'Gia đình sao?'
Tất nhiên. Cô chẳng muốn nói về gia đình mình với ai cả. Cô thực sự không muốn nói về nó với cậu ấy. Chắc trông bộ dạng của tôi đang khó chịu lắm. Cậu ấy, một người có vẻ để ý tới việc tôi lùi lại như một con thú đang dao động trước kẻ thù với móng vuốt của nó được ẩn giấu.
"Không cần trả lời đâu. Ta cũng không thắc mắc gì sư phụ."
Charlize cảm thấy khá bối rối. Cô cũng cảm nhận được một chút thất vọng nữa.
"Vậy sao?"
"..."
Kể ra nếu cậu có hỏi về gia đình cô, cô cũng phải cân nhắc nó một hồi lâu. Tuy nhiên, cô vẫn muốn rằng cậu sẽ hỏi cô, nhưng cậu quả là một con thú ranh mãnh.
Cậu ấy vẫn không chịu mở lòng với tôi.
"Hôm nay đến đây thôi. Cảm ơn người."
Charlize cười rồi đứng dậy. Cô không có ý tiếp tục cuộc trò chuyện, hay muốn hỏi thêm câu hỏi nào. Thái độ của cô khiến cho cậu lo lắng. Nhưng cậu vẫn không ngăn cô lại.
Nhưng...
‘Cậu ấy sẽ không bỏ qua chuyện này…’
Tâm trí của Dylan giống như một cái bát, bắt đầu được đổ đầy với những giọt nước được gọi là sự tò mò. Charlize đang chờ đợi thời khắc bát nước đó đầy và sớm tràn ra ngoài. Nếu cậu cắn câu, cô sẽ không buông tay ra. Phải bền bỉ thì mới câu được cá.
***
Charlize cảm thấy khó hiểu suốt cả đêm.
‘Gia đình.’
Cô cứ mãi suy nghĩ về cậu. Cậu không hề quan tâm tới đức vua người đã sinh ra cậu. Cậu chỉ quan tâm tới Thất phi, đấng sinh thành của cậu. Trước khi cô quay về, Thất phi chính là trung tâm của trận chiến ngai vàng. Qúy phi và Tứ phi ghét Thất phi nhất và luôn hành hạ người.
Tất cả các hoàng từ - con của hai vị phí tần kia đều đã chết. Cái chết của một hoàng tử được coi là bình thường, nhưng cả sáu hoàng tử đều chết ‘trước’ thì không bình thường chút nào. Trước đây, Thái tử từng lăng mạ vương quốc Shan – quê hương của Thất phi. Và cuối cùng vị hoàng tử đó bị ám sát một cách ‘dã man nhất’.
Ngũ hoàng tử là người duy nhất tới dự tang lễ của Thất phi. Sau trận chiến đầy khốc liệt, Ngũ hoàng tử là người ‘chiếm được ngai vàng’. Lúc đầu ai cũng nghĩ rằng đó chỉ là một sự trùng hợp, nhưng không.
Mọi sự việc có thể lí giải bắt nguồn từ Thất phi.
‘Dylan là người cai trị bí mật của đất nước này. Sự thật này được biết tới sau khi cậu ấy qua đời. Khi cậu còn sống, không một ai biết được con người thật của cậu. Khi Dylan chết, cả đất nước đã trở nên hỗn loạn bởi vì cậu mới chính là người cai trị thực sự đứng đằng sau điều khiển Hoàng đế.’
Đó chưa phải tất cả.
‘Lúc đó, một người họa sĩ phổ biến nhưng vô danh, nghệ sĩ, nhà soạn nhạc đều là cậu. Giới thượng lưu đã trở thành một mớ hỗn độn vì sự việc đó.’
Chưa hết, cậu không chỉ có tài trong nghệ thuật. Cậu còn có tài năng thiên phú về kinh tế, luật pháp, khoa học y dược, nông nghiệp, kiến trúc và quản lý. Cậu ấy có học thức rất nổi trội. Những ghi chép của cậu sau đó được tìm thấy và xuất bản, trở thành một làn sóng. Tất cả những ghi chép do cậu viết đều trở thành huyền thoại.
‘Thất phi – người hạ sinh hoàng tử Dylan chắc phải có sức ảnh hưởng lớn tới con người cậu.’
‘Đúng rồi. Người ta đã tìm được di nguyện của Thất phi sau đó trong khoản tiết kiệm của Dylan không lâu sau. Các học giả đã cảm thấy xấu hổ vì đã không nhận ra tài năng của cậu và bắt đầu tập trung nghiên cứu về vị Thất phi quá cố.’
<Đừng đổ bệnh, đừng trở nên nổi bật, và hãy sống sót bằng mọi giá.>
Bức thư di nguyện của Thất phi sau đó nhanh chóng trở nên nổi tiếng. Nó chỉ vỏn vẻn có một câu, nhưng nó đã cho cậu mục đích sống. Cậu vẫn giữ những câu chữ của người trong lòng cho tới lúc chết.
Charlize nghĩ rằng lí do duy nhất cậu không muốn trở thành Hoàng đế đó là vì Thất phi.
Nếu như bức thư di nguyện của Thất phi nói ‘Hãy trở thành Hoàng đế bằng mọi giá’ thì sao?
Cả vương quốc này sẽ sụp đổ.
Charlize mở cửa sổ, một làn gió lạnh thổi vào trong. Trên trời đầy những ngôi sao. Charlize tin rằng đây chính là thời cơ. Có một lí do để không trở thành sư phụ của cậu ngay sau khi cô trở về.
Chính là lúc này.
‘Mùa thu năm nay, Thất phi sẽ qua đời.’
Nguyên nhân cái chết của bà ấy chính là ngộ độc. Thất phi sau khi hạ sinh cậu đã phải chịu đựng cơn đau quằn quại tới lúc chết.
Nếu như tôi muốn lấy được lòng tin của cậu ấy, tôi phải lợi dụng lúc này càng nhiều càng tốt.
Charles chắc chắn cần dự đám tam của Thất phi và ở lại cho tới khi nó kết thúc. Cô đột nhiên bị phân tâm bởi một giai điệu piano nhẹ nhàng.
Charles dừng lại.
‘Piano?’
Cô có thể nghe được tiếng đàn dương cầm ở gần đây. Cô quay đầu lại.
‘Đây là…’
Âm thanh phát ra từ phòng ngủ của cậu. Giai điệu của một bài hát du dương trở nên đen tối. Cô có thể tưởng tượng được ra khuôn mặt của cậu mà không cần nhìn. Cô đã sống một quãng đời dài với thân phận và một thanh kiếm.
Charlize là người thân cận nhất với các Hoàng đế. Cô hiểu biết về những thú vui và thói quen của hoàng tộc. Cô có thể dễ dàng nói được tên của bản nhạc này. Nó là ‘Lời chào bí mật’ sáng tác bởi Daruken. Cô lẩm nhẩm lời bài hát đã học được từ dàn nhạc.
“Nàng thật vụng về, nàng tiên của ta.”
Charles bắt đầu hát theo giai điệu. Tiếng đàn piano đột nhiên dừng lại.
Chắc cậu ấy không nhận ra cô đang nghe đâu nhỉ.
Cậu chắc đang chần chừ. Một khoảng không im lặng kéo dài. Có phải hơi vội vàng quá không? Dylan giống như một con mèo đang cảnh giác. Sự im lặng nhanh chóng bao trùm căn phòng.
“…”
Nhưng rồi những phím đàn lại được chơi. Cô lặng lẽ hát theo bản nhạc.
“Ngay khi vừa nhìn thấy, ta đã thành tù hân của nàng rồi.”
Lần này, cậu không dừng lại. Charlize chậm rãi cuốn theo giai điệu bằng giọng hát của cô như thể cô đang thêm xen âm hưởng của riêng mình.
“Nàng đi đâu vậy, nàng tiên của ta?”
Dylan như thể đang đáp lại, chơi tiếp câu tiếp theo. Charlize lại hát. Cô quay đầu nhìn về phía căn phòng ngủ và cậu đang ở đó. Bức tường vẫn thật vững chãi và xa cách, nhưng thông qua giai điệu bay trong không gian, chúng như thể đang giao tiếp với nhau.
‘Lời chào bí mật’ rất nổi tiếng. Tác giả thể hiện sự phấn khích, kinh ngạc, tò mò và hồi hộp khi lần đầu tìm được một nàng thơ, bị thu hút bởi sự bí ẩn và kín đáo cùng một lúc.
Nàng thơ ấy sau đó bị phát hiện là một gián điệp. Đây là bài hát có thể thu hút những ai bị cám dỗ. Đề phụ của bài hát này là ‘Bông hồng có gai’.
“Đừng trốn tránh ta.”
Dylan có cảm thấy điều gì từ Charlize không?
Những ngôi sao lấp đầy bầu trời đêm. Và những mùi hương nhẹ nhàng đang tỏa ra từ lọ hương khuếch tán thật ngọt ngào. Một giai điệu nhẹ nhàng và du dương. Một bản nhạc dữ dội và tàn khốc.
Giai điệu thật đẹp làm sao. Nó châm chích như đang giao tiếp với cây đàn piano. Bầu không khí ấy khiến cô như muốn phát điên.
“Xin hãy nhìn ta.”
Bài hát đến hồi kết. Khúc nhạc ngừng chơi. Sự im lặng bao trùm lấy căn phòng không tưởng.
“…”
Đột nhiên, cậu đóng phím đàn lại.
Charlize cười.
Cô quay đầu, giả vờ như không biết gì cả. Cô đang ngâm nga. Cô tiếp tục ngâm nga những giai điệu của ‘Lời chào bí mật’. Và cánh cửa sổ vẫn mở như vậy một hồi lâu.
***
Nếu như Charlize phải chọn một thành viên trong gia đình quan tâm đến cô, đó sẽ là nhị thiếu gia. Tất nhiên, sự chú ý đó cũng chỉ như
sự chú ý của một con người dành cho một con kiến trên đường thôi.
“Vẫn chưa có phản hồi nào cả.”
“…Sao cơ?”
Nhị thiếu gia – Dante đang rất bức bối. Cô hầu, cảm thấy có lỗi, không dám nhìn vào mắt anh. Dante đã gửi một bức thư cho Charlize vào ngày hôm qua. Nó cũng chả phải gì đặc biệt. Anh chỉ muốn hỏi xem em gái mình đang thế nào.
Cô vẫn là em gái anh. Anh không thể trở nên giống đại thiếu gia và cha, tảng lờ cô được. Gửi một bức thư cũng khiến anh phải lấy nhiều dũng khí.
Dante đã rất sốc.
“Không có một phản hồi nào cả.”
Anh đã rất hào hứng khi viết thư. Anh đã mong đợi rằng cô sẽ vui mừng khi nhận được sự chú ý của anh. Anh còn lo rằng cô sẽ nghĩ lá thư đó là thư tình và bị chọc tức nữa.
Nhưng cô không hề phản hồi. Anh vẫn chưa nghĩ đến tình huống này.
“Chắc ngày mai sẽ có thư phản hồi thôi.”
Dante từ chối chấp nhận hiện thực này. Chắc phải có sai sót gì đó. Người đưa thư chắc đang làm biếng. Kiểu gì Charlize cũng sẽ phản hồi khi thấy bức thư thôi.
“Nhưng thưa thiếu gia…”
Người hầu gái ngậm miệng lại khi bắt gặp ánh mắt nảy lửa của Dante. Cô không thể nói rằng Charlize đã đọc thư. Dante liên tục nghĩ rằng cô ấy sẽ phản hồi. Những ý nghĩ đó khiến anh cảm thấy tốt hơn.
Sắp tới sẽ có một trận đấu kiếm thuật.
‘Mình phải tập chung luyện tập và phân tán bản thôi khỏi những suy nghĩ về em ấy.’
Danter xóa bỏ những suy nghĩ về cô trong tâm trí rồi quay lại. Anh đang đi về phía sân tập. Anh không hề biết rằng cô đã thay đổi.
Không những vậy, trận đấu sẽ không như những gì anh nghĩ.
***
“Chiều nay ta sẽ đi gặp mẫu thân.”
“Người không có tiết học nên người có thể làm điều mình muốn.”
Họ đang dùng bữa sáng. Mười ngày cũng đủ cho cả hai tìm hiểu nhau. Charlize đáp lại lời thông báo của cậu.
‘Mình có nên tiếp cận cậu ấy thêm một chút không?’
Dylan cực kì nhạy cảm với những vấn đề liên quan tới mẹ cậu, Thất phi. Cô sẽ tiến xa được tới đâu với điều này đây?
Charlize không muốn kích động cậu quá nhiều. Cô giả vờ bình thản và ăn hết chỗ salad của mình.
‘Cậu ấy định tới thăm Thất phi.’
Hôm nay trông Dylan tươi tỉnh hơn. Tất nhiên, ngày nào cậu cũng sạch sẽ không tì vết. Cậu mặc một bộ quần áo sang trọng và thanh lịch. Mái tóc đen tuyền của cậu như được thừa hưởng từ phương Đông.
Cậu thật lịch thiệp và tao nhã. Khuôn mặt đẹp trai của cậu như được tượng tạc, ăn hợp với đôi mắt xanh lam bình thản. Mặc dù đôi mắt ấy đang che dấu những suy tư của cậu, cậu nhóc này có vẻ tươi tỉnh hơn mọi ngày.
Khuôn miệng của cậu mang nét cười đôi chút.
“Vậy thần có thể đồng hành với người tới chỗ mẫu thân không?”
Như thể không có chuyện gì, cô phá vỡ sự im lặng. Cậu bất động. Cậu nhìn Charlize chằm chằm như thể đang cố đoán xem cô đang toan tính điều gì. Đây là ánh nhìn sắc bén nhất từ trước tới nay mà cậu dùng để hướng về cô.
‘Vậy chắc câu trả lời là không rồi.’
Nhưng sau đó, câu trả lời của cậu lại nằm ngoài dự đoán.
“…Được thôi.”
“Sao cơ?”
Đến lượt Charlize là người bối rối. Nhưng cô cũng nhanh chóng bình tĩnh lại.
“Ồ… thần xin cảm ơn, thưa điện hạ.”
Cô không nhất thiết phải cảm ơn cậu. Chỉ là cô thấy khá cảm động. Cậu giống như một con mèo vậy, phân vân có nên bỏ chạy hay không và cuối cùng cô cũng thành công vuốt ve được cậu.
Cậu lưỡng lự nói.
“Có người quan tâm tới mẫu thân như vậy… Đây là lần đầu tiên.”
‘Tôi làm vậy là để tán tỉnh cậu đấy.’
“Nhưng nếu gặp mẫu thân thì sư phụ cũng phải yêu mến cho mà xem. Mẫu thân vừa hiền lại còn tốt tính nữa.”
Khi khen ngợi Thất phi, cuối cùng cậu mới hành động đúng với tuổi của mình. Charlize nghĩ rằng cô đã khá quen với cậu rồi, nhưng nhìn hai vành tay đỏ ửng kia của cậu, cô thấy khá là lạ và sốc.
‘Cậu ấy đẹp trai thế này sao?’
Dylan giờ trở thành mối đe dọa cho trái tim của cô. Cậu đang tỏa sáng như ánh mặt trời. Cậu ấy quá tỏa sáng đến mức cô không thể nhìn thẳng vào cậu nữa.
Cậu nhìn Charlize và cười. Cô cảm thấy bị mắc kẹt trong khoảnh khắc đó.