Tổng Tài Xấu Xa Chỉ Yêu Vợ Mù

chương 624: chương 623

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Cô ta vừa nói vừa hung hăng ném thẳng bộ quần áo đến trước mặt An Bích Hà.

“Tôi mặc bộ quần áo này còn chưa đến một ngày, cả người đã ngứa ngáy mọc đầy mụn đỏ, các người bắt buộc phải cho tôi một lời giải thích hợp lý”

Sau khi Ngô Thiên Lan nghe thấy những thời này thì mày.

cau chặt lại, tình trạng của cô gái này giống hệt với bà ta, đều chưa mặc đến một ngày.

Mấy người phụ nữ ở phía sau cũng nhao nhao giơ bộ quần áo trong tay mình lên cho mọi người xung quanh nhìn: “Mọi người mau xem đi, quần áo chúng tôi mua ở “Khinh Hà”, một bộ mất đến triệu rưỡi gần hai triệu, chính là do tin tưởng vào thương hiệu của bọn họ.

Nhưng mọi người xem thử cái chất lượng này đi”

Người phụ nữ đó vừa nói, tay vừa động nhẹ một chút, khế dùng lực kéo một cái, cái áo đã biến dạng rồi, làm thế nào cũng không trở về trạng thái ban đầu được.

Một người phụ nữ khác thấy vậy cũng cầm cái áo của mình lên, tìm một chỗ chưa được may xong hoàn toàn kéo nhẹ một cái, cái áo đã bị xé thành hai mảnh, dùng thêm chút lực nữa, một cái áo đã biến thành một đống vải rách rồi.

Hai người vốn cũng không tức giận lắm nhưng sau khi biểu diễn một màn này cho mọi người xem thử thì nổi giận đến mức không kiềm chế được: “Cái chất liệu tệ hại này mà cũng dám bày lên giá bán cho khách hàng, quần áo của cửa hàng các người là đồ dùng một lần à? Tôi mua quần áo về là để mặc chứ không phải chỉ để treo trên giá mà thờ cúng đâu”

Người vây quanh vốn chỉ muốn xem trò vui, nhưng xem đến đây thì cũng đã bắt đầu chỉ trỏ An Bích Hà mà xôn xao nghị luận.

“Chất lượng của bộ quần áo này cũng quá kém rồi đấy, thật sự là quần áo của “Khinh Hà” sao? Đồ của cửa hàng bọn họ trước kia đâu có như thế”

“Là cô không biết thôi, An thị phía sau “Khinh Hà” đã rớt đài rồi, e răng cũng chẳng còn bao nhiêu tiền nữa nên đã cắt giảm vào tiền nguyên liệu”

“Nhưng cũng không thể cắt giảm đến mức này, giá vốn thấp như thế mà giá bán ra vẫn tăng lên không ít, lòng dạ của ông chủ này cũng quá thâm độc rồi”

“Ông chủ là người phụ nữ kia kìa, vừa nhìn đã biết chẳng phải người lương thiện gì, vẻ mặt khôn khéo đúng chất gian thương”

An Bích Hà đều nghe thấy hết những lời nghị luận này, tức đến mức mặt mũi đỏ bừng lên, cô ta cố gắng nhịn xuống, nói với mấy khách hàng nữ: “Mấy người tùy tiện cầm vài bộ quần áo đến rồi nói là mua từ cửa hàng của tôi, có chứng cứ hay không? Mác đâu?”

Một người phụ nữ trong số đó lấy một chiếc mác ra đưa qua, nhưng An Bích Hà ngay cả nhìn cũng chẳng thèm nhìn một cái, tiếp tục hừ lạnh nói: “Cho dù có mác tôi cũng hoài nghỉ các người dùng thứ hàng chất lượng kém khác giả mạo thành quần áo của chúng tôi, cố ý nói quần áo của chúng tôi có vấn đề, có hiềm nghỉ lừa bịp?”

Mấy lời này khiến những người phụ nữ kia tức đến mức muốn xông lên đánh người.

Tuy răng gia thế của bọn họ không thuộc hàng đặc biệt tốt, nhưng cũng là gia đình bậc trung, nào đã từng phải trải qua việc như này bao giờ.

Nhất thời, cả hai bên đều ở thế giăng co gay gắt.

Ngô Thiên Lan nhìn bộ dạng khoa trương của An Bích Hà, lại nghĩ đến vẻ mặt của Ngô Thành Nam, trong mắt xẹt qua một tia chán ghét.

An Bích Hà này thật sự đáng ghét giống hệt như Ngô Thành Nam, khiến người ta thấy chướng mắt, chẳng trách bọn họ có thể ở bên nhau, thật đúng là rắn chuột một ổ mà.

Bà ta vẫy vẫy tay với con trai Trần Bách Nhã phía bên cạnh, nói nhỏ vài câu vào tai anh ta.

Trần Bách Nhã dùng vẻ mặt nghiêm túc gật gật đầu rồi vội vã rời khỏi chỗ này.

Ngô Thiên Lan vẫn đứng ở chỗ cũ nhìn hai bên tranh chấp, nghe An Bích Hà dùng giọng điệu của kẻ bề trên mà nói, bộ dạng càn quấy đến vô cùng.

Đại khái bà ta có thể nghe ra, An Bích Hà chột dạ rồi, cho nên mới cố gắng hết sức đè chuyện này xuống.

Nhìn mấy bộ quần áo rách nát mà mấy người phụ nữ kia vứt xuống đất, trong não bộ của Ngô Thiên Lan lại hiện lên cảnh váy mình bị rách toạc ngay trước mặt bao nhiêu người, một trận thảm hại nhếch nhác đến vô cùng, thì tức đến mức hô hấp cũng trở nên dồn dập.

Tuy răng trong buổi tiệc liên hoan tối hôm qua đều là nữ, nhưng đều là người quen với nhau cả, ngẩng đầu không thấy thì cúi đầu cũng sẽ thấy, trong đó không những có kẻ thù không đội trời chung Vu Hà Lan của bà ta mà còn có không ít kẻ miệng rộng khác..

Truyện Chữ Hay