Thẩm Mộ Diễn vừa đưa vào được một nữa thì Ngô Doanh Doanh liền lấy tao bấu vào vai của anh.
- " A......đau.....đ.....au.......đau quá."
- " Thẩm Mộ Diễn.......anh đang làm gì vậy?"
Cơn đau ấy khi anh đưa vật của mình vào trong của Ngô Doanh Doanh như xé người cô ra thành từng mảnh.Thẩm Mộ Diễn cúi đầu xuống gần tai cô khẽ nói.
- " Ngô Doanh Doanh ,rồi sẽ nhanh hết đau thôi......cô thả lỏng cơ thể ra đi."
- " Doanh Doanh.....cô kẹp tôi chặt quá......A"
Nói xong anh lại tiếp tục hôn lên môi cô ,giúp cho Ngô Doanh Doanh giảm cơn đau......Sau một thời gian trôi qua ,Thẩm Mộ Diễn dường như biết được cô không kẹp chặt mình như lúc nãy nữa anh nhẹ nhàng đưa phần còn lại vào........ Bên dưới thân Mộ Diễn rất nhịp nhàng đưa vào rút ra bên trong nơi ẩm ướt đó của cô .
Trong căn phòng ở không gian yên tĩnh chúng ta có thể nghe được tiếng thở hỗn hển của cả hai ,bây giờ cũng đã là buổi đêm nên chỉ có vỏn vẹn cái ánh sáng bên ngoài cửa sổ chiếu vào .Nhờ những ánh sáng đó mà ta thấy được trên chiếc giường êm ái có hai cơ thể hừng hực lửa tình đang hòa mình vào nhau như muốn tan chảy cả hai thành một ,cũng chẳng biết là cuộc yêu này kéo dài bao lâu cho đến khi Thẩm Mộ Diễn bắn hết số tinh nóng hổi vào người cô.Anh lại rên rỉ một tiếng "A...." rồi nhẹ nhàng rút gậy thịt ra khỏi người cô.
Sau khi kết thúc cuộc yêu Thẩm Mộ Diễn nhìn lại đồng hồ .....bây giờ đã là giờ đúng , anh vội đi tắm rửa sau đó đi ra ngoài lấy khăn lau đi những vết nước còn trên cơ thể cô rồi vội mặc quần áo vào giúp cô.Khi đã thay đồ cho cô xong Thẩm Mộ Diễn lại đặt lên môi Ngô Doanh Doanh một nụ hôn và nói.
- " Ngô Doanh Doanh ,đây là lần đầu của cô mà hôm nay cô đã thể hiện rất tốt.......từ hôm nay cô sẽ là người phụ nữ của tôi .Hãy nhớ lấy và đừng phạm sai lầm."
Dứt lời Mộ Diễn đi qua kế bên nằm xuống giường cùng cô ,anh lại giang một tay ra kéo cô vào lòng mình ôm chặt lấy Doanh Doanh, mặc dù ôm cô nhưng lại suy nghĩ về Tuyết Như.Thẩm Mộ Diễn suy nghĩ " Mình làm vậy liệu rằng có lỗi với Tuyết Như không........ nhưng tại sao khi ở bên cạnh người con gái này lại có cảm giác cô ta không phải Ngô Doanh Doanh mà là Tuyết Như ,nhưng Tuyết Như cô ấy đã mất rồi , mình không thể cứ như vậy được" .Suy nghĩ được một lúc thì anh lại thiếp đi lúc nào không hay.
[.........]
Sáng hôm sau.
Nhìn qua kế bên thấy Ngô Doanh Doanh dáng ngủ rất dễ thương, anh liền nhớ lại tối hôm qua của hai người ....... Hôm nay cũng rất lạ vì Thẩm Mộ Diễn thức dậy sớm hơn thường ngày .Anh làm vệ sinh cá nhân xong liền bước ra ngoài phòng thì gặp được Thẩm Mộ Sơ cũng mới vừa bước ra khỏi.
- " Chào buổi sáng anh hai.....À ! chị dâu chưa thức ạ."
- " Ngô Doanh Doanh còn mệt ,để cô ấy nghĩ thêm chút nữa."
Thẩm Mộ Diễn lại nói tiếp.
- " Mộ Sơ em giúp anh một việc được không?"
- " Lại là gì nữa đây."
- " Thẩm Mộ Sơ em giúp anh canh cửa phòng kia được không.......anh sợ nếu cô ấy thức dậy thấy anh bước ra từ đó lại nghi ngờ và muốn biết trong đó có gì.Nếu em giúp anh có thể ngăn anh đi ra lúc cô ấy thức."
- " Haizz.Phiền quá đi.........anh nhanh vào đó đi không chị dâu thức dậy bây giờ."
Thẩm Mộ Diễn cùng Thẩm Mộ Sơ đi thẳng lại căn phòng đó, bên trong nơi này có gì thì chỉ có ba người biết là Mộ Diễn ,Mộ Sơ và Thư Trạch.....chìa khoá phòng này lúc nào người giữ nó cũng là Mộ Diễn .Anh từ từ mở cửa ra và bước vào.Trong căn phòng này chỉ có một bóng tối bao chùm nó ,anh từ từ đưa tay bật công tắc trên tường xuống.Khi ánh sáng đã lắp đầy, xoá được bóng tối lúc nãy thì thứ hiện ra trước mắt anh chỉ là tủ thờ của Tuyết Như.