Tổng Giám Đốc, Phu Nhân Chạy Rồi

chương 59: bang lãnh thiên

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Âu Dương Lãnh gần như không động đũa, từ đầu tới cuối im lặng nhìn Vu Thiện ăn cơm, thỉnh thoảng rót nước cho cô, suốt bữa cơm không nói gì, ăn xong Âu Dương Lãnh đưa cô về nhà, sau đó khi cô bước vào cửa, xe lần nữa nghênh ngang rời đi. lquydonn

Vu Thiện đứng trước cửa nhìn xe rời đi rồi mới quay người lại, thím Lan đang chờ trong phòng, thấy Vu Thiện về vội vã tiến lên nhận túi xách trong tay cô, quan tâm hỏi: “Mợ chủ, mợ ăn cơm chưa? Cậu chủ đâu?”

“Ăn rồi ạ, Âu Dương Lãnh đi ra ngoài rồi.” Vu Thiện đưa túi cho thím Lan, tự mình đi lên lầu, nếu muốn tham gia thiết kế thời trang, cô phải cẩn thận suy nghĩ nên thiết kế trang phục như thế nào mới có thể bộ lộc hết tài năng.

“Thím Lan, bà cũng đi nghỉ đi.” Cũng đã hơn mười giờ tối, tuổi như thím Lan không thích hợp thức khuya, Vu Thiện tự mình trở về phòng, đóng cửa ngăn thím Lan ở bên ngoài, bận rộn cả một ngày cô rất mệt mỏi.

“Ừ, thím Lan đi đây.” Quả thực muộn rồi, trước kia bà thường về phòng mình rất sớm, nếu như không phải lo mợ chủ về chưa ăn cơm, chỉ e bà đã đi ngủ, thím Lan đi về hướng phòng phía sau nhà Âu Dương.

Vu Thiện nằm trong bồn tắm đầy nước, thư giãn sau một ngày bận rộn mệt mỏi, trong đầu đều là tin tức trên internet, về tập đoàn Sở thị này lúc học trong trường cô đã từng nghe nói, trong đó có rất nhiều nhà thiết kế xuất sắc, nếu như mình không có thiết kế nào đặc biệt, sợ rằng rất khó được chọn lựa.

Vu Thiện vừa nghĩ ngợi vừa tắm, sau khi xong trở về phòng ngủ, cả đêm đều mơ nên thiết kế trang phục như thế nào, ngay cả Âu Dương Lãnh cả đêm không về cũng không phát hiện ra, nhưng cho dù biết anh trở lại, chưa chắc cô đã để ý đến!

Sau khi Âu Dương Lãnh đưa Vu Thiện về lập tức lái xe tới căn cứ bí mật của bang Lãnh Thiên ở thành phố S, hôm nay trong bang gặp chuyện phiền toái, mặc dù không phải là chuyện lớn nhưng anh muốn tự mình xử lý, mới đưa Vu Thiện về nhà rồi tới đây ngay.

Bang Lãnh Thiên xây dựng ở vùng ngoại ô thành phố, cách xa khu náo nhiệt, lái xe tầm hai giờ đồng hồ, Âu Dương Lãnh lái xe tới chân núi, xe không thể đi lên được nữa, Âu Dương Lãnh xuống xe, một lúc sau đã có người tới đón anh.

Quý Tử nhận chìa khóa xe từ Âu Dương Lãnh, cung kính nói: “Lão đại, Hắc Tử đang chờ anh.”

“Ừ, cẩn thận một chút.” Vì bây giờ đang ở dưới chân núi, bất cứ lúc nào cũng có thể bị kẻ địch phát hiện, cho nên ở đây không thể lắp đèn, may là trên người Quý Tử có đèn pin.

“Dạ.” Quý Tử chừng ba mươi tuổi, thân hình cao lớn, trên mặt rất ít nụ cười, anh ta ở đây, hoàn toàn để xem xét có người theo dõi hay không.

Lúc này đã sau nửa đêm, bóng cây trên núi lắc lư, gió lớn thổi vù vù, trong bóng tối mơ hồ có bóng người đong đưa, nếu như không phải quanh năm tới nơi này, thật đúng là bị hù chết.

Âu Dương Lãnh nhận đèn pin trong tay Quý Tử cất bước đi hướng lên núi, Quý Tử ở lại tại chỗ, Âu Dương Lãnh đi thẳng lên, mặc dù đường đi gập ghềnh nhưng không ảnh hưởng đến bước tiến của anh chút nào. Lê”Quý:Đôn

Khoảng nửa giờ sau Âu Dương Lãnh đã đi tới sườn núi, cũng chính là trước tòa nhà trụ sở chính của bang Lãnh Thiên, Hắc Tử đã sớm đợi ở đó, đám người sau lưng Hắc Tử thấy bóng dáng Âu Dương Lãnh, cùng hô lên nói: “Cung kính lão đại!”

Hắc Tử tiến lên từng bước: “Lão đại!”

“Ừ, giải tán đi.” Âu Dương Lãnh phất tay, trừng mắt liếc Hắc Tử, cũng không phải lần đầu anh tới, cần long trọng như vậy không?

“Giải tán đi.” Hắc Tử cúi đầu đi theo sau Âu Dương Lãnh, phất tay để tất cả đàn em lui ra, còn mình hấp tấp đi theo Âu Dương Lãnh tiến vào trụ sở bang Lãnh Thiên.

Kiến trúc ở đây đều một tay Âu Dương Lãnh thiết kế, năm đó anh vẫn còn học trong trường, nếu như không phải Âu Dương Văn đột nhiên xuất hiện, phá hư gia đình Âu Dương vốn đầm ấm, anh vẫn là người đàn ông chưa hiểu trời cao đất rộng là gì.

Mẹ không có đường lui phải rời đi, ba cũng đi tìm phụ nữ bên ngoài, khiến anh không thể không ngụy trang cho mình, khi đó anh bắt đầu sáng lập bang Lãnh Thiên.

Sau đó có Hắc Tử trợ giúp, mới có bang Lãnh Thiên quy mô như bây giờ, hiện giờ bang Lãnh Thiên tính bằng đơn vị hàng nghìn người, ngoại trừ mấy người dọc đường lúc nãy, các chỗ khác cũng có không ít người ẩn mình, cũng có rất nhiều người ẩn thân ở trong tập đoàn Âu Dương, ngoài Âu Dương Lãnh, Hắc Tử và Mộc Tử biết ra thì không ai biết.

Tòa nhà ngoại trừ thiết kế mấy thiết bị bảo vệ an toàn ra, còn xây dựng cả hệ thống phòng ngừa hacker xâm nhập, cái gì gọi là hoàn mỹ, chính là tòa xây dựng với diện tích mấy chục nghìn mét vuông, cao tầng.

Hai người tới phòng làm việc của Âu Dương Lãnh, anh lấy thuốc ra ngồi trên ghế hút, anh không phải là người thích hút, gặp phải chuyện phiền lòng mới rút ra một điếu.

“Lão đại, lần này bang Xích Hỏa chơi hơi lớn, thế mà dính vào ma túy!” Bốn bề vắng lặng, Hắc Tử đứng trước mặt Âu Dương Lãnh nói, thu hồi vẻ mặt luôn vui vẻ, nghiêm túc nhìn Âu Dương Lãnh.

“À? Lớn không?” Âu Dương Lãnh chợt cảm thấy hứng thú, lần này vẻ mặt của Hắc Tử khiến anh nghiền ngẫm, từ trước tới giờ Hắc Tử luôn thích đùa bỡn, có rất ít khi nghiêm túc như vậy.

“Kích động cảnh sát rồi hả?”

“Vậy thì không!” Hắc Tử kể hết chuyện mình biết: “Dù sao cảm giác sự kiện ma túy lần này rất đáng nghi, cảnh sát thế mà không biết?”

“Là sao?” Âu Dương Lãnh dừng hút thuốc, nheo mắt suy nghĩ: “Cậu biết ma túy tuồn vào lúc nào?”

“Biết, nhưng bọn chúng rất thần bí, không nhận hàng ở thành phố S này.” Hắc Tử càng nghĩ càng kỳ quái, giống như có bàn tay đen thao túng phía sau.

“Theo dõi chặt chẽ bọn chúng, còn cậu phải làm gì thì cứ việc làm đi.” Âu Dương Lãnh nói xong nhắm mắt lại, trong đầu là bóng dáng Vu Thiện.

“Đã biết, anh yên tâm đi.” Hắc Tử cúi đầu tiếp nhân nhiệm vụ Âu Dương Lãnh giao cho, cho dù không có Âu Dương Lãnh ra lệnh, anh ta cũng sẽ xử lý xong chuyện này.

“Gần đây Sở thị có hành động gì?” Âu Dương Lãnh đột nhiên mở hai mắt, nghiêm túc hỏi.

“Gần đây đăng tin tức tuyển mộ nhà thiết kế trên internet, khiến giới thiết kế dậy sóng.” Hắc Tử nói tình hình thực tế, ở thành phố S thì Sở thị là công ty có thực lực so sánh với tập đoàn Âu Dương.

“Bất cứ khi nào cũng phải chú ý tới hắn.” Tổng giám đốc Sở thị này anh gặp mặt mấy lần, không nhìn ra cách làm người của hắn, chỉ biết là không thể khinh thường.

“Vâng, nhưng lão đại, sự kiện tuyển dụng lần này đã được hưởng ứng rộng rãi, nếu như để Sở thị tiếp tục làm tới thì không tốt cho tập đoàn Âu Dương.”

“Ừ, cậu đi xuống đi, làm cho xong chuyện bang Xích Hỏa.” Âu Dương Lãnh lạnh lùng nói một câu, mắt vẫn không mở, cho dù Kinh Sở tạo nên thành tích gì cũng không thể ảnh hưởng tới tập đoàn Âu Dương được.

“Vâng, lão đại, Hắc Tử muốn hỏi một chút, chị dâu có khỏe không?” Hắc Tử cố ý hỏi như vậy, khi đó lão đại còn bảo anh ta đi tìm Vu Thiện.

“Đi ra ngoài!” Âu Dương Lãnh nói, Hắc Tử càng lúc càng lớn mật, lại dám hỏi thăm chuyện của Vu Thiện!

“Vâng, lão đại đừng tức giận.” Hắc Tử nói xong và lui ra ngoài, sắc mặt lão đại thay đổi thật vui quá, kể từ khi mình gia nhập bang Lãnh Thiên tám năm trước, lúc nào lão đại cũng chỉ có một bộ mặt, đó là thái độ lạnh như băng, nếu như không phải biết anh là dạng người như thế nào, anh ta mới không chịu nổi thái độ như vậy!

Hết chương

Truyện Chữ Hay