Phương viên
Clara bước vào trong nhìn thấy cả biệt thự trống trơn không có ai cô quay người lại hỏi Phương Thần:
"Mọi người đã nghỉ làm hết rồi sao?"
Phương Thần gật đầu:"Hôm nay là giao thừa mà cho nên anh đã cho mọi người nghỉ làm để về với gia đình rồi."
Clara đi đến mở tủ lạnh ra rồi lấy viết ghi lại những gì còn thiếu cần anh mua sau đó đưa cho anh:
"Anh đi mua những món mà tôi đã liệt kê trong đây đi tôi sẽ ở đây nấu trước vài món."
Phương Thần nghe cô nói là sẽ ở lại đây nấu cho anh anh vui mừng gật đầu cầm lấy rồi lái xe đi mua.Clara bắt tay vào nấu những món có nguyên liệu sẵn, Phương Thần đi đến cửa hàng tiện lợi rất nhanh đã mua xong những nguyên liệu mà cô cần anh đi thanh toán rồi lái xe về.
"Bùm!" Phương Thần lái xe gần về đến Phương viên thì anh nghe một tiếng nổ lớn khiến cho anh giật mình anh nghe được tiếng nổ ấy phát ra từ phía biệt thự của mình anh hốt hoảng nhấn ga chạy về bởi vì cô vẫn còn ở trong biệt thự.
Về đến Phương viên, Phương Thần vội xuống xe vừa xuống anh sựng người lại, người bắt đầu run run, bàng hoàng khi nhìn thấy căn biệt thự đã hoàn toàn đổ nát không còn gì cả.
Sắc mặt của anh trắng bệch, chạy vào trong hét lớn tên của cô:
"Tiểu Vân! Tiểu Vân! Tiểu Vân! Em đừng làm anh sợ. Em đừng làm anh sợ."
Giọng nói của anh dần dần nhỏ lại anh hoàn toàn mất đi sức lực ngã khụy xuống, bây giờ trong đầu anh rỗng tuếch, miệng vẫn lẩm bẩm gọi tên cô, từng giọt nước mắt của anh lặng lẽ rơi xuống.
Paris, Phương Chí Bình ngồi trên ghế sofa chân vắt chéo dựa vào ghế cất giọng lạnh lẽo hỏi người đang nói chuyện qua điện thoại với anh:
"Mọi chuyện sao rồi? Đã hoàn thành việc mà tôi giao chưa?"
"Vâng! Tôi đã hoàn thành rồi cả căn biệt thự đã nổ tung không còn gì cả."
"Anh chắc là cậu ta ở trong đó và đã chết?" Phương Chí Bình vẫn hoài nghi hỏi lại một lần nữa.
"Vâng! Tuy không thấy anh ta nhưng trong căn biệt thự có người vậy thì người ở trong đó chỉ có một mình anh ta thôi bởi vì tất cả người làm anh ta đều cho nghỉ hết rồi."
"Tốt! Tôi sẽ cho người gửi số tiền còn lại cho các người."
Dứt tiếng, Phương Chí Bình tắt máy nâng ly rượu vang đỏ lên uống một cách thỏa mãn đắc ý, "ầm" A Vĩnh vội vã, hoảng hốt tông cửa xông vào nói lớn:
"Thiếu gia! Có chuyện không hay rồi."
Phương Chí Bình vẫn ngồi bình thản cầm ly rượu lắc lư, chậm rãi cất giọng:
"Có chuyện gì mà cậu lại hốt hoảng như vậy? Mới vừa gặp ma hay sao?"
"Người ở trong biệt thự của Phương Thần là Nguyệt Vân tiểu thư chứ không phải anh ta lúc đó anh ta ra ngoài rồi."
"Xoảng!" Ly rượu trên tay của Phương Chí Bình ngay lập tức rơi xuống khi nghe A Vĩnh nói, Phương Chí Bình đứng dậy bước nhanh về phía của A Vĩnh hỏi lớn:
"Cậu mới vừa nói gì? Cậu mới vừa nói cái gì? Lặp lại cho tôi nghe."
"Thiếu gia! Anh hãy bình tĩnh lại đi."
"Tôi bảo cậu lặp lại cho tôi nghe một lần nữa cậu không nghe thấy hả?" Phương Chí Bình rống lên anh đã mất bình tĩnh.
"Người ở trong Phương viên không phải là Phương Thần mà là Nguyệt Vân tiểu thư." A Vĩnh nhắm mắt hét lớn.
Phương Chí Bình hoàn toàn mất đi bình tĩnh lao đến nắm lấy cổ áo của A Vĩnh quát lớn:
"Tại sao cô ấy lại ở đó? Nói mau! Tại sao cô ấy lại ở đó."
A Vĩnh lắc đầu lia lịa:"Tôi không biết!"
"Mau! Cậu hãy mau đi chuẩn bị tôi phải bay về ngay. Mau lên."
"Vâng!" A Vĩnh vội chạy ra ngoài sắp xếp mọi thứ.