Chương 36: Thánh Tẩy Và Ruel (2)
Trans: Hành
* * *
Ngay khi Ruel mở mắt ra, hắn liền bị khuôn mắt cáo trước mặt làm cho giật mình.
Và hắn cố gắng nâng tay mình lên, cái cảm giác cứng đờ từ tay trái lại khiến hắn lắc nó trong hoảng loạn.
Tò mò về trên chiếc nẹp trên tay, hắn liền qua, hỏi Cassion.
“Tay ta bị sao thế?”
“Ngài ổn không?”
Hắn thấy cassion lo lắng nhìn hắn.
“Nó gãy rồi.”
Khi hắn nhìn lại cơ thể mình, hắn thấy nó bao phủ bởi chi chít các vết thương nhỏ.
Phía mạn sườn của hắn cũng đau nữa.
“Sao ngươi không giết quắc con cáo này đi.”
Nghe thấy lời Ruel nói, cau mày tiến lại gần Ruel và nhìn vào mắt hắn.
“Ngài không có bị thương ở mắt đâu, Ruel-nim đang nhìn thấy cái gì không đúng sao?”
“Ngươi đang nói gì vậy? Con cáo này đụng phải ta nên ta mới thành ra thế này mà.”
Và hung thủ thì lại vui vẻ vẫy đuôi trước mặt hắn đây.
[Ahem, Đây không phải là con cáo mà là Thánh Tẩy.]
Ruel nghe thấy giọng nói vang lên từ trong đau mình chứ không phải lô tai.
“... Đây là mơ ư? Cáo biết nói à?”
[Khác với cơ thể ngươi, mắt ngươi rất trong và đẹp đấy.]
Con cáo vòng quanh thân thể đang nằm sấp của Ruel.
Còn mắt Ruel thì theo dõi nó.
[Nhìn đi. Các nhân loại khác không thể thấy Đây.]
“Ruel-nim, Ngài đau lắm sao?”
Do Ruel cư xử một cách kỳ lạ, nên Cassion nghĩ ra có thứ rất bất ổn đang diễn ra.
Cũng ngay lúc này, máu đen trào ra từ mũi và miệng của Ruel.
“Khụ!”
Ngay lập tức, cơn đau ập tới khiến Ruel ngã người xuống giường và cuộn người lại.
“Tôi sẽ mang Ganien tới ngay.”
Cassion nhanh chóng rời căn phòng.
Không lâu sau, không chỉ Ganien mà Drianna và Aris cũng lần lượt bước vào phòng.
Thấy máu rỉ ra từ mũi và miệng của hắn, Ganien liền kiểm tra tình trạng của Ruel.
Sau đó, anh ta quay lại nói với Ganien.
“Ngài ấy không sao, thật ra Ruel-nim còn khỏe hơn mới đúng.”
“Thật sao? Vậy tại sao Ngài ấy lại đau đến thế? Nó khác với các cơn động kinh bình thường của Ngài ấy.
[Đó là do Đây đã cưỡng chế ăn tạp chất trong cơ thể ngươi nên nó mới đau đấy. Nó giống như ngươi bị ăn tươi tại chỗ vậy.]
Nói rồi con cáo thè lưỡi ra và vẫy đuôi mình.
‘Chết tiệt…’
Ruel cảm giác vừa đi một vòng địa phủ sau khi nhìn thấy con cáo táo tợn trước mặt.
Con cáo nhảy trên đôi chân ngắn của nó trong khi một tia sáng xuất hiện từ cơ thể nó.
“Trước hết hãy uống thuốc đi. Ngài cần giảm bớt cơn đau. Đây, tôi có mang theo thuốc tự làm đây…”
Ganien không thể kết thúc câu nói của mình khi thấy sinh vật giống cáo xuất hiện trước Ruel.
“... Cáo.”
Nghe thấy Gainen lặp lại lời Ruel, Cassion mở to mắt mình.
Anh ta nhanh chóng trong khi vụt tới như một cơn gió và cắt đầu con cáo,
[Vô ích thôi.]
Anh ta không hề cảm giác khựng lại khi cắt qua cơ thể nó.
Cassion quay đầu lại và nhìn vào con cáo.
Con cáo tan đi như một làn khói và xuất hiện lại, rồi cong khóe miệng mình trong khi lắc lư cái đuôi dài, bồng bềnh của mình.
Con cáo này có một nụ cười rất thiếu đánh.
“N-Nó là một tinh linh.”
Bất ngờ, Drianna hét lên.
[Ồ, cuối cùng cũng có người biết Đây nè.]
Tầm mắt mọi người chuyển qua nhìn Drianna.
Cô ấy ngại ngùng và liền kể ra những gì cô biết.
“Tinh linh này không phải kẻ thù của chúng ta. Họ không thể bị chém bởi kiếm, đổi lại họ không thể gây hại ai.”
“Vậy có nghĩa là sao?”
Cassion hỏi ép Drianna với một nụ cười trừ.
“T- Tinh linh là những sinh vật sinh ra từ thiên nhiên. Cả hai chúng ta đều không thể làm tổn thương nhau. Bởi vì chúng ta cũng là những sinh vật từ thiên nhiên.”
“Ruel-nim nói rằng con cáo này đã lao vào Ngài ấy và là nguyên nhân của các vết thương đó.”
“Không thể nào! Thứ các tinh linh có thể chạm được chính là những thứ phi tự nhiên thôi.”
Trong khi nói, Drianna háo hức nhìn con cáo.
“Tinh linh, xin hãy người cho chúng tôi biết.”
[Ngươi sai rồi, Đây có thể chạm vào các ngươi nha.]
Con dao găm của Cassion lần nữa ghim vào cổ con cáo.
Tuy nhiên, cơ thể nó lại biến mất và xuất hiện lại như lúc nãy.
[Thứ nhất, đừng chạm vào cơ thể này.]
Con cáo đặt bàn chân bé nhỏ của mình lên cơ thể Ruel và nhìn vào Cassion.
[Thứ hai, cơ thể này rất đặc biệt. Nó siêu tạp nham, nên sẽ có vấn đề trong quá trình đụng vào nó.]
“Xàm.”
Ruel không thể chịu được nữa và hét lên trong giận dữ.
“Ruel-nim, xin hãy bình tĩnh.”
Kể cả Ganien có khuyên hắn, Ruel vẫn không có ý định dừng lại.
Rõ ràng, tai nạn mới nãy là cố tình.
Nên khi hắn thấy con cáo định nhảy đi, thì hắn không thể bỏ qua được cơ hội này.
Ruel nhéo lấy đuôi con cáo.
[Hick!]
“Mi bay tới rồi đập vào ta, thú nhận đi… ta biết ngươi lúc đó còn khóc nữa!”
[Hả, Đây không có khóc! Thánh Tẩy đây chưa bao giờ khóc cả!]
Ruel cố gắng gượng cơn đau của mình và nhéo đuôi con cáo mạnh hơn nữa.
Và khiến đôi mắt nó ủ đầy nước mắt.
[Ừ! Đây làm đấy! Trong khi vội, Đây đã lao vào và va vào người ngươi.]
Ngay khi Ruel thả đuôi nó ra, con cáo lại nhào vô Ruel.
Nó nhanh chóng chui mình vào vòng tay Ruel, cúi người xuống và khóc [Beep!]
[Đó là tại con quái thú tấn công Đây mà. Tự nhiên! Huahhhh…]
“Ha…”
Ruel lại tốn thêm một khoảng mana để hô hấp bằng Hơi Thở.
“Thuốc.”
Hắn có thể cảm nhận được vị chất sắt tồn đọng trong miệng.
Khiến từng hơi thở của hắn kèm theo mùi máu.
Ruel dùng Hơi Thở một lần nữa và lấy tay áo chùi đi chỗ máu dưới mũi mình.
Cơ đau của hắn chỉ dịu đi một chút nhờ chỗ thuốc mà Cassion đưa cho.
Ruel túm lấy lưng con cáo bằng cái tay lành lặng của mình.
Đôi mắt đẫm nước mắt của nó có thể đáng thương, nhưng đấy không phải là cảm xúc của Ruel đối với nó.
“Drianna, nó là tinh linh ư?”
“Nó chính là tinh linh.”
“Khụ, khụ.”
Ruek ho xong thì đóng máu ứ nghẹn trong ngực hắn lại bị nhổ ra ngoài.
Ruel lau miệng mình và hỏi.
“Dù nó vô hình hay không thì ta vẫn thấy nó.”
“... tôi không biết nữa. Tinh linh bình thường thì sẽ vô hình với nhân loại trừ khi nó cho phép thấy.”
“Bộ không có Tinh Linh Triệu Hồi Sư à?”
“Đó là gì?”
Ngay lập tức, Ruel biết rằng có tinh linh trong ‘’Hiệp Sĩ Cấp SSS”, nhưng lại không có Tinh linh triệu hồi ư.
Thật nhẹ nhõm mà.
“Được rồi. Ta sẽ hỏi lại ngươi lần nữa, Tinh linh là gì.”
Thứ này trông giống cáo nhưng chân nó thì ngắn và mắt nó thì to hơn nhiều.
Trên hết là cái đuôi nó to
gần bằng thân nó vừa dày, vừa bồng bềnh như một cái gối lơ lửng trên đầu Ruel.
[Đây là Đại Thánh Tẩy.]
Con cáo thủ thỉ với một chất giọng khàn.
“Được thôi, Đại Thánh Tẩy, ngươi tới đây làm gì?”
[Đây đói…]
“Ngươi đói thì sao?”
[ Đây thấy no khi ăn thứ đen xì đó. Cái thân thể này… Đây không thanh tẩy nó được. Và nó thơm quá nên Đây chạy tới do đói!]
Nói xong, con cáo nhảy lại vào tay Ruel và chà mặt nó khắp mọi nơi.
Nghe thấy tiếng [Beep] và thút thít, Ruel chà lông con cáo.
Nó đủ mềm và mượt để dụ Ruel tạm thời đem nó làm chăn.
“Này cáo. Mi làm được gì vậy?”
“Ruel-nim, đã lâu rồi tôi mới nghe Ngài nói một cách đáng nghi trở đấy.”
Cassion nhanh chóng mở miệng để chặn câu nói kế tiếp của Ruel.
Rõ ràng, con cáo đã nói nó cưỡng chế ăn chất tạp nham trong cơ thể hắn.
Vậy tạp chất theo ý nó nói là gì?
Thứ ấy là một căn bệnh không biết tên à.
Con cáo rơi nước mắt và nhìn lên Ruel.
[Ngươi định giữ Đây không?]
“Nếu mi tiếp tục ăn bệnh của ta thì được.”
[Được chứ! Thứ đó ngon lắm! Đây sẽ ăn hết mấy tạp chất trong cơ thể ngươi, ăn hết sạch luôn!]
“Hmmm.”
Ganien chạm vào đuôi con cáo.
Chìm trong cảm giác mềm mại, hắn mở lời.
“Ta đồng ý giúp kẻ yếu nha.”
“Nó không yếu, nó là một con quái thú.”
Trái lại, Cassion thì tỏ vẻ khó chịu.
“Liệu một tinh linh có thể chữa căn bệnh của Ruel không?”
Đối với Aris thì nó có là tinh linh hay không cũng không quan trọng.
Thứ quan trọng hiện tại chính là liệu con cáo có thể chữa bệnh cho Ruel hay không.
Nghe vậy, con cáo nghiêng đầu nó.
[Đây hổng biết có chữa ngươi được không nhưng Đây có thể nhai mấy thứ đen đen nha.]
“Kiểu thanh tẩy của người.. Là như thế nào vậy?”
Dranna hỏi lại những gì tinh linh đã nói mà mình chú ý.
Phải chăng hành động cắn nuốt tạp chất tương tự thanh tẩy, nên nó mới tự giới thiệu là Đại Thánh Tẩy không?
[Cơ thể này không thể bị thanh lọc. Đây chỉ ăn thứ dơ bẩn bên trong cơ thể của nhân loại này thôi.]
“Có bao nhiêu thứ đó vậy?”
Sau khi ho xong, Ruel hỏi.
Chú cáo nhảy tại chỗ.
[Nhiều lắm! Đủ để Đây ăn đến cuối đời luôn. Ngươi may mắn lắm mới có thể tạo ra tạp chất đó không ngừng . Vui ghê!]
Nghe con cáo nói xong, Ruel bóp lấy đầu nó.
“Ngươi đã nói sẽ thanh lọc nó là thế nào hả? Là ngươi ăn đời đời à?”
[Đau quá! Ngươi thôi bất kính với cơ thể Đây đi!]
“... cơ mà sao mọi đi vào hết vậy?”
Bây giờ, Ruel mới muộn màng nhận ra.
Rằng có năm người với một con thú đủ để phá nát cái phòng này do thiếu không gian.
“Tôi chỉ gọi Ganien thôi.”
“Thì tôi đến để kiểm tra Ngài thôi.
“Con đến đây vì con lo cho Ruel-nim ạ.”
“Tôi cũng vậy.”
Ruel thì không lọt một chữ nào vào tai mình.
Hắn nhìn qua bên ngoài cửa sổ.
Mặt trời vẫn ở đó.
Và xuyên qua cửa sổ, hắn có thể các Hiệp Sĩ và Ma Pháp Kỵ Sĩ
“Thế còn việc huấn luyện thì sao?”
“Ngài nghĩ họ còn có tâm trạng để luyện tập khi biết tình trạng Ngài như thế này à?”
Ganien mỉm cười.
“Không, lẽ ra họ không nên quên mục đích của mình dù trong bất cứ tình huống nào.”
Ruel nắm lấy chiếc gậy được để một bên giường của mình.
“Ngài chưa thể đứng lên đâu. Nếu không thì sẽ dẫn tới các hậu quả không lường được đó.”
Đối với Cassion, người quên mất rằng hắn ta có sức mạnh phục hồi thì hành động này của Ruel rất sốc.
Cơn đau chỉ khi uống thuốc mới có thể thuyên giảm đã ngưng.
“Drianna, ngươi không được để Ma Pháp Kỵ Sĩ[note54116] bảo vệ ta dưới mọi hình thức.”
“Tại sao…”
“Ta đã có đủ người chăm sóc cho mình rồi.”
Chú cáo bước xuống giường và dễ dàng nhảy thoát lên vai Ruel.
Hơi ấm và cảm giác mềm mại từ nó rất dễ chịu, song khi Ruel nhớ ra nó đã tổn thương hắn nên hắn vứt nó xuống.
“Mi nên ăn năn về những gì mi đã làm với ta.”
[Quá đáng rồi đó, nhân loại!]
“Là Ruel Setiria, nhớ đó, Leo!”
[Leo?]
Ruel nghĩ nó không có tên nên nó cứ liên tục gọi bản thân là Đây.
“Nếu mi không thích thì bỏ đi.”
[Thích! Đây tên Leo! Là Leo nhá!]
“Nhìn vô tường và hối lỗi đi.”
Thấy Leo chịu quay mặt vô tường thật, Ruel rời khỏi căn phòng.
“Ruel-nim, Ngài định giữ con vật đó ư?”
“Ta đã thấy Leo kéo gì đó khỏi ta và ăn nó. Dù người ta có nói gì thì sức mạnh của nó là thật.”
Ruel rất đau khi Leo ăn chất màu đen trong cơ thể hắn, nhưng giờ thì cơ thể hắn nhẹ hẳn.
Hắn thậm chí còn thấy sản khoái nữa.
“Là anh làm Ruel như thế này đúng không?”
Có lẽ lý do cậu lo lắng cho hắn khác với Cassion, thú mà chỉ vị quản gia mải mê thanh kiếm Đóa Hoa Setiria mới có.
“Sớm khỏe nha.”
Do Sức Mạnh Phục Hồi Đã phát triển, tay hắn sẽ có thể lành trong một ngày thôi.
“Con xin lỗi Ruel-nim.”
Aris bước ra trước mặt Ruel và cúi đầu về phía hắn.
Ruel cười khi nghĩ đến lí do Aris làm việc này.
“Quản gia ta còn đang đứng ngơ ra như thằng ngốc nè. Con làm việc tới đây là đủ rồi.”
Trong ‘Hiệp Sĩ Cấp SSS’ có tồn tại các tinh linh nhưng họ hiếm khi được nhắc tới.
Dẫu vậy, một tinh linh đã xuất hiện trước mặt hắn và còn chạm hắn mà không để cho Cassion biết.