Chương :
Nhớ lại khoảnh khắc giọng nói vừa thân thuộc mà vừa xa lạ ấy cất lên, nó bỗng nhiên cảm thấy vô cùng xót xa, nhiều hơn chính là trạng thái khi mình không thể giữ nổi thăng bằng, hệt như có thể khụy ngã bất cứ lúc nào. Tiếng nói quá đỗi ấm áp đó ba năm trước đây hằng ngày nó đều nghe thấy, nhưng giờ đây có lẽ là do dư âm của thời gian chăng? Từ bao giờ mà giọng nói ấy lại lạnh nhạt như cái cách mà anh dùng để nói với người xa lạ? Dù chỉ là nghe thấy trong giấc mơ thôi nhưng nó cũng không cam lòng.
Hôm sau là chủ nhật. Hà Nội, một ngày hửng nắng.
Royal city là trung tâm thương mại lớn nhất Đông Nam Á, ngoài ra, nó còn là trung tâm thương mại ngầm dưới lòng đất được đánh giá lớn nhất tại khu vực Châu Á. Đây là quần thể TTTM và vui chơi giải trí sang trọng, lộng lẫy đầu tiên tại Việt Nam.
Không hổ danh là nơi để cho giới thượng lưu tiêu tiền, nơi đây tập trung gần gian hàng mang thương hiệu nổi tiếng hàng đầu trong nước và quốc tế. Nhưng do một lý do rất đơn giản nào đó đánh thẳng vào thị giác con người, mà lần đầu tiên đặt chân vào nơi này, những du khách dù là khó tính nhất cũng phải ngấm ngầm thầm đánh giá rằng, thiết kế của nơi đây đúng là quá bắt mắt, là điểm chí mạng nhất thu hút con người đến tham quan.
Khu vực Quảng trường rộng gần .m với quần thể các tác phẩm điêu khắc cỡ lớn, tuyệt đẹp theo kiến trúc vườn Châu Âu với các loài thực vật ôn đới. Không ít thì nhiều, người ta tất cả sẽ đều phải ngạc nhiên về cách bài trí của nơi này. Nếu như bên ngoài đã vậy thì các thiết kế dưới lòng đất còn tuyệt vời đến như thế nào? Chắc câu hỏi này chỉ người được tận mắt chứng kiến và tham quan mới trả lời được, tất cả mọi thứ tuy sang trọng nhưng đều được bố trí rất thân thiện, tạo nên cảm giác hài hòa giữa con người với các đồ vật vô tri vô giác xung quanh. Ngoài ra, không thể thiếu đến là một sự trang trọng lịch thiệp tại trung tâm thương mại lớn nhất Châu Á này thể hiện đậm chất văn hóa Châu Âu... Chỉ riêng biệt những điều này thôi đã tạo nên một thiên đường giải trí, khó có được nơi nào sánh bằng.
Có lẽ sáng nay quyết định đi ra ngoài là một lựa chọn rất sáng suốt. Bởi, nó nhận ra mua sắm là cách tốt nhất để đánh bay tâm trạng căng thẳng trong suốt mấy ngày hôm nay của mình.
Từ xa đã nhìn thấy ''Thác nước vũ môn'', điểm nhấn đặc biệt quan trọng trong TTTM. Nó khẽ cười buồn, xoay người định bước đi thì bất ngờ có một cô gái phi đến, chặn ngay trước mặt nó. Cô ta chắc chắn đang rất ngạc nhiên, khi thấy có người quay lưng lại với một dòng chảy nhịp nhàng của ánh nước, được thể hiện một cách sống động và kì vĩ như thế.
''Đứng lại.''
Nó nhìn người con gái đang cau mày khó chịu trước mặt mà khẳng định mình đã hoàn toàn phán đoán sai. Vì người đến không phải ai khác xa lạ mà chính là Mai Ly, cô ta vừa hét to, hành động thiếu lịch sự như thế nhưng bây giờ lại khoan thai nhẹ nhàng, cử chỉ đậm chất của một tiểu thư cao quý. Nó có phải thừa nhận rằng bản thân chị ta rất hai mặt không? Hệt như nó vậy!
''Ra đúng là cô em họ thật, nhìn thấy tôi nên đi đường vòng sao?''
Nó cũng không ngờ là hôm nay lại gặp được Mai Ly ở đây, chị ta còn tưởng lầm là như vậy, khóe môi nó bất giác cong lên, nở một nụ cười lạnh mỉa mai khiến Mai Ly hoàn toàn bị chọc giận. Mai Ly đẩy vai nó trừng mắt, ''Tôi hỏi sao không trả lời, thái độ gì đây?''
Gạt đi bàn tay có ý định tiếp tục chạm vào người mình, nó cười và hỏi, ''Tại sao chị lại muốn biết điều đó?''
''Cô...''
''Chị biết không? Chị là một người rất thông minh. Nhưng, người thông minh là người biết giả ngu, giả mù, giả câm, giả điếc đúng lúc và đúng chỗ. Vậy tại sao chị không thể thông minh được mỗi khi gặp tôi vậy? Là quá khó khăn hay là trí óc chị thực sự có vấn đề đây?'' Nó mặt mày lạnh lùng, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt vì tức giận mà biến sắc đến cực điểm của Mai Ly, trong ánh mắt tràn đầy tia bỡn cợt. Nó dù sao cũng là ''Nữ hoàng trong thế giới đêm'', không chỉ một thân võ công mà ngay cả chính cái miệng cũng có thể bức tử được người khác. Cái danh đó cũng không phải là cái mác giả, dưới một người nhưng trên vạn người, chẳng lẽ lại phải run rẩy, quỳ gối van xin trước mặt xú nha đầu như chị ta sao? Nghĩ đến đây, hỏa khí trong người ngày càng bạo phát, tỏa ra tán loạn.