"Chào buổi sáng, Hizakura."
"C-Chào cậu, Kansaki-kun."
Hizakura bước vào lớp và chào tôi, nhưng cô ấy có vẻ lúng túng một lúc khi nhớ ra rằng tôi đã thấy cô ấy mua cuốn sách tình yêu hôm qua.
Tuy nhiên, cô ấy nhanh chóng chào tôi như thường lệ và ngồi bên cạnh tôi, đó cũng là chỗ của Hizakura.
"….. Kanzaki-kun, có một vài chuyện tớ muốn bàn với cậu vào giờ ăn trưa hôm nay, được không?"
"À, được thôi."
Tôi chưa bao giờ có ai nhờ mình tư vấn tình yêu trước đây, và tôi cũng không có kinh nghiệm gì về tình yêu cả, nên tôi hơi không chắc liệu mình có thể làm tốt vai trò cố vấn tình yêu cho Hizakura được không, nhưng vì đã nhận lời, tôi sẽ cố gắng hết sức.
Tôi nghĩ vậy, với một chút hồi hộp trong lòng, tôi tiếp tục chờ đợi tới giờ nghỉ trưa. …… Khi đến giờ ăn trưa, tôi và Hizakura mỗi người chúng tôi mang hộp cơm của mình và lên sân thượng, nơi mà mợi người thường ít lui tới.
Và khi chúng tôi ngồi cạnh nhau trên ghế dài, Hizakura bắt đầu nói.
“Trước khi chúng ta nói về mối tình đầu của tớ, tớ muốn kể cho cậu nghe về chàng trai mà tớ thích”
"Cảm ơn."
Nếu cô ấy hỏi tôi về tình yêu mà không biết gì về chàng trai mà cô ấy thích, thì sẽ không có ích nhiều lắm. Vì vậy, tôi thực sự rất biết ơn vì cô ấy đã kể cho tôi biết trước.
“Chàng trai tớ thích là một người bạn của tớ”
“Ừm..…”
Thì ra đó là lý do cuốn sách có tựa đề như vậy.
"Điều gì khiến cậu phải lòng cậu ấy?"
“Tớ thích anh ấy vì chúng tớ có những cuộc trò chuyện thú vị và đôi khi anh ấy hiểu tớ rất rõ.”
Khi Hizakura nói điều đó, cô ấy có chính xác một vẻ mặt của một cô gái đang yêu. ──── ngọt ngào và lãng mạn.
"T-Tớ hiểu rồi."
Trước tình yêu thẳng thắn đó, tôi chỉ có thể đáp lại như vậy, nhưng Hizakura vẫn tiếp tục.
"Nhưng người đó dường như chỉ xem tớ là bạn, …… nên tớ muốn làm sao để anh ấy xem tớ như một người khác giới, và nếu có thể, tớ muốn trở thành bạn gái của anh ấy!"
"Tớ hiểu… … điều đó thật tốt, phải không?
"Nhưng tớ bắt đầu tự hỏi liệu tớ có thực sự là người phù hợp để thảo luận về chuyện này không."
"Nhất định phải là Kanzaki-kun! Sẽ thật là vô nghĩa nếu không phải là Kanzaki-kun!
“Mình không nghĩ điều đó là vô nghĩa đâu... nhưng mình rất vui vì cậu tin tưởng mình nhiều như vậy, với tư cách là bạn. Nếu thế, mình sẽ nói với Hizakura về cảm nghĩ của những người con trai về cậu... nhưng mà... Nếu cậu thật sự có thể trở thành người yêu của cậu ấy, nhớ kể cho mình về người đó nhé, rồi chúng ta sẽ ăn mừng thật lớn nhé.”
“Eh ……? Y-yeah, mình chắc là lúc đó cậu sẽ biết thôi, Kanzaki-kun.”
“Tớ hiểu rồi”
Tôi cảm giác rằng phản ứng của Hizakura có hơi kì lạ, nhưng khi nói đến chuyện tình cảm thì điều đó cũng không có gì ngạc nhiên nếu điều đó xảy ra.
Khi tôi đang suy nghĩ về phản ứng của Hizakura, cậu ấy lên tiếng.
"Um, sau khi cậu nghe về vấn đề của tớ, tớ muốn nói với cậu về chuyện tình cảm của mình...tớ nghĩ có lẽ người đó chỉ xem tớ như một người bạn thôi vì ngoại hình của tớ."
"…… ngoại hình?"
Hizakura có ngoại hình mà bất cứ ai cũng sẽ ca ngợi là một cô gái xinh đẹp, duyên dáng và thanh lịch từ mọi khía cạnh, nhưng tại sao lại có điều gì ở cô gái xinh đẹp này khiến cảm thấy mình chỉ được xem như một người bạn?
"Yeah,…… có thể tớ không đủ hấp dẫn đối với người đó về mặt ngoại hình như một người khác giới, …… nên hôm nay tớ muốn hỏi Kanzaki-kun nghĩ thế nào về ngoại hình của mình."
“Tớ nghĩ cậu rất dễ thương”
"…… Eh?"
Tôi có một chút xấu hổ để nói thẳng với cô ấy rằng cô ấy rất dễ thương, nhưng sẽ rất là phí phạm nếu như một cô gái tốt như Hizakura lại tự ti về ngoại hình của mình, nên tôi quyết định nói chính xác những gì tôi đang nghĩ.
“Tớ nghĩ Hizakura dễ thương vì sự quyến rũ bên ngoài của cậu với tư cách là một người khác giới. Tớ nghĩ rằng sẽ hợp lý hơn nếu miêu tả cậu xinh đẹp hơn là dễ thương.”
"Chờ đã, này, đừng đột ngột nói những điều như vậy, ────"
Khuôn mặt hồng hào của Hizakura bắt đầu đỏ lên, nhưng tôi tiếp tục không do dự.
“Ý kiến của tớ có thể không thay đổi được gì, nhưng tớ nghĩ cậu là người xinh đẹp nhất trong lớp, không, thậm chí là cả trường…”
"Dừng lại đi mà~!"
Hizakura hô to như vậy và chạy khỏi sân thượng với khuôn mặt đỏ bừng, nhưng có vẻ như cũng rất vui.
“……Có lẽ mình đã quá thẳng thắn khi nói cho cô ấy biết những gì mình đang nghĩ.”
Nếu lát nữa gặp lại Hizakura-san, tôi sẽ chỉ xin lỗi một cách khéo léo.
Sau đó, tôi quyết định thưởng thức bữa trưa một mình trên mái nhà.
“M-Mình dễ thương trong mắt Kanzaki kun… Mình cảm thấy xấu hổ, nhưng cũng rất hạnh phúc…!!”