Chương :
Hứa Tâm Duyệt bỗng phát hiện ra rằng người đàn ông này có thể nhìn thấu mọi suy nghĩ của cô, cô không phủ nhận rằng vừa rồi cô đã bị nụ hôn trong quán cà phê làm cho ý loạn tình mê, đầu óc choáng váng.
“Đi khách sạn đi!” Mặt Hứa Tâm Duyệt đỏ bừng. Được rồi!
Cô thừa nhận mình cũng là một động vật yêu bằng mắt, người đàn ông này đêm nay quyến rũ khiến cô không thể nào từ chối được.
Vậy thì cô không từ chối nữa vậy.
Trong mắt anh thoáng loé lên sự bắt ngờ, giống như một đứa trẻ được nhận quà nên vô cùng vui vẻ. Anh lập tức lái xe đến một khách sạn bảy sao ở trung tâm thành phó.
Hứa Tâm Duyệt cả đường đi đều cúi thấp đầu, lúc cô đưa chứng minh thư cho anh, cô nghĩ thầm có lẽ đây chính là tâm trạng lúc yêu đương vụng trộm nhỉ?
Rõ ràng cô cũng biết Hứa An An không có quan hệ gì với anh, anh với cô nam chưa cưới, nữ chưa gả, nó ràng là rất hợp pháp hợp lý mà.
Trong căn phòng tổng thống xa hoa, Hứa Tâm Duyệt vừa mở cửa ra, người đàn ông đã kéo tay cô đi vào, cô còn chưa kịp bỏ chiếc túi xách trên tay xuống, thì cả người đã bị anh ép sát lên cánh cửa, từng nụ hôn nồng cháy liên tiếp rơi xuống, đốt lên ngọn rửa thiêu cháy toàn bộ cơ thể cô.
“Ưm…” Túi xách của cô chỉ có thể bị cô ném xuống đất một cách đáng thương, cô ôm lấy cổ anh, thuận thế đáp lại anh. Lúc này, cô mới nhận ra rằng trái tim mình khao khát anh đến nhường nào, cô cảm thấy chính mình bình thường rất nghiêm túc. Nhưng trước mặt người đàn ông này thì vẻ nghiêm túc đạo máo đó hoàn toàn bị vứt bỏ.
Người đàn ông này đáng để cho bất kỳ người phụ nữ nào bỏ đi sự xấu hồ, bắt chấp tất cả mà yêu anh, thậm chí sẵn sàng vứt bỏ mọi thứ vì anh.
Trong giây tiếp theo, cô đã bị người đàn ông vác lên vai đi về phía giường lớn, , Hứa Tâm Duyệt vừa buồn cười vừa tức tối đánh lên lưng anh: “Thả em xuống, Có Thừa Tiêu!”
Ngay giây sau, cô đã bị anh không chút thương tiếc ném xuống chiếc giường êm ái, suýt chút nữa khiến cô nghẹn lại hơi thở của mình. Nhưng ngay sau đó, cơ thể nặng nề của người đàn ông lại đè xuống, chia tách hơi thở của cô làm hai. Cô chưa kịp thở ra thì nụ hôn của người đàn ông lại ập đến, cuốn đi mọi suy nghĩ của cô, khiến cô không còn cảm thấy gì ngoài sự mãnh liệt của anh.
Hứa Tâm Duyệt không nói nên lời, tại sao trước đây cô lại không biết anh cũng có dáng vẻ nhiệt tình như vậy chứ?
Cô còn tưởng anh là một người rất lạnh lùng, cắm dục, bây giờ xem ra ngừoi có bề ngoài càng cắm dục thì ham muốn lại càng cao hơn.
Eo của cô đêm nay lại đi tong rồi đây.
Ở tầng dưới của khách sạn, các tay săn ảnh cũng bám theo sang đây đang ngồi lật xem thành tích tối nay chụp được, quả nhiên là vô cùng phong phú, Cố Thừa Tiêu và bạn gái của anh tối nay e là sẽ không đi ra lại rồi.
Một đêm nhiệt tình như lửa, eo của Hứa Tâm Duyệt y như rằng lại lâm vào tình trạnh cầẦn báo hỏng, nhưng mà cũng vì vậy cô đã được ngủ một giác vừa mệt mỏi nhưng cũng rất mãn nguyện.
Sáng hôm sau, Hứa Tâm Duyệt ngủ đến mười giờ, phần giường bên cạnh như bị đè xuống, anh vừa mới tắm xong đi ra, áp sát khuôn mặt đến gần cô: “Tối hôm qua em ngủ có ngon không? Sức lực phục hồi lại chưa?”
Hứa Tâm Duyệt lập tức trừng mắt nhìn anh: “Anh còn không biết xáu hổ mà nói, thể lực của anh sao lại tốt đến bất thường như vậy chứ.”
“Nhiệt tình bị đè nén hai mươi bảy năm đều dâng lên cho.
em cả đấy, em không vui sao?” Anh trầm thấp cười.
Hứa Tâm Duyệt cảm thấy có chút ngọt ngào, cô liền hỏi: “Nếu nói vậy thì ngoài em ra anh chưa từng có người phụ nữ nào khác sao?”
Đúng vậy, em phải trân trọng loài vật quý hiếm này như anh đấy.” Anh hoàn toàn không để tâm đến loại chuyện này, trước khi gặp cô, anh không có hứng thú với bất kỳ người phụ nữ nào. Sau khi gặp được cô, anh ta mới nhận ra rằng mình không phải không có hứng thú với phụ nữ, chỉ là do những ngừoi phụ nữ khác không thể gợi lên sự hứng thú của anh thôi.
Hứa Tâm Duyệt mím môi cười, không muốn thảo luận chuyện này.
Đột nhiên, anh dịu dàng hỏi: “Còn em thì sao? Anh có phải người đàn ông đầu tiên của em không?”
Hô háp Hứa Tâm Duyệt khẽ khựng lại, bàn tay cô vô thức đè lên lớp áo ngủ, mặc dù vết sẹo không còn rõ nhưng nó vẫn ở đó.