Editor : Mều
Beta : Búnn
Lần đầu edit khó tránh còn nhiều sai sót, mong các nàng sẽ nhảy hố săm soi thật kỹ giúp Mều hoàn thiện mượt mà hơn nhé. Mều rất hoan nghênh mọi loại gạch đá. Cảm ơn, cảm ơn ạh :bighug:
Chương : nhìn trai đẹp ()
Tô Thiển Hạ trở lại phòng mình, cầm chìa khóa phòng trong tay, dựa lưng vào cửa, cặp mắt xinh đẹp đảo qua đảo lại. Bên cạnh nhà cô lúc nào thì có một anh chàng đẹp trai như vậy? Vì sao cô không biết chút nào?
Từ năm trước cô đã bắt đầu kế hoạch tìm trai đẹp thượng hạng tới sống vài ngày sau đó trộm gen sinh tiểu bảo bảo, chỉ là vẫn không tìm được người thích hợp.
Mở quán bar cũng vì muốn gặp trai đẹp cao cấp, nhưng chưa có ai lọt vào mắt cô, không lọt vào mắt cô thì dĩ nhiên không thể trở thành cha của con cô.
Chỉ là, không nghĩ tới hôm nay vận khí cô tốt vậy, lập tức gặp hai anh chàng đẹp trai, haha, một người trong đó còn ở sát vách nhà cô, thật đúng là: gần quan được ban lộc.
Cô - Tô Thiển Hạ muốn xinh đẹp có xinh đẹp, muốn thân hình có thân hình, haha, muốn thanh thuần cũng có thanh thuần như thiếu nữ, muốn tính cách ngang ngược thì cô cũng có thể sắm vai cô nàng nóng bỏng gợi cảm.
Cô cười híp mắt đem chìa khóa cùng đồ dùng cá nhân nhét vào phòng của mình, vừa nhấc chân, giầy liền bay ra ngoài, cô để chân trần rồi lập tức cuộn người trên ghế sofa, chộp một cái gối ôm vào trong ngực, ừ, nhất định phải nghĩ cách hấp dẫn trai đẹp nhà bên mới được.
Chỉ là, anh ta thật thô lỗ, người đẹp như cô ở trước mặt mà mặt anh ta còn không đổi sắc ném cô ra ngoài, nghĩ đến đây, cái mông cô giống như lại đau rồi, được, có cá tính, người đàn ông có cá tính như vậy thì Tô Thiển Hạ cô chắc chắn phải có được, anh trai đẹp hãy chờ cô đến hấp dẫn đi.
Sát vách
Ở phòng tắm, người đàn ông đang tắm họ Tần, tên Trác Luân.
Anh mới vừa chuyển vào cái phòng này chưa tới ba giờ, không ngờ có một cô gái liều lĩnh bò từ cửa sổ vào nhìn lén anh tắm.
Phụ nữ, đều là động vật tham lam, phụ nữ với anh chỉ là công cụ làm ấm giường mà thôi.
Khuôn mặt đẹp trai của anh giống như được bao phủ một tầng băng hết sức lạnh lẽo.
Tắm rửa xong, anh tùy ý lấy một chiếc khăn tắm lau nước trên tóc và lau cơ thể, sau khi lau xong đi vào phòng ngủ, thấy giường thì ngã xuống rồi ngủ ngay.
Sáng sớm, ánh mặt trời đã xuất hiện từ sớm.
Ánh mặt trời ấm áp xuyên thấu qua màn cửa màu xanh dương nhạt, chiếu vào trong nhà.
Tần Trác Luân dậy sớm theo thói quen, anh nhướng mắt nhìn đồng hồ treo tường, bây giờ là sáu giờ ba mươi.
Anh xuống giường đi vào phòng tắm, anh có thói quen tắm buổi sáng, buổi sáng tắm vòi hoa sen rất có lợi cho cơ thể.
Buổi sáng tắm rửa nhẹ nhàng cũng khiến tâm tình sung sướng cả ngày.
Ở phòng bên cạnh, Tô Thiển Hạ dán khuôn mặt nhỏ nhắn của mình lên cửa ban công bên kia, giống như nghe được tiếng nước chảy truyền từ nhà trai đẹp hàng xóm, cô mừng rỡ ảo tưởng, chắc là anh ta đang tắm đi?
Ha ha, phải cùng trai đẹp hàng xóm chào hỏi chứ sao.
Cô mặc quần áo đặc biệt gợi cảm, sau đó từ ban công bò qua, ha ha, thành công.
Cô len lén đi, đi thật nhẹ nhàng tới trước phòng tắm nhà anh, người đàn ông này là người không tiếp nhận những điều được dạy dỗ, tối qua cô mới viếng thăm một lần, vậy mà anh ta không thèm khóa kỹ cửa lại.
Cũng tốt, như vậy cho cô cơ hội nhìn lén anh ta.
Phòng tắm quả nhiên truyền đến tiếng nước chảy, cô liền chạy chậm qua, nhưng chạy đến một nửa, ai ngờ, chạy quá gấp, chính cô té ngã, đều do người đàn ông này quá lười, tối qua cô phát hiện trên sàn nhà có nước, anh ta cũng không cầm cây lau nhà lau đi, lúc này mới làm hại cô vừa đến liền té ngã.
Cũng không sao, có trai đẹp tắm cho cô nhìn, té một cái cũng không thiệt thòi.
Cô nhẹ nhàng đẩy cửa phòng tắm ra tạo thành khe rất nhỏ, sau đó tiến lên trước nhìn phía bên trong.
Oa, quả nhiên anh ta đang tắm, tối hôm qua nhìn không cẩn thận, hôm nay nhìn lên như vậy, cộng thêm có ánh mặt trời, dáng vẻ hiện tại của anh ta giống như là một pho tượng hoàn mỹ, cô giống như lại muốn chảy nước miếng, người đàn ông này Tô Thiển Hạ cô chắc chắn phải có được, không trộm được gen thì cô thề không bỏ qua.
Hấp dẫn quá hấp dẫn, cách nào hấp dẫn được anh ta đây, tối qua cô suy nghĩ một đêm đều chưa nghĩ ra.
"Là ai?"
Tần Trác Luân nhạy bén thấy có người rình coi, động tác của anh nhanh như tia chớp, trong đầu Tô Thiển Hạ có một tia hốt hoảng, bởi vì động tác anh ta quá nhanh, cô lại bị anh ta không chút khách khí giơ lên ném ra khỏi phòng, lần này còn ác hơn so với tối qua.
Cô sờ sờ cái mông đáng thương mình lần nữa, cô nắm quả đấm thề, cô phải ăn được anh. . . . .
"Chào anh hàng xóm đẹp trai, tôi tốt bụng đến chào hỏi anh, tôi cũng là phụ nữ, sao anh thô lỗ như vậy, về sau cẩn thận không lấy được vợ nha, chỉ là anh rất tuấn tú, tôi cho anh biết là Tô Thiển Hạ coi trọng anh, anh chờ bị tôi đuổi tới đi, lần sau đừng nghĩ sẽ đem tôi vứt ra, anh hãy nghe cho kỹ, tôi tên là Thiển Hạ, ở sát bên nhà anh, anh sớm muộn sẽ phải coi trọng tôi."
Cô từ dưới đất đứng dậy, hướng về phía cửa nhà anh lớn tiếng tuyên cáo quyền sở hữu đối với anh. Ha ha, cô mừng là buổi sáng hôm nay không phải không thu hoạch được gì, cô cúi đầu nhìn chùm chìa khoá trong tay mình, có chùm chìa khoá này, lần tới đi qua nhìn lén anh tắm cũng không cần bò ban công với leo cửa sổ nữa rồi.
Thật là không giải thích được phụ nữ?
Ngoài cửa, Tần Trác Luân nghe Tô Thiển Hạ lớn mật tuyên bố, lát sau có chút im lặng.
Tô Thiển Hạ, tên cùng tính cách con người rất không hợp, xem ra cô chính là sắc nữ, thích quyến rũ đàn ông, mà sao tên lại đậm chất thơ như vậy?
Anh lắc đầu, gạt bỏ suy nghĩ lung tung trong lòng, đang êm đẹp mà bởi vì một người phụ nữ háo sắc chiếm cứ mấy giây tâm tư của mình thì cảm thấy rất lãng phí.
Anh nhanh chóng mặc quần áo tử tế, cầm cặp tài liệu chuẩn bị đi làm. Căn bản không chú ý rằng không thấy chìa khóa phòng mình.
Buổi tối, Tô Thiển Hạ còn có vui mừng dành cho anh, mà không biết Tô Thiển Hạ sẽ còn bị anh ném ra ngoài hay không đây?