[Tokyo Revengers] Làm Việc Ở Phạm Thiên Cũng Nhàn

chương 20: nhân cách khác của mĩ nữ

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chiều nay tui được mẹ dẫn đi mua đồ mới nè vuii quá trời. Mà không biết chỗ đó ngta có bán bộ pijama con thỏ lắc đít hong nữa.

.....

Từ đầu đến giờ chỉ toàn là bọn họ chọc ghẹo và bày trò với Asura thôi.

Nhưng bây giờ đã khác, nào chúng ta hãy cùng đến với:

sự khùng điên của Asura trong chuỗi ngày rãnh rỗi.

Lâu lâu mới có dịp gặp lại đại gia Kokonoi, hắn là người bận bịu nhất vì chuyện làm ăn gì cũng phải dính đến tiền bạc. Mà nói đến tiền bạc là phải nói đến Kokonoi.

Tối đó cả đám tụ lại dưới phòng khách ngồi chơi bài.

Asura tung tăng đi xuống cầu thang, thấy mọi người tụ tập vui quá nên cô cũng hí hửng chạy đến.

"Cho tao chơi với."_Asura ngồi xuống, giọng vui vẻ.

"Không."_Ran còn cay cú vụ lần trước, hắn lạnh lùng từ chối.

"Đi mà."_Cô ngồi đó mè nheo năn nỉ, thấy đối tượng Ran quạu quọ quá nên chuyển sang người dễ mềm lòng hơn.

Và đó là Kakuchou.

"Nếu mày có một tỉ yên thì chơi."_Thanh âm vô cùng bình thản.

Ừ, Asura là cái đồ không có nổi một tỉ yên đấy! Tiền bạc quan trọng đến thể sao, hả?

"Lại đây mát xa cho tao này, tao sẽ cho mày vay. Yên tâm, tao lấy lãi ít lắm."_Kokonoi nhếch môi cười trêu chọc. Lâu ngày không gặp nên muốn ghẹo nhỏ này chút.

"Tập trung đi, tập trung đi!"_Rindou cau mày vỗ bàn bôm bốp. Chuyện là hắn thua liên tiếp từ nãy đến giờ rồi nên có hơi cọc.

Mới đầu định chơi cho vui thôi ai ngờ mới có xíu mà bay màu hết mấy chục triệu...

"Đừng có gấp gáp."_Sanzu nhìn Rindou sau đó quay sang mỉm cười thiện lành với Asura.

"Gọi anh đi tao sẽ cho mày vay, không lấy lãi luôn."_Hắn hào phóng cất lời. Sanzu là người thắng được nhiều tiền nhất.

"Đéo thèm, không cho chơi thì thôi!"_Asura lè lưỡi làm mặt quỷ, mấy đứa này đều là cái đồ đáng ghét!

Nếu thế thì đừng có trách cô nặng tay.

"Này chơi vui thôi, lát trả tiền lại nha."_Takeomi trầm mặt, hắn nhìn vào cây bài không thể nào xấu hơn trên tay mình rồi lên tiếng.

Takeomi thua gần hai trăm triệu rồi đó. Hắn bắt đầu nghĩ không biết tụi kia có ăn gian hay không...

Asura rón rén đi đến chỗ cái điện thoại bàn, khóe môi cô cong lên một nụ cười gian tà.

Asura bấm bấm phiếm điện thoại.

"Alo chú cảnh sát ơi, ở đây đang tổ chức đánh bạc trái phép ạ."

"Địa chỉ là...Oái! Đừng có vác tao lên! Nè! Bỏ xuống coi!"_Chưa kịp dứt câu thì cả bọn đằng sau như một bầy thú dữ lao đến chỗ Asura.

Đứa thì giật điện thoại, đứa thì vác cô lên, đứa thì bịt miệng.

"Má nó! Nay mày ăn trúng gan hùm à Asura?"_Ran nạt nộ.

"Không gặp mới có vài tháng thôi mà nay mày gan quá ha! Phải trừ lương mới được!"_Kokonoi buông lời đe dọa, dám giở trò với cả người nắm giữ tiền bạc trong cái nhà này sao?

"Hư này!"_Sanzu tét vào mông cô một cái, nay không chỉ có Asura là ăn gan hùm đâu, nay hắn cũng gan lắm.

Dán lợi dụng tình thế hỗn loạn mà ra tay với cô.

"Tắt máy chưa Kakuchou? "_Takeomi hỏi.

Tất cả các cặp mắt đều đổ dồn về phía Kakuchou. Và hắn đang đứng đơ người ra đó mà nhìn chằm chằm vào cái điện thoại.

Asura cười như điên khi chứng kiến phản ứng thái quá của bọn họ. Cô cười đến mức ho sặc sụa nhưng vẫn không thể dừng lại được.

"Nó chưa có bấm gọi."

Kakuchou sau một hồi ngây người thì cuối cùng cũng lên tiếng.

Một con quạ bay ngang qua để lại ba dấu chấm to đùng.

Tất cả giương đôi mắt hừng hực tia lửa về phía nhỏ nào đó.

Nhưng mà...Asura chạy đâu mất rồi? Ban nãy Rindou đã vác cô lên rồi mà.

Nhân lúc mọi người đang sơ hở nhìn về phía Kakuchou thì Asura đã chuồn mất.

Cô chạy vọt lên phòng, khóa cửa cẩn thận rồi nằm cười như một con dở hơi.

Cho chừa! Ai bảo không cho cô chơi cùng làm gì.

Và một lần khác...

Khi ấy, như thường lệ vào lúc chín giờ tối, Asura đang nhàn nhã vừa bóc snack bỏ vào miệng vừa xem phim.

Bộ phim này hài với cả cuốn lắm nên cô định thức trắng đêm để xem cho hết luôn.

Và cũng như thường lệ, Ran, Rindou, Kakuchou và Sanzu sẽ đi đến để cùng xem phim với Asura.

"Phim mới à?"_Kakuchou lên tiếng hỏi

"Ờ, mắc cười lắm."_Asura cười hề hề, quay qua đáp.

"Tên là gì thế?"_Sanzu tranh vị trí ngồi ngay cạnh cô, có thể thì lúc xem phim kinh dị mới có thẻ đường đường chính chính mà dúi đầu và ngực Asura được. :>>

"Tương lai của tụi bây."_Asura mím chặt môi, tự cô cũng cảm thấy lời mình vừa nói ra hết sức buồn cười.

Vì sao ư?

Ran nheo mắt nhìn xuống cái tựa phim nhỏ xíu nằm ở góc trên bên trái. Hắn đơ người, trầm mặt trong giây lát.

Và sau đó...không có sau đó nữa.

"Mày đứng yên đó, đừng có mà chạy! Dạo này tao thấy mày láo lắm rồi!"

Ran rượt cô chạy lên đến tận phòng trước sự khó hiểu của đám bên dưới.

Rồi bọn họ cũng bắt đầu nheo mắt nhìn xuống cái tên phim để xem vì sao Ran lại nổi đóa như vậy.

À thì ra tên của bộ phim là "Đời sống ngục tù."

(phim hay với hài lắm mn nên xem thử nha : )

Ủa mà khoan, ban nãy khi Sanzu hỏi tên phim thì Asura đã nói gì cơ?

"Tương lai của tụi bây" là ý gì?

Rindou, Sanzu, đến cả Kakuchou cũng cùng tham gia với Ran.

"Cạy cửa đi Rindou."_Ran ra lệnh.

"Thôi khỏi, tao có chìa khóa dự phòng."_Kakuchou vừa nói vừa rút từ trong túi ra cái chìa khóa.

Hắn là người được Asura tin tưởng nhất nên mới giao chìa khóa cho. Nhưng mà đến cả Kakuchou bây giờ cũng không thể đứng về phía cô nữa rồi.

Bọn họ vốn không đánh phụ nữ đâu, nhưng mà chỉ riêng hôm nay, một mình Asura thôi.

Tất cả đều muốn kí đầu cô một cái cho hả giận.

Láo nháo như vầy đáng đánh lắm!

Cửa phòng bật mở trước sự ngỡ ngàng của mĩ nữ ở bên trong.

Chết thật! Sao cô lại có thể quên vụ chìa khóa dự phòng được chứ.

"Nè nè bình tĩnh, có gì từ từ nói."_Asura nhượng bộ, cô đưa hai tay lên đầu hàng, gương mặt vô hại.

"Bữa giờ mày gan lắm rồi Asura!"_Ran là người lên tiếng trước.

"Đúng đó! Đả đảo, đả đảo!"_Sanzu ở đằng sau Ran, hô to khẩu hiệu.

Ôi, sao tự nhiên tình thế có chút giống quân khởi nghĩa đi dẹp loạn giặc xâm lăng vậy nè....

Asura đâu có ngu mà ở lại đây cho bọn nó trị tội, thế là cô liều một phen băng ngang qua mấy đứa đang đứng chặn ở cửa mà xông thẳng ra bên ngoài.

Và nơi mà mĩ nữ đang hướng đến chính là tầng ba.

Lên cầu cứu Mikey thôi.

Hắn đang đứng ở bậc trên cùng của cầu thang mà nhìn Asura. May quá, thần hộ mệnh đây rồi.

"Mikey, cứu tao."_Cô nấp sau tấm lưng rắn chắc mà nhỏ bé của hắn, giọng cầu khẩn.

Nhìn thấy Asura đang đứng đằng sau Mikey, bọn họ cũng có chút quan ngại. Bình thường có điên hay ngông cỡ nào thì trước mặt thủ lĩnh cũng trở nên phục tùng tuyệt đối thôi.

Mikey quay sang nhìn Asura, sắc mặt không chút biểu cảm gì mà phun ra mấy chữ.

"Bắt được mày rồi."

Không chỉ có đám kia là có thù với Asura đâu, Mikey cũng cay cú cô dữ lắm.

Vì sao ư?

Có lần cô đã nhìn thẳng mặt Mikey mà nói rằng:

"Thức khuya nhiều quá nên mày mới không lớn nổi đấy. Ngủ nhiều vào mới cao hơn được biết chưa hả? À quên mất, cho dù bây giờ mày có ngủ nhiều thì cũng đéo cao lên được đâu. Mày qua cái giai đoạn phát triển chiều cao rồi cưng à."

Xin đính chính luôn là bữa đó cô không hề uống lộn thuốc của Sanzu nha. Cái miệng Asura nó tự nhả chữ chứ cô không biết gì hết đó.

Mĩ nữ đã gây nghiệp quá nhiều, nay nghiệp quật cùng lúc khiến cho cô chẳng kịp trở tay...

Asura còn sống đến tận bây giờ là nhờ phước đức của kiếp trước đó, kiếp trước gánh kiếp này còng lưng!

còn_tiếp

Nhớ để lại vote và cmt nha

Nay đổi gió up buổi sáng nè, xin lũi vì độ xàm xí của chương này nhma tui đang phởn quá nên đành chịu

Truyện Chữ Hay