Thời gian thấm thoát trôi qua cũng đã là giờ ra về
Mọi người ai cũng sắp xếp đồ bỏ vào cặp sau đó ra về
Cô cũng thế cùng Hạ Băng ra về cùng nhau
Cũng không có gì đặc biệt ngoài lớp ra bạn học mới là Lý Uyển Đình cả
Cô bây giờ đang đứng trước cổng trường đợi hắn. Hạ Băng thì đã về trước....
Đứng trước cổng trường đợi hắn thì có chiếc xe BMW màu đen chạy tới và dừng lại chỗ cô. Cô thắc mắc không biết là ai
Cửa kính hạ xuống, hiện ra khuôn mặt mĩ nam lạnh lùng
- Trình Thiên?
- chưa về nữa sao?
Cô gật đầu
- tôi cho cô quá dang sao hả đi không?
- ưm thôi. Không cần phiền anh như vậy đâu. Chắc là anh ấy cũng sắp tới rồi
- thật là không muốn tôi đưa cô về?
- cảm ơn nhưng tôi không cần đâu
- ừm cô không muốn cũng không sao. Đừng hiểu lầm ý tốt tôi đó
Cô cười gật đầy. Nụ cười của cô lại lần nữa xao xuyến con tim anh
- khụ...tôi đi trước
- ưm tạm biệt
Anh không nói gì sau đó phóng nhanh xe đi
Đúng lúc đó hắn cũng tới
- Mễ Mễ
Cô quay lại nhìn
- a Thần anh tới rồi
Thấy hắn cô vui vẻ chạy tới ôm chầm lấy hắn
- ay da
Cô giật mình khi nghe hắn than đau vội buông hắn ra. Quên mất là hắn đang bị thương kia mà
- anh không sao chứ? Em xin lỗi
- ngốc anh không sao. Vào xe thôi
Cô gật đầy sau đó cùng hắn bước vào chiếc xe Lamborghini...
...
Biệt thự Dư Gia lúc h
Lúc này cô và hắn đã ăn tối xong từ lâu. Hắn về phòng làm việc xem đống tài liệu
Mặc dù bị thương nhưng nó cũng không ảnh hưởng tới việc hắn ở nhà tiếp tục làm việc xem qua các tài liệu
Cô thì lúc này ở trong phòng cũng ngoan ngoãn ngồi học
tiếng đồng hồ lại trôi qua. Cô mệt mỏi nằm dài ra bàn
- oa mệt chết đi được
Ngước nhìn lên cái đồng hồ treo trên tường mới biết đã là h đúng
- cả đống bài tập, cũng may là mình đã làm xong
Cô mệt mỏi đứng dậy, dọn đồ bỏ vào cặp sau đó sang phòng hắn xem coi hắn đã làm việc xong hay chưa...
Ở trong phòng làm việc của hắn
Trên bàn đống hồ sơ các tập tài liệu, vẫn còn mấy cái hắn vẫn chưa duyệt xong
- phải. Bằng mọi giá phải mua cho bằng được miếng đất đó. Ừm, ra giá trả gấp đôi đi...
- hẹn ông ta khi khác. Đúng...
Cốc cốc
- ừm cứ vậy đi
Nói xong hắn cúp máy. Cô cũng lén la lén lúc mà từ từ mở cửa vào, mặc dù hắn vẫn chưa lên tiếng đồng ý
- bảo bối lại đây
Cô giật mình khi nghe hắn gọi tên mình. Hắn từ xa đang ngồi trên ghế. tay chống cầm mắt nhắm lại tỏ vẻ ra trông rất là mệt mỏi
Cô ngoan ngoãn nghe theo lời hắn. Nhẹ nhàng từng bước đi tới chỗ hắn đang ngồi
Đứng trước bàn làm việc của hắn nhìn trên bàn toàn là những xấp tài liệu dày cọc xếp chồng lên nhau
- lại gần đây
Cô e ngại đi vòng qua chỗ hắn. Hắn bất nhờ kéo eo cô lại nhanh chóng cô đã ngồi yên trên đùi hắn
- Thần...
- ngoan đừng nhúc nhích
- Thần anh mệt lắm sao
- ừm
Cô im lặng không nói gì. Lẳng lặng quay mặt lại nhìn hắn
Hắn là đang ngủ? Hẳn mệt mỏi chợp mắt chút rồi
Cô mím môi sau đó nhẹ nhàng cúi đầu xuống mà hôn lên môi hắn
Đôi mắt nâu của hắn nhẹ nhàng mở mắt ra. Nhếch môi cười. Đặt tay sau gáy cô tay ôm lấy eo nhỏ của cô
- ưm ~
Cắn nhẹ đôi môi nhỏ nhắn của ai kia buộc cô phải mở miệng ra
Rên nhẹ cái. Hắn nhẹ nhàng đưa chiếc lưỡi nóng bỏng của mình vào khoang miệng cô mà đùa nghịch với chiếc lưỡi của cô
chiếc lưỡi quấn lấy nhau mà đùa nghịch
- ưm
Cô khó chịu khi không thở được, hắn thấy vậy cũng luyến tiếc mà rời môi cô
Cách người là cọng chỉ bạc. Tư thế ngồi có chút ái muội
Cô lại trở nên quyến rũ làm mê động lòng người. Tiểu Thần có chút cương lên a
Hắn khó chịu muốn ăn sạch lấy cô. Môi hắn chuyển xuống cổ cô mà hôn, sau đó lại tới quai xương hàm xanh quyến rũ
- ưm Thần
Cô choàng tay lên cổ hắn. Tay hắn không rảnh rỗi gì mà vén áo cô lên
Lại dụ tiểu bạch thỏ nữa a. Hơi thở nam tính phả vào cổ cô sau đó chuyển lên cắn cắn vành tai cô giọng nói hắn cất lên đầy mê hoặc
- bảo bối em có muốn anh hay không?
- ưm Thần...chưa....Mễ Mễ chưa a...
Bàn tay to lớn lần mò vào áo ngực sau đó xoa nắn lấy bên
Đôi gò bồng đào mềm mại hơn bao giờ khiến hắn chịu không được mà bóp mạnh lên đó
- ah đau....Thần nhẹ...đau
- ngoan nào
Cứ như vậy nữa là hắn sẽ không kìm chế được bản thân mà hung hăng đè cô ra ăn sạch mất
Không được phải nhịn. Nhất định phải nhịn
Nghĩ rồi hắn đột nhiên bế cô lên sau đó cùng cô về phòng...
Đặt cô nằm xuống giường. Nhìn tiểu bạch thỏ này mới trông đáng yêu làm sao
Không ăn được vậy trêu cô chút chắc cũng không sao
- Thần...
Hắn không nói gì mà nhốt cô trong lòng mình
Cúi người hôn lấy môi cô. Nhẹ nhàng mà ngọt ngào
- ưm Thần...a ~
Tay hắn mò mẩm vào trong váy cô khiến cô có chút rùng mình
Hôn nhẹ lên ngực cô cái sau đó vén váy cô lên cao chút. Cặp đùi trắng nõn hiện ra trước mắt
Hắn cúi người xuống giữ lấy bên chân sau đó hôn nhẹ lên đùi cô cái...
- Thần...hức...
- ngoan anh sẽ không làm gì em...
Chồm người lên hôn lấy môi cô
- -----------
- Hết Chap