"…… Eh?"
Tôi bây giờ có lẽ là đang ngạc nhiên hơn bao giờ hết trong đời.
Để giải thích ngắn gọn về tình huống hiện tại của tôi, thì bây giờ tôi đang ở một hiệu sách để mua một vài cuốn sách, và người đang đọc sách một cách say mê trước mặt tôi là một học sinh năm hai cao trung và đồng thời là bạn cùng lớp của tôi, Hizakura Makoto, người mà tôi thân thiết vừa đủ để nói chuyện hằng ngày ở trường, trong trường hợp bạn tò mò.
Hizakura có mái tóc đen dài mượt mà, ngực lớn, chân dài thon thả, khuôn mặt thanh tú với vẻ ngoài hoàn hảo, và nhân cách tốt, điều mà chúng tôi gọi là một vẻ đẹp vẻ đẹp tao nhã và tươm tất.
Cô ấy cũng thông minh và giỏi thể thao.
Không tài nào có chuyện một người như vậy lại không thể nổi tiếng, và mặc dù đã nhận được nhiều lời tỏ tình từ các chàng trai thông minh và ưa nhìn, nhưng cô ấy đã từ chối tất cả và được mọi người biết đến ở trường là không hứng thú đến tình yêu.
Cuốn sách mà Hizakura đang cầm trên tay là một cuốn sách ──── một cuốn sách về tình cảm.
Tôi đọc tiêu đề cuốn sách và thấy nó viết, “Làm sao để có được cảm tình từ các bạn nam.”
Tôi như đóng băng tại chỗ, và rồi Hizakura lẩm bẩm
“Được rồi, mình nghĩ cuốn sách này sẽ ổn thôi”
Nói xong, cô ấy chuẩn bị tiến đến quầy thu ngân với cuốn sách trên tay, cho đến khi cô ấy quay lại và ──── chạm mắt với tôi.
“Kanzaki……-kun!?”
Khi Hizakura nhìn thấy mặt tôi, cô ấy gọi họ của tôi và cứng đờ người, đôi mắt mở to, giống hệt như phản ứng của tôi vừa rồi.
Sau đó, như thể để nắm bắt tình hình hiện tại, cô ấy lần lượt nhìn quanh, nhìn vào cuốn sách đang cầm, rồi nhìn lên mặt tôi.
Rồi Hizakura trông hoảng hốt và nói:
“Eh,… Ummm, Kanzaki-kun, cậu thường hay đến hiệu sách sau giờ học à?”
“Oh,… đúng thế, ừm, tớ không biết liệu có phải là thường xuyên hay không, nhưng có lẽ ba hoặc bốn lần một tháng.”
“Tớ…hiểu rồi…”
Không khí giữa chúng tôi trở nên rất ngượng ngùng.
…Tôi thực sự cảm thấy rất khó xử khi ở lại trong bầu không khí gượng gạo này quá lâu, nên tôi mở lời trước để cố gắng rời đi:
“Ờ thì, umm… Hẹn gặp lại cậu ở…… trường.”
Khi tôi chuẩn bị bước đi, cô ấy lại nắm lấy tay tôi thật chặt và nói:
“Khoan, khoan, chờ đã, nếu cậu bỏ tớ lại như thế này bây giờ, ngày mai sẽ thực sự rất ngượng ngùng đấy! Hãy bình tĩnh lại và nói chuyện, được không?”
“Tớ sẽ không nói với ai đâu! Tớ sẽ không nói với ai cả, nên cầu xin cậu hãy tha cho tớ!”
"K-Không, không, không! Đừng lo, tớ không cố ý định lầm ầm lên như thế đâu!"
Sau một hồi giằng co dài, tôi quyết định nghe câu chuyện của Hizakura trong lúc này. ……
“Cậu có muốn nói chuyện ở đây không?”
“Không, chúng ta sẽ nói chuyện ở bên ngoài vì đã gây ra quá nhiều phiền phức cho của hàng”
“……cậu định sẽ mua cuốn sách đó hả?”
Tôi hỏi cô ấy điều đó, và cô ấy nói trong khi cố gắng che nửa dưới khuôn mặt qua cuốn sách.
“….Ừm.”
Tôi có thể thấy nửa trên khuôn mặt Hizakura ửng đỏ khi cô ấy nói điều đó, nhưng tôi quyết định không quan tâm về nó trong lúc này, và khi Hizakura mua xong cuốn sách, chúng tôi cùng nhau rời khỏi hiệu sách và đi đến một quán cà phê. Vì vậy, chúng tôi quyết định cùng uống trà và trò chuyện.
"Cậu biết đấy, từ khi tớ có cuốn sách đó, ... thật ra tớ đã có người mà tớ thích."
“Tớ hiểu rồi.”
"Cô ấy có một cuốn sách như thế, nên phần nào tôi cũng đã dự đoán được, vì vậy bề ngoài tôi không còn quá ngạc nhiên nữa, nhưng trong thâm tâm tôi vẫn rất kinh ngạc."
Tôi không nghĩ rằng cô ấy thích một chàng trai nào đó.
“Tớ đã nghĩ đến việc viện cớ rằng có người tớ quen nhờ tớ mua hộ cuốn sách đó….”
“Đó là một lý do hơi gượng gạo sau khi cậu đọc nó một cách say mê như vậy.”
“Tớ biết cậu đã nhìn tớ mà.……”
Hizakura nói
“Thế, lý do cậu từ chối tất cả những lời tỏ tình từ trước cho đến nay là vì cậu đã thích một người rồi à?”
“Đúng vậy, tớ không thể nghĩ đến việc hẹn hò với ai khác ngoài người đó được, nhưng tớ cũng không thể tiếp cận người đó một cách dễ dàng được. ……”
Sau một lúc ngừng lại, Hizakura nói.
“Cậu biết không!? Tớ muốn nhờ cậu tư vấn về tình yêu, nếu cậu không phiền.”
“Tư vấn tình yêu……?”
“Ừ-Ừm! Tớ muốn một ngày nào đó tỏ tình, nên tớ muốn dành nhiều thời gian hơn với Kanzaki ──── Không phải, ý tớ là, ummm, …… tớ muốn nhận được nhiều lời khuyên từ con trai để giúp tớ chuẩn bị cho cuộc tỏ tình sắp tới!”
“Điều đó ổn thôi, nhưng liệu có được không nếu đó là tớ?”
"Nhất định phải là Kanzaki-kun …..., xin cậu."
Ánh mắt cô ấy thật sự chân thành đến mức tôi không thể không gật đầu và nói
“…… được thôi, nếu vậy thì tớ sẽ giúp cậu như một người bạn.”
Khi tôi trả lời, Hizakura trông có vẻ u ám đôi chút, nhưng dù sao đi nữa,──── từ ngày này trở đi, tôi sẽ trở thành cố vấn tình yêu của Hizakura.
Và ──── lúc này tôi chưa biết rằng người mà Hizakura muốn tư vấn tình yêu lại chính là tôi.