên kia cũng lập tức thay đổi.
Loại mê loạn điệp này cũng không phải dạng thông thường, trên thế gian ngoại trừ Thông Thiên tháp thì cũng chỉ có Hồ Điệp Bách Hoa cốc mới có... Chẳng lẽ, cái tên đạo tặc này ở nửa tháng trước ra tay ý đồ ám sát gia chủ của Ô Dực, lại chính là người của Hồ Điệp Bách Hoa cốc?
Hộ vệ đội trưởng bất chấp đôi bên đang chuẩn bị kịch liệt chiến đấu, lập tức phi nước đại rời đi. Tình hình hiện tại càng ngày càng mãnh liệt, với tình tình này thì một đội trưởng nho nhỏ như hắn đã không có khả năng điều khiển được nữa. (-Trucxinh-DienDanTruyen.Org.) Nếu như không lập tức đi mời Kim Đao lâu chủ người phụ trách của Khoái Hoạt lâm tại Bạch Thạch thành sớm ra mặt chủ trì đại cục, như vậy thiết tưởng hậu quả sẽ không gánh nổi, người tới từ Hồ Điệp Bách Hoa cốc tuyệt đối không dễ chọc!
"Triệu hoán chiến ưng." Ô Dực nóng nảy, hắn biết nếu mình không nhanh chóng giết chết đối thủ mê loạn điệp, thì nham thạch khôi lỗi của mình liền bị phế bỏ. Ô Dực từ trong ngực móc ra một quả tinh thạch màu vàng tươi, lẩm bẩm chú văn, triệu hồi ra một con chiến ưng màu vàng, cánh giương ra vượt quá hai thước.
Chiến ưng là cầm hệ (gia cầm ấy ^_^), chiến thú loại trung, là vương giả của bầu trời, tuyệt chiêu mạnh nhất là phi hành truy diệt. Tốc độ của nó cực nhanh, giống như tia chớp.
Đối với một con chiến thú không có chút lực phòng ngự nào như mê loạn điệp, có lẽ chỉ cần vài giây liền có thể dùng quỷ trảo của mình đem mê loạn điệp nho nhỏ xé thành từng mảnh nhỏ... Bất quá, ngay sau khi Ô Dực triệu hồi ra chiến ưng, thì tiểu đạo tặc cũng lập tức triệu hoán ra chiến thú đối chiến: "Triệu hoán Thổ Ti Chu Nữ!"
Bạch ngân bảo điển tự động lật trang, lục quang từ giữa ngón tay tiểu đạo tặc phát ra, một hồi lục mang bay lên trời.
Ánh sáng tỏa ra, trên chiến trường một thân ảnh chiến thú vừa được triệu hoán hiện ra, nửa thân trên giống một cô gái nhân loại, nửa người dưới là một con quái vật hình nhện.
"Oa oa!" Không ít dong binh vây xem vừa thấy Thổ Ti Chu Nữ hiện ra liền co chân chạy tứ tán.
"Ta ngất, đây không phải là quái vật ở Ma Uyên, là hấp tinh tri chu yêu sao? Thiên địch của nam nhân a!" Một vài dong binh gan lớn kiên trì lưu lại, nhưng sắc mặt bị làm cho sợ đến trắng bệch.
"Đây nhất định là từ Thông Thiên tháp mang về, ta dám nói đây tuyệt đối là lấy yêu ma từ Thông Thiên tháp mang về, xong, chiến ưng kia coi như xong!" Một vị khách quý trên ban công của Khoái hoạt lâm biết lai lịch của quái vật nửa người nửa nhện kia, hắn nhìn chiến ưng đang ở trên bầu trời thì lắc đầu thở dài. Lúc này bộ mặt Ô Dực mang vẻ tuyệt vọng, hắn vừa nghĩ điều khiển chiến ưng bay cao lên, nhưng lúc này hết thảy đều đã quá muộn!
Một đạo bạch sắc chu ti (tơ nhện màu trắng) từ trong miệng nữ yêu nhện phun ra, gặp gió liền tán, tạo thành một cái lưới nhện màu trắng đem chiến ưng bao phủ trong đó.
Chiến ưng bị trói, mất đi năng lực phi hành, nặng nề rơi xuống mặt đất. Chiến ưng vừa tiếp đất, yêu nhện lập tức nhanh chóng phi thân đến dùng nanh răng mang theo nọc độc lục sắc đâm vào thân thể chiến ưng. Sau khi chiến ưng bị nọc độc của yêu nhện châm trúng không đến hai giây lập tức buôn tha giãy giụa, biến thành một khối tử thi.
Nhạc Dương đồng học bắt lấy bàn tay nhỏ bé của tiểu đạo tặc, âm thầm lợi dụng hôn một cái, mặt ngoài lại giả bộ như vô cùng kích động vui mừng nói: "Ngươi thật là lợi hại, chúng ta thắng!"
Đạo tặc lắc đầu: "Không, bây giờ nói thắng vẫn quá sớm, đối phương là một võ giả cấp ba anh hùng, chiến ưng cũng không phải chiến thú mạnh nhất của hắn, ta đoán hắn vẫn còn giữ lại lá bài tẩy, vậy nên hắn còn có thể triệu hoán ra một chiến thú có cường lực hơn nữa..."-Trucxinh-DienDanTruyen.Org.
"Tà Hỏa, mau xuống đây giúp ta tranh thủ chút thời gian!" Ô Dực rống một tiếng, rút ra một viên tinh thạch màu đỏ to bằng quả đấm lớn, bắt đầu lần triệu hoán thứ ba.
"Nếu như ngươi đem đêm đầu tiên của con chim non này cho ta, thì không có vấn đề! Không phải chỉ là một con mê loạn điệp cùng một con nhện nữ sao? Ở trước mặt Tà Hỏa ta, loại trình độ triệu hoán thú căn bản này không đáng nhắc đến!" Tại cửa Khoái Hoạt Lâm, một người hình ảnh tựa u linh loại thoáng hiện, hai mắt tam giác hèn mọn, tựa như loài rắn độc, càn rỡ nhìn thân thể tiểu đạo tặc, hắc hắc cười âm hiểm.
"..." Nhạc Dương đồng học mặt ngoài bất động thanh sắc, nhưng trong lòng bộc phát cuồng nộ, thật to gan, mình vốn đã sớm đặt trước bảo bối tiểu xử nữ, tên khốn kiếp này cũng dám đánh chủ ý? Xem ra hắn là chán sống rồi đây!