Chương : Ép hôn ()
Diệp Lăng Thiên thật sự đưa Lý Vũ Hân về nhà, sau khi đưa cô vào nhà cũng không rời đi mà đợi đến khi nhìn thấy Lý Vũ Hân nằm trên giường rồi mời đi. Anh biết tửu lượng của Lý Vũ Hân không tốt, bình thường gần như là không uống rượu, hôm nay uống đến mức mặt đỏ lên, cho nên anh hoàn toàn không yên tâm.
Sau khi đưa Lý Vũ Hân về nhà, Diệp Lăng Thiên cũng không có việc gì làm, không muốn về công ty. Nói thật, tình cảm của anh với công ty bảo vệ này còn sâu đậm hơn những gì anh, tâm trạng bây giờ của anh cũng kém hơn so với những gì anh nói rất nhiều.
Sau khi ra khỏi nhà, Diệp Lăng Thiên nhìn chung quanh một lần, bất tri bất giác lái xe tới khu biệt thự mà Lý Vũ Hân nói trước kia ở cùng Lý Tiên Nguyên.
Diệp Lăng Thiên bỗng nhiên muốn đi vào xem một chút, thế là lái thẳng xe chuẩn bị đi vào, nhưng lại bị người gác cổng ngăn lại.
“Thưa ngài, xin hỏi ngài tìm ai?” Sau khi người gác cổng gật đầu chào một cái thì hỏi Diệp Lăng Thiên.
“Tôi tới nhà số năm mươi tám, vào nói chuyện làm ăn.” Diệp Lăng Thiên cười một cái, nói.
“Vậy thì tốt, mời ngài đăng ký chỗ này một chút, xin ngài phối hợp, bởi vì bảng số xe của ngài là số lạ.”
“Được.” Diệp Lăng Thiên phối hợp đăng ký một chút, sau đó lái xe đi vào.
Dựa theo lời Lý Vũ Hân nói thì khu biệt thự này cũng được xem là khu biệt thự già, tuổi tác của những kiến trúc ở đây tối thiểu cũng từ mười lăm mười sáu năm trở lên, theo tiêu chuẩn hiện tại thì khu biệt thự này đã lỗi thời rồi, nhưng mà toàn bộ khu biệt thự này cũng có những cái mà những khu biệt thự khác không có, ví dụ như diện tích xanh hoá, ví dụ như đất công cộng và sân trong của biệt thự rất rộng rãi…
Bởi vì diện tích rất lớn, phần diện tích thuộc sở hữu của riêng mình đã rất lớn, cho nên toàn bộ khu đều vô cùng yên tĩnh, mặt khác, ngoài những loài thực vật xanh hóa ra thì còn có rất nhiều cây cối cao lớn, có thể nghe được tiếng chim hót trong khu công nghiệp toàn bê tông cốt thép này, điều này khiến Diệp Lăng Thiên bỗng nhiên vô cùng vui vẻ, lập tức thích nơi này. Diệp Lăng Thiên lái xe đi thẳng tới biệt thự mà Lý Vũ Hân nói trước kia thuộc về Lý Tiên Nguyên, còn bây giờ lại không thuộc về ai cả.
Diệp Lăng Thiên đứng ở cửa ra vào lớn nhìn thấy rất nhiều thông báo của ngân hàng, hiển nhiên, những thông báo này đã cho thấy cái biệt thự này vẫn nằm trong tay ngân hàng, điều này khiến Diệp Lăng Thiên hơi kinh ngạc, không nghĩ tới đã qua hai năm rồi ngân hàng vẫn chưa bán cái biệt thự này đi. Diệp Lăng Thiên đứng ở ngoài cửa hút thuốc, sau đó nhìn xuyên qua cái sân bên trong, nhìn mỗi một cành cây ngọn cỏ ở trong, đột nhiên cảm thấy động lòng, rất lâu sau đó anh cầm điện thoại lên gọi cho Lưu Thượng Vinh.
“Diệp tổng, xin chào ”
“Ông đang làm gì?” Diệp Lăng Thiên trực tiếp hỏi.
“Tôi đang ở bên công trường, ở cùng với mấy vị lãnh đạo bên cục quốc thổ, ngài có gì cần phân phó sao?”
“Là thế này, tôi giao cho ông một nhiệm vụ. Nói thẳng ra là tôi nhìn trúng một căn nhà, căn phòng này tôi rất thích, rất muốn có được. Nhưng mà căn phòng đang ở trong tay ngân hàng, ông giúp tôi liên hệ với bên ngân hàng một chút, nghĩ cách giúp tôi mua lại căn nhà này. Tôi sẽ gửi địa chỉ cho ông, ông làm thế nào tôi không quan tâm, sau khi ông làm xong thì báo giá cho tôi, tôi sẽ trả tiền rồi đi xử lý giấy tờ.” Sau khi Diệp Lăng Thiên nói xong thì cúp điện thoại.
Anh cũng không biết vì sao mình lại đột nhiên muốn mua một căn nhà như thế, chỉ là bỗng nhiên rất thích căn nhà này, rất muốn mua lại nó. Có thể là bởi vì hoàn cảnh yên tĩnh của nơi này, cũng có thể là vì nơi này là nơi mà Lý Vũ Hân từng ở trước đây, là nơi có ý nghĩa đặc biệt với Lý Vũ Hân.
Diệp Lăng Thiên đứng trước căn nhà một lúc, sau đó mới lái xe rời khỏi nơi này. Sáng hôm sau, khi Diệp Lăng Thiên đang thị sát trên công trường của công ty thực phẩm thì nhận được điện thoại của Lục Oánh, Lục Oánh để anh đi đến phòng làm việc của bà ta một chuyến, bà ta chờ anh ở trong phòng làm việc. Diệp Lăng Thiên do dự một chút, cuối cùng vẫn là đồng ý.
Sau đó anh để Vương Lực đi theo mình, để Vương Lực dựa theo bản thiết kế nói lại một chút về bố cục sau khi xây xong, sau đó Diệp Lăng Thiên lái xe đi đến tập đoàn Đại Đường.
Tập đoàn Đại Đường ở phía bên kia thành phố, cho nên Diệp Lăng Thiên lái xe đi cũng mất khoảng một tiếng. Sau đó quen thuộc đi vào văn phòng của Lục Oánh. Thư ký của Lục Oánh cũng không xa lạ gì với anh, rót cho Diệp Lăng Thiên một ly trà.
“Bảo anh tới có làm phiền đến chuyện của anh không vậy?” Lục Oánh cười hỏi.
“Không hề, chuyện tôi cần làm mỗi ngày vốn cũng không nhiều, hơn nữa cũng không quá quan trọng.” Diệp Lăng Thiên cười một cái, nói.
“Sắp đến giờ ăn trưa rồi, tôi cũng không hàn huyên nữa mà vào thẳng vấn đề chính nhé. Hôm nay bảo anh tới là để bàn một chút chuyện về công ty bảo vệ. Lăng Thiên, cuộc đàm phán hôm đó anh không tham gia, cho nên có một số chuyện tôi chỉ có thể gọi anh đến văn phòng của tôi để bàn một chút. Chủ yếu là bàn về lương lậu và đãi ngộ khi anh đảm nhiệm vị trí tổng giám đốc của công ty bảo vệ và một chút yêu cầu về sự phát triển của công ty.”
Diệp Lăng Thiên nhẹ gật đầu, nói ra: “Được rồi, vấn đề đãi ngộ cứ như cũ đi, cái này không có gì để nói, được bao nhiêu thì lấy bấy nhiêu…”
“Không, không thể tiếp tục như vậy được, tôi biết anh không quan tâm chút tiền ấy, anh chỉ là đơn thuần giúp đỡ tôi mới đồng ý đảm nhiệm vị trí tổng giám đốc này, thế nhưng là tôi không thể làm như vậy được. Đầu tiên, trước mắt giá trị của công ty bảo vệ cũng chỉ có một hai nghìn tỷ, nhưng mà, sau khi tập đoàn Đại Đường chúng tôi thu mua sẽ tiến hành đầu tư, quy mô của công ty bảo vệ sẽ đạt tới hơn chín nghìn tỷ, tổng giám đốc của một công ty một hai nghìn tỷ có thể giống với tổng giám đốc của một công ty hơn chín nghìn tỷ sao?
Chắc chắn là không giống, cho dù có phải là anh giúp đỡ tôi hay không, nhưng mà về phương diện đãi ngộ này chúng ta vẫn cần phải giải quyết chung, bây giờ công ty bảo vệ đã thuộc về tập đoàn Đại Đường chúng tôi, cho nên là dựa theo quy tắc của tập đoàn Đại Đường mà xử lý đi.
Về tiền lương đãi ngộ của anh, tôi có đưa ra một vài điều kiện, anh xem thử có vừa lòng hay không. Lương một năm chín tỷ, mỗi tháng cũng sẽ có tiền thưởng như các nhân viên khác, còn có tiền ăn, tiền trợ cấp các dự án, mặt khác, mỗi quý có thể nhận ba phầm trăm hoa hồng của công ty bảo vệ, cuối mỗi năm có công ty bảo vệ của anh có thể nhận thưởng từ tập đoàn Đại Đường, đây đều là chế độ tiền lương cơ bản của tổng giám đốc các công ty dưới trướng của tập đoàn Đại Đường, tiền lương chín tỷ một năm này là do chúng tôi dựa trên tình hình của các công ty mà quyết định.
Mặt khác, cân nhắc đến tính đặc thù của công ty bảo vệ và anh, cho nên, tôi quyết định cho anh năm phần trăm cổ phần của công ty bảo vệ. Năm phần trăm cổ phần này chũng tôi sẽ đưa cho anh sau khi bơm tiền vào. Đây cũng là toàn bộ tiền lương của anh. Tôi tính sơ cho anh một chút, tiền lương hàng năm cộng thêm các loại tiền thưởng và đãi ngộ phúc lợi thì cũng khoảng mười lăm tỷ, mặt khác, giá trị năm phần trăm cổ phần chắc cũng khoảng bốn trăm năm mươi tỷ. Thế nào? Anh có hài lòng với những điều kiện này không?” Lục Oánh cười hỏi.