Chương :
“Anh mở mắt ra nhìn em được không? Em là YoYo. YoYo mà anh yêu nhât đây. Gorlilla… Gorllla…”
Lam Du Du dùng giọng nói thâm tình đề gọi biệt danh chỉ có cô ta và Phong Lập Hân mới hiểu được.
Trên thế giới này, vốn có rất nhiều kỳ tích khiến người khác kinh ngạc.
Giống như những gì Tuyết Lạc nói, Phong Lập Hân có, thê chét vì Lam Du Du, cũng có thể sống lại vì Lạm Du Du. Y thức mong muôn sự sống của con người là vồ hạn, mạnh mẽ, nhất là khi một người đàn ông yêu sâu sắc một người phụ nữ.
Khi Lam Du Du dùng giọng điệu thâm tình nhắc tên “Gorilla” đề gọi Phong Lập Hân dậy, bác sĩ Kim cũng đề ý đến điện tâm đồ. Điều này cũng chứng tỏ răng, lời gọi của Lam Du Du có tác dụng mang tính quyết định.
Nhóm lên chính trên app truyện hola nhé! “Tiếp { tục đi, đừng dừng lại! Có hiệu quả rồi!”
Bác sĩ Kim vừa căn dặn Lam Du Du, vừa đề trợ lý Tiểu Hình gọi hai chuyên gia nước ngoài vừa bị Phong Hănệ Lãng đánh chảy máu vào. Tuy họ nói không hài lòng với hành động tàn bạo của Phong Hàng Lãng, nhưng trước sự sông, bọn họ có sự tôn trọng và kính nề theo bản năng.
Nhưng mà, cơ thể của Phong Lập Hân thật sự quá yếu. ót rôi. Dường như bản thân anh cũng đang đâu tranh với cơ thể yếu ớt đó, dưới sự cứu giúp và hồi phục của bác sĩ Kim, nhưng cuôi cùng vẫn không có tác dụng.
Khi mọi người lắc đầu than ngắn thở dài thì Lam Du Du vẫn không hề từ bỏ. Cô ta vẫn luôn nắm chặt lấy. tay của Phong Lập Hân, tiếp tục nói những lời yêu thương bên tai anh.
Tuyết Lạc đứng bên ngoài cửa kính của phòng theo dõi, cô thật sự khâm phục nghị lực của Lam Du Du. Lam Du Du vẫn kiên trì nói chuyện với Phong Lập Hân suốt tiếng đồng hò, cũng nắm tay của Phong Lập Hân suốt tiếng đó. Không có một giây phút nào dừng lại.
Trong chớp mắt, dường như mang đên ảo giác cho người khác, Lam Du Du yêu sâm đậm Phong Lập Hân đang hấp hối trên giường bệnh này.
Nếu như Tuyết Lạc không nghe thầy câu “Buông A Lãng ral Con đàn bà vô liêm sỉ!” đồ, chắc chắn cô sẽ tin.
Ngoài việc cắt động mạch dẫn đến mật máu quá nhiêu ra, Phong Lập Hân còn bị một số triệu chứng bệnh bao vây. Mây tháng này, anh vẫn luôn làm trị liệu bảo thủ, nhưng chỉ để giảm bót cơn đau, vốn không thẻ trị được tận gốc. Anh vốn đã muôn chết, nên cũng không thèm phối hợp với trị liệu của bác sĩ Kim.
Thế nên những gì Phong Lập Hân muốn khắc phục, không chỉ là việc mắt máu, mà còn cả một loạt triệu chứng bệnh khác, cùng với sự suy kiệt của các cơ quan trong cơ thể.
Lam Du Du vô cùng mệt mỏi, dù gì c ta cũng đã kiên trì nói suốt bạ HÀ SỈ, Nhưng đột nhiên, cô ta chuyên đề tài, từ sự khẩn cầu đầy yêu thương, trỏ nên sợ hãi, khóc lóc. | “Gorilla… Anh nhất định phải sống tiếp Nếu như anh chết rồi, em trai Phong Hàng Lãng của anh sẽ bắt em chết cùng anh!”
Lam Du Du đột nhiên chuyên đề tài khiến Phong Hàng Lãng ở bên cạnh nhíu mày lại. Trên khuôn mặt tuần tú nhú ra những sợi râu mới, khiến khuôn mặt của hắn trông càng tang thương.
Cặp mày nhíu lại của hăn bông dãn ra, hãn mặc kệ Lam Du Du thích làm gì thì làm. Một sinh mạng từng sống SỜ sờ ra đó, bây giờ lại yêu ớt đên vậy. Phong Hàng Lãng chỉ cảm thấy trái tim của mình bị đóng băng rôi, không thể nào tìm được đường ra.
“Gorilla… Tỉnh lại đi được không? Em sợ chết lắm! Nếu anh. tỉnh lại, em sẽ không phải chết nữa.”
“Gorilla… Anh nhìn cỗ chân của em này, bị em trai Phong Hàng Lãng của anh khóa nhiều ngày, giò nó sư ng lắm, chút nữa thì em sốt cao đấy.”
“Gorilla… Nếu như anh không chịu tỉnh lại, em trai anh sẽ biên em thành một cái xác khô, đề em ở bên cạnh anh mãi.”
“Xác khô xấu lắm, nếu em chết, cũng phải chết thật đẹp! Gorilla… Anh tỉnh lại đi, nêu không YoYo mà anh yêu nhất sẽ bị em trai độc ác của anh biến thành xác khô đấy.”