Cảm ơn các bạn đã luôn gửi cảm nhận và báo cáo lỗi sai chữ!
Tôi thật sự rất vui khi nhận được những ý kiến đóng góp quý báu và những câu từ tuyệt vời.
Thành thật xin lỗi mọi người, nhưng từ giờ trở đi cuộc sống của tôi sẽ bận rộn hơn nên tôi xin phép hạn chế phản hồi những cảm nhận của các bạn, và sẽ chuyên tâm hơn để cập nhật cốt truyện chính.
Tôi đang đọc tất cả những cảm nhận của các bạn. Từ giờ trở đi vẫn mong mọi người giúp đỡ.
============================================
“Đó là Neil Johnson”
Duke đáp một cách hời hợt.
…Ai vậy?
Chắc đó là quý tộc nhưng tôi không biết đó là ai. Tôi chưa từng nghe đến tên gia đình Johnson.
“Neil… là ai vậy?”
Alicia cũng chớp chớp mắt nhìn Duke.
Alicia cũng không biết à.
Trong lòng tôi bỗng thấy nhẹ nhõm.
Tôi cảm thấy xấu hổ vì thiếu hiểu biết.
“Đó là nhà Johnson sử dụng thổ ma pháp đó”
Henry nói.
Dù vậy trông Alicia có vẻ vẫn chưa biết.
“Đó là tên thuộc phe Liz ở buổi tiệc trà… Là cái tên đã gọi Ali là mày ấy”
Henry nói với vẻ có chút ngạc nhiên.
Cuối cùng cũng biết đó là ai.
Ah, là gã đần đó à… Một người trong đám tín đồ của Liz Cather.
“Vì em là sự tồn tại chướng mắt đối với Liz-san nên hắn ta đã định xóa sổ em phải không?”
Alicia vui mừng nói với giọng tươi sáng.
…Alicia cũng là một kiểu ngốc à.
Trên mặt chị ấy có viết ‘tôi đã trở thành một nữ phản diện đến mức có ai đó muốn xóa sổ tôi rồi kìa’.
Gặp phải chuyện nguy hiểm đến thế mà vẫn suy nghĩ được kiểu đó, tôi nghĩ Alicia là… đồ ngốc.
“Ali, đó không phải là chuyện vui đâu”
Nói xong Henry khẽ thở dài.
Tôi cứ nghĩ đó phải là một âm mưu lớn hơn thế cơ.
Chạm mắt với Duke rồi.
Lần đầu tiên chạm mắt nhau.
Chỉ bằng ánh mắt, tôi đã biết đó là một người nhanh nhạy, sắc bén.
“Tôi là Gill”
Trong vô thức tôi đã lỡ nói.
Lần đầu tiên từ khi sinh ra đến giờ, tôi đã tự mình nói tên.
Cả ba người đều nhìn tôi với vẻ bất ngờ.
Sát khí trong ánh mắt Duke đã biến mất.
“Ta là Duke”
Nói xong Duke khẽ cười.
Ngài ấy có khuôn mặt đẹp đến mức nam nhi như tôi cũng bị mê hoặc.
“Gill có đầu óc nhanh nhẹn đấy nhỉ”
“Trợ thủ của em mà lại?”
Alicia đáp một cách đầy tự hào sau khi nghe Duke nói.
Lồng ngực tôi trở nên nóng hơn.
Alicia tự hào về tôi.
Không ngờ việc đó lại vui đến mức này…
Lần đầu tiên tôi biết đến cảm xúc này.
Cái cảm xúc mà trái tim trở nên vô cùng ấm áp, nước mắt trào dâng.
Mấy năm trước đây, tôi đã từng nghĩ nếu tất cả quý tộc biến mất hết thì tốt biết bao.
Nhưng giờ đây tôi lại muốn họ sống. Alicia, Henry, và còn cả Duke nữa.
“Quả nhiên là kì lạ mà”
Tôi lỡ nói ra những điều đang nghĩ.
Ánh mắt của cả ba người dồn về phía tôi.
“Chính vì là thánh nữ nên sẽ cứu thế giới… Vốn dĩ việc đem lại hòa bình cho vương quốc này là không thể, tôi nghĩ vậy”
Alicia mở to mắt hơn sau khi nghe tôi nói.
Trông Henry và Duke có vẻ đồng tình với ý kiến của tôi.
“Cả Liz Cather và đám bám theo Liz Cather, tất cả bọn họ đều là lũ ngu ngốc”
Tôi nói một cách lạnh lùng.
Mặc dù Alicia không để tâm đến việc đó, tôi lại vô cùng tức giận với đám người Liz Cather đã có ý định sát hại Alicia.
“Em cũng vô tình chế giễu các anh trai của chị nhỉ?”
“Mà đúng vậy”
Tôi vừa nói xong thì nét mặt Alicia giãn ra.
“Quả đúng là tình yêu đáng sợ quá nhỉ”
Alicia vừa cười vừa nói. Quả nhiên chị ấy đang vui.
Dù biểu cảm bây giờ vô cùng dễ thương, nhưng lúc nãy chị ấy lại làm cái khuôn mặt điên cuồng làm tôi không thể tin nổi.
Tôi thử hỏi điều làm lòng mình bận tâm suốt từ lúc đó.
“Tại sao chị lại có thể một nhát xuyên tim vậy?”
Câu hỏi bất ngờ của tôi làm Alicia đơ người, chị ấy suy nghĩ một lúc.
Cả Henry và Duke đều kinh ngạc trước lời tôi nói.
Chắc họ không ngờ Alicia lại giết chết tên đó chỉ với một nhát xuyên tim.
Alicia như vừa muốn nói vừa không muốn nói, nhìn có vẻ vô cùng mâu thuẫn trong lòng.
Và rồi chị ấy khẽ thở dài, cất tiếng nói.
“Thực ra đó chỉ là ăn may thôi. Vị trí của tim, hay đúng hơn là cấu tạo cơ thể thì chị đã đọc trong sách và hiểu hết, nhưng không ngờ là lại có thể một nhát đâm trúng luôn. …Thật tốt vì đã đâm hắn ta”
Tôi cạn lời sau khi nghe câu trả lời bất ngờ của Alicia.
Quả nhiên Alicia rất kì lạ. Tôi chưa từng thấy vị tiểu thư nào như này cả.
Cả Henry và Duke đều bất ngờ, chưa gì đã nhìn Alicia với ánh mắt kinh ngạc đến cạn lời.
“Chúng ta cũng nên ra khỏi căn nhà nhỏ này thôi nhỉ?”
Alicia nhìn ra bên ngoài và nói.
Đúng rồi, tôi quên mất.
Đám người Liz Cather ở bên ngoài.
“Đúng ha”
Duke nói xong liền búng nhẹ ngón tay, làm bức tường biến mất.
Lúc nãy tôi đã để ý rồi, hình như có cả ma pháp cần búng ngón tay và không cần búng ngón tay thì phải.
Alicia luôn búng ngón tay nên tôi cứ nghĩ nó là như vậy, nhưng lúc nãy Henry và Duke sử dụng ma pháp chữa trị mà không hề búng ngón tay…
Tôi là người không thể sử dụng ma pháp nên không rõ đến mức đó.
“Vậy đi thôi”
“Eh, gì thế!?”
Henry và Alicia đồng thanh.
Đến lúc nhận ra thì Alicia đang bị Duke bế bằng một tay.
“Xin hãy thả em xuống”
“Nhưng đang bị thương mà”
“Em có thể tự đi được”
“Đừng có quậy nữa. Rơi xuống bây giờ”
Alicia chống trả, mặt đỏ bừng. Đến cả tai cũng đỏ.
Lần đầu tiên tôi thấy vẻ ngượng ngùng của Alicia.
Hôm nay là ngày nhìn thấy nhiều biểu cảm khác nhau của Alicia nhỉ.
Duke trông có vẻ đang vui.
Nhưng biểu cảm của Duke đã cho thấy ngài ấy thật sự lo lắng cho Alicia.
“Gill cũng đừng có quậy phá nhé”
Nói xong Henry liền vác tôi lên.
“Hả? Em tự đi được mà”
“Người bị gãy chân mà nói vậy à”
Nói xong Henry mỉm cười trêu chọc đầy thích thú.
Henry luôn rèn luyện nên dù tôi có phản kháng thế nào cũng không làm được gì.
Mà chân tôi đã phục hồi hoàn toàn từ lúc nào không hay.
…Ma pháp thật tuyệt mà.
Tôi lại cảm thấy sự tuyệt vời của ma pháp.
“Chân em khỏi-”
“-rồi nhưng hãy tĩnh dưỡng đi”
Trước khi tôi kịp nói hết, Henry đã nói như đang trêu chọc.
Nhưng biểu cảm của Henry đã cho thấy anh ấy cũng lo lắng cho tôi.
Tôi cứ thế im lặng làm theo lời Henry nói.
Được lo lắng… cũng không tệ lắm.
Và rồi cuối cùng chúng tôi cũng ra khỏi căn nhà nhỏ.
[note38577]