Chương : Tổng giám đốc ()
Diệp Lăng Thiên nhíu mày, sau đó nói: “Chị Lục, tôi nói thẳng, chị cũng biết đấy, kỳ thật con người của tôi không có bao nhiêu ham muốn với tiền tài cho lắm, chỉ cần có thể thỏa mãn nhu cầu cá nhân là được, còn tiền nhiều hay ít thì không quan trọng. Lúc đầu, thật ra tôi cũng không muốn đảm nhiệm vị trí tổng giám đốc của công ty bảo vệ này, có mấy cái lý do, đầu tiên, tôi đã bán công ty bảo vệ này đi rồi, nói thật ra, tôi không còn mặt mũi nào mà đối mặt với các anh em nữa rồi, hơn nữa tôi cũng không muốn quay về công ty bảo vệ bởi vì trong lòng vẫn còn có chút ngăn cách.
Tiếp theo, trong tay của tôi còn có công ty khác, thời gian của tôi vốn có hạn, còn nữa, tôi cũng không quá tự tin vào năng lực của mình, giúp chị làm việc không giống với giúp mình làm việc, giúp mình thì có thua lỗ cũng không sao, không có gì lớn cả, nhưng mà giúp chị làm việc thì tôi sẽ có áp lực. Nhưng mà, chị đã tin tưởng tôi, để cho tôi tiếp tục đảm nhiệm tổng giám đốc của công ty bảo vệ, như vậy đương nhiên tôi không thể từ chối.
Có thể nói là thế này, tôi ngồi vào cái vị trí tổng giám đốc này hoàn toàn là bởi vì chị, không hề có nguyên nhân gì khác, cũng càng không phải là bởi vì tiền. Chị cho tôi tiền lương cao như vậy, chị nói là quy tắc của công ty chị, như vậy thì tôi nhận, nhưng mà năm phần trăm cổ phần này tôi không thể nhận được. Tôi không thể vô duyên vô cớ lấy cổ phần hơn ba trăm tỷ của chị.”
“Không, anh sai rồi, Lăng Thiên, cho anh năm phần trăm cổ phần cũng không phải do một mình tôi quyết định, đây cũng là quyết định được đưa ra sau khi bàn bạc. Cho anh năm phần trăm cổ phần là có mục đích riêng của tôi, đầu tiên là có thể tăng tính tích cực của anh trong công việc, để anh càng yêu thích công việc này, lời nói của anh vừa rồi khiến cho tôi càng kiên định hơn với quyết định này.
Tiếp theo, tôi cũng muốn để tất cả nhân viên của công ty bảo vệ hiểu rõ một chuyện, đó chính là Diệp Lăng Thiên anh vẫn là một trong những ông chủ của công ty như trước, bọn họ vẫn đang làm việc cho Diệp Lăng Thiên anh, điều này quan trọng hay không chắc trong lòng anh hiểu rất rõ.
Cũng còn có rất nhiều nguyên nhân khác, tôi cũng không muốn nói nhiều, tôi chỉ nói cho anh một điều, tập đoàn Đại Đường chúng tôi không quan tâm ba đến sáu trăm tỷ này, nhưng mà điều chúng tôi quan tâm chính là công ty bảo vệ có thể ổn định và phát triển, có nhiều tiền hơn nữa tôi cũng sẽ bỏ ra.
Tôi biết anh đang giúp tôi, nhưng mà công ra công, tư ra tư, chuyện anh giúp tôi thì tôi nhớ kỹ, nhưng mà đến lượt anh bắt lấy thì anh phải bắt lấy. Vấn đề này do tôi làm chủ, quyết định như vậy đi, chúng ta cũng không nói thêm gì về chuyện này nữa. Lăng Thiên, hôm nay tìm anh đến chủ yếu là bàn với anh về vấn đề phát triển của công ty, cứ dựa theo cái trước đây tôi đã đồng ý với anh, nếu như anh không đồng ý hoặc không phải là yêu cầu của anh, tập đoàn Đại Đường sẽ không chủ động phái người xuống công ty bảo vệ, anh cũng không cần nghe theo bất cứ người nào, chỉ là, anh cần để cho bên tài vụ đưa hóa đơn tài vụ và báo cáo phát triển cho tập đoàn Đại Đường, mặt khác, mỗi tháng anh báo cáo với tôi một chút là được rồi, tôi cho anh toàn quyền tự chủ, nói cách khác, ở trong công ty bảo vệ này, vẫn là anh nói mới tính, ngoại trừ anh, không ai có thể khoa tay múa chân với công ty này, kể cả tôi.
Nhưng mà, anh cũng phải cam đoan một điều, cũng là điều mấu chốt nhất, đó chính là anh phải bảo đảm công ty bảo vệ có thể hoàn toàn thỏa mãn nhu cầu của tập đoàn Đại Đường chúng tôi, giải quyết vấn đề của chúng tôi. Vấn đề của chúng tôi thì chắc hẳn anh cũng biết rõ, đó chính là bảo vệ bất động sản của chúng tôi, thứ chúng tôi cần chính là dịch vụ bảo vệ cấp bậc cao nhất, hơn nữa quy mô của công ty bảo vệ cũng phải thỏa mãn nhu cầu bảo vệ bất động sản của chúng tôi, cho nên chúng tôi yêu cầu rất cao về chất lượng và số lượng đối với công ty bảo vệ. Sau khi chúng ta ký kết hợp đồng thu mua xong, chúng tôi sẽ lập tức bơm chín trăm tỷ vào công ty, trước kia dự định là bảy trăm năm mươi tỷ, nhưng sau cuộc họp thảo luận, chúng tôi quyết định trực tiếp bơm chín trăm tỷ.
Chúng tôi cần công ty bảo vệ tại khu Đông Bắc, khu Hoa Bắc, khu Tây Bắc, khu Tây Nam, trong khu Nam và khu Hoa Nam ít nhất phải thành lập một chi nhánh, điều này khác với chuyện tôi nói miệng với anh, tài liệu ở đây, anh xem một chút, nhưng mà đây chẳng qua chỉ là báo cáo nghiên cứu của chúng tôi mà thôi, cụ thể làm thế nào thì do anh quyết định, mặt khác, sau khi anh nhậm chức, chúng tôi sẽ đưa báo cáo về tình trạng bất động sản của tập đoàn Đại Đường cho anh, anh dựa theo nhu cầu của bất động sản của công ty chúng tôi mà chọn ra nơi thành lập chi nhánh, nhân viên và quy mô,… chúng tôi còn có một cái yêu cầu nữa, đó chính là trong vòng hai năm phải giải quyết vấn đề của chúng tôi, mặc dù rất gấp gáp, nhưng mà tôi tin anh có thể làm được, đúng hay không?” Lục Oánh chậm rãi nói.
Diệp Lăng Thiên từ từ đốt một điếu thuốc, sau đó nói: “Tôi sẽ cố hết sức.”
“Mặt khác, sau khi tổng bộ của công ty bảo vệ bị chúng tôi thu mua, phải nhanh chóng qua tòa nhà này làm, như thế để dễ thống nhất quản lý, bên này chúng tôi đã sắp xếp chỗ làm việc rồi. Đây chính là toàn bộ yêu cầu của tôi, tất cả mọi chuyện bên ngoài đều do anh quyết định. Bây giờ anh nói một chút về yêu cầu của anh đi!” Lục Oánh nói xong thì nhìn Diệp Lăng Thiên.
“Tôi không có yêu cầu gì, tôi sẽ nhanh chóng bắt tay vào làm việc.” Diệp Lăng Thiên lắc đầu nói.
“Vậy thì thế này đi, tôi sẽ cho người soạn thảo hợp đồng lao động, vào thứ tư, sau khi ký kết hợp đồng thu mua xong thì hai chúng ta ký hợp đồng tại chỗ. Thôi, không nói nữa, đến giờ ăn trưa rồi, giữa trưa tôi mời anh đến nhà ăn của chúng tôi ăn một bữa, dù sao sau này anh cũng phải qua đây đi làm, xem như tôi đưa anh tới làm quen trước.” Lục Oánh cười đứng lên.
Diệp Lăng Thiên và Lục Oánh cùng ra khỏi văn phòng.
“Chị Lục, chị thật sự không sợ em làm công ty này sụp đổ sao? Chị cũng biết đó, em không có cái gì bằng cấp gì, cũng không hiểu gì về kinh doanh, mặc dù đã mở hai cái công ty, bây giờ cũng coi như là một ông chủ, nhưng mà tôi cũng chỉ là một người bình thường mà thôi, kinh nghiệm của tôi đều là từ việc mở quán đồ nướng lúc trước. Nhưng đây lại là vụ làm ăn mấy trăm tỷ đấy.” Diệp Lăng Thiên vẫn không chắc chắn mà hỏi.
“Những điều anh nói đều không phải là vấn đề, thứ gì cần cân nhắc tôi đều đã cân nhắc rồi, mặc dù tôi rất tin anh, nhưng dù sao chuyện này cũng là chuyện làm ăn, không phải trò chơi con nít, tôi không thể nào không quan tâm đến tình hình thực tế mà tự tiện quyết định. Anh cũng biết đấy, cái công ty bảo vệ này chủ yếu là phụ trách với tập đoàn Đại Đường chúng tôi, những công việc bên ngoài không quan trọng, điều này có nghĩa là gì?
Có nghĩa là thật ra yêu cầu đối với cái công ty bảo vệ này không nhiều, kỳ thật chỉ cần quản lý, thứ chúng tôi cần là số lượng và chất lượng, yêu cầu đối với nghiệp vụ cũng không nhiều, cho nên, chúng tôi không cần kiến thức chuyên nghiệp, cũng không cần nhân tài trên thị trường, thứ tôi muốn chính là quản lý, mà anh chính là người quản lý tốt nhất, nói như vậy anh đã hiểu chưa?” Lục Oánh giới thiệu cho Diệp Lăng Thiên.