Tổng Giám Đốc Kiêu Ngạo Yêu Thương Vợ

chương 160

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

“Được rồi.” Phó Thịnh đứng thẳng người lên, đi tới bên người Tô Ảnh, anh cúi đầu nhìn cô, còn cố ý cúi gần, nhỏ giọng nói: “Thân là trợ lý sinh hoạt của tôi, tôi có nhiệm vụ hạng nhất giao cho cô.”

“Vâng. Phó tổng.” Tô Ảnh vẫn đang ra sức làm bộ trấn tĩnh.

“Nếu tôi đồng ý ông nội và ba tôi sẽ kết hôn cuối năm vậy chuyện xem mắt giao cho cô vậy.” Phó Thịnh đùa giai nói: “Người cô nói được tôi sẽ kết hôn với người đó.”

Quả nhiên, giây tiếp theo, vẻ mặt Tô Ảnh còn đang duy trì sự trấn tĩnh nháy mắt một chiêu phá công.

Cô kinh hoảng ngẩng đầu nhìn Phó Thịnh: “Phó tổng?!”

Phó Thịnh đè thấp thân thể, để tầm mắt của mình có thể nhìn thẳng vào mắt cô, trong mắt anh như cất giấu con ác ma, càng thêm quỷ quyệt: “Cô xử lý chuyện xem mắt, buổi xem mắt cũng do cô tới trấn ải, nếu dám tùy ý lừa gạt, phạt ba tháng tiền lương!”

Nói xong, Phó Thịnh đứng thẳng người nhanh chóng rời đi.

Tô Ảnh đứng yên tại chỗ dại ra hồi lâu mới lấy lại tinh thần, nhanh chóng đuổi theo.

Phó Thịnh nhàn nhã ăn bữa sáng, Mộc Minh cùng Cát Tuấn chờ ở bên cạnh.

Tô Ảnh như đạp lên đám mây, tinh thần không tập trung đứng ở nhà ăn, cả đầu óc đều chìm trong sự khiếp sợ.

Cô không cách nào hiểu được vì sao Phó Thịnh lại giao cho cô nhịêm vụ xử lý chuyện xem mắt của anh ta.

Tuy cô là trợ lý sinh hoạt nhưng loại chuyện này, rõ ràng không phải phạm vi công tác của trợ lý sinh hoạt mà?

Tô Ảnh đánh chết cũng không chịu thừa nhận, lúc cô nghe được Phó Thịnh muốn chuẩn bị xem mắt, đáy lòng không nhịn được chua xót.

Tô Ảnh vẫn không tập trung dẫn tới Mộc Minh và Cát Tuấn không nhịn được nhìn cô vài lần.

Tuy bọn họ không biết vì sao Tô Ảnh lại đột nhiên tinh thần hoảng hốt như vậy nhưng mà Phó tổng chưa nói cái gì, như vậy bọn họ cũng coi như không phát hiện.

Bọn họ hiểu rõ hơn ai khác ở trong lòng Phó tổng, Tô Ảnh đã không chỉ là trợ lý sinh hoạt nhỏ nhoi.

Phó Thịnh thong thả ăn xong bữa sáng mới bắt đầu tuyên bố: “Tôi tuyên bố từ hôm nay trở đi tôi bắt đầu đi xem mắt.”

Mộc Minh cùng Cát Tuấn luôn tỏ ra bình tĩnh nhưng khi nghe được những lời này của Phó Thịnh đều không nhịn được mà rùng mình.

Phó Thịnh ước định cùng người trong nhà, Mộc Minh là rõ ràng nhất.

Nhưng anh ta không cho rằng chủ nhân của mình là người tùy tiện cúi đầu.

Dù đã đồng ý với người nhà sẽ kết hôn nhưng tuyệt đối không tùy tiện nghe người nhà bài bố.

Nhưng mà lúc này...

Phó tổng, ngài muốn quậy cái gì đây?

Ngay khi Mộc Minh đang nghĩ mãi không ra thì một câu tiếp theo của Phó Thịnh đủ khiến đầu óc bọn họ nổ thành tro: “Mọi chuyện xem mắt đều do Tô Ảnh toàn quyền phụ trách.”

Ánh mắt mọi người lập tức đổ dồn về phía Tô Ảnh.

Tô Ảnh vẫn còn hoảng hốt, vẻ mặt ngây ngô cười nhìn những người khác, khuôn mặt nhỏ nhắn kia muốn vô tội bao nhiêu thật vô tội bấy nhiêu.

Chuyện Phó Thịnh muốn xem mắt nhanh chóng lưu truyền khắp tầng lớp thượng lưu.

Vô số hào môn, vô số danh viện chỉ hận không thể chế tạo cơ hội ngẫu nhiên gặp được anh, hiện tại nghe nói anh đi xem mắt, sao bọn họ có thể kiên nhẫn chờ đợi? tất cả đều sôi nổi hỏi thăm chuyện này.

Khi bọn họ biết người phụ trách chuyện này là trợ lý sinh hoạt của Phó Thịnh, vô số thiệp mời gửi tới tay Tô Ảnh nhiều như tuyết rơi đầu mùa vậy.

Tô Ảnh nhìn một chồng thư mời dày cộp trên bàn thật là đau đầu.

Truyện Chữ Hay