Nếu như Alicia bị đâm thì sau này tôi biết phải sống như thế nào đây.
Nhìn thấy những giọt máu tươi chảy ra trước mặt, toàn thân tôi run rẩy.
Tôi lo sợ nhìn về phía Alicia.
…Xanh dương.
Mái tóc xanh dương sâu thẳm đẹp đẽ lọt vào tầm mắt tôi.
Nước da bánh mật và đôi mắt xanh trong veo. Ánh mắt đó tràn ngập sát khí.
Tôi chưa từng thấy biểu cảm này bao giờ.
“…Duke”
Tôi khẽ lẩm bẩm sao cho không cho người khác nghe thấy.
Con dao của gã kia đâm vào tay trái của Duke.
Đúng hơn là đâm xuyên qua.
Đám máu rơi lúc nãy là của Duke sao.
Alicia tròn mắt nhìn Duke.
Tại sao đột nhiên xuất hiện ở đây… Ma pháp dịch chuyển à.
Nếu vậy thì từ trước đến giờ ngài ấy đã làm cái quái gì vậy.
Đến tận lúc cô gái mình thích sắp chết mới chịu xuất hiện ư.
Kiểu hoàng tử đó chỉ cần trong truyện cổ tích là được.
Tôi vừa lườm Duke vừa nghĩ điều đó.
…Eh?
Cơn đau toàn thân dần dần biến mất.
Bỗng nhiên có một thứ màu đen lấp lánh bao phủ toàn thân tôi.
Ma pháp chữa trị?
Tôi lén liếc mắt nhìn ra phía sau.
“Xin lỗi vì đã đến muộn”
Đôi mắt tím thẫm đang nhìn tôi với vẻ lo lắng.
“Ng-ngươi là…”
Tôi nghe thấy giọng nói đầy run rẩy của gã đàn ông kia.
Tôi hướng mắt nhìn về phía Alicia và Duke.
Gã kia vừa run lập cập vừa lùi về phía sau.
Duke dùng tay phải rút thanh kiếm ở bên trái hông ra, không chút chần chừ đâm thẳng vào tim hắn ta.
Cái ánh mắt Duke nhìn hắn ta lạnh lùng đến mức đông cứng luôn.
“Em muốn giết hắn mà”
Lời đầu tiên Alicia nói lại như thế.
Chị ấy vừa bĩu môi vừa nói. Có vẻ như Alicia đã có thể cử động được rồi.
Duke ở ngay bên cạnh, nhíu mày nhìn vết thương của Alicia.
Và rồi có một thứ xanh lấp lánh từ từ bao phủ lấy Alicia.
Hơn cả Alicia, hơn cả Henry, Duke tỏa sáng hơn hẳn. Quả nhiên vì ngài ấy là hoàng tử chăng.
…Ma pháp đẹp thật đấy.
Duke chữa trị cho Alicia, đồng thời dựng một bức tường quanh căn nhà nhỏ này.
Alicia nói cái này là bức tường, nhưng nếu nói là gì thì nó là kết giới đúng không nhỉ…?
Dù là gì thì tại sao lại phải dựng bức tường này vậy.
“Tại sao… bức tường?”
Alicia tròn mắt lẩm bẩm.
Chị ấy đã nói thay điều tôi đang nghĩ.
“Để cho bên ngoài không vào làm phiền”
Duke trả lời bằng giọng lạnh lùng khủng khiếp.
Làm phiền… Bọn họ không phải là bạn bè à.
Tôi cố gắng gượng dậy nửa thân trên, nhưng không có chút sức nào.
Henry nhanh chóng nhận ra điều đó, đỡ tôi dậy và dìu tôi.
Rồi từ từ cất tiếng nói.
“Gill và Alicia đột nhiên biến mất từ giờ nghỉ trưa, tất cả bọn anh đã tìm kiếm trong học viện một hồi lâu. Nhưng không tìm thấy ai, hơn nữa cũng không có chút manh mối nào.”
“Vì vậy mà anh biết là ở đây hả”
Henry cười cay đắng trước lời của tôi.
“Đêm mà hai người biến mất, Duke đã bắt được kẻ chủ mưu đã thuê ba gã này đó”
“ “Eh?” ”
Tôi và Alicia đồng thanh.
Không ngờ trong tối ngày hôm đó đã tìm được kẻ chủ mưu.
Chúng tôi bị bắt cóc đến nay mới là ngày thứ hai… Đúng là nhanh thật.
“Nè, kẻ chủ mưu vẫn còn sống đúng không? Em sẽ giết kẻ chủ mưu đó”
Alicia nói với giọng đầy nghiêm túc.
…Chị ấy muốn giết kẻ chủ mưu đến thế sao.
Alicia nhướn một bên mày, nhìn Henry với ánh mắt thăm dò.
Tôi thấy mặt Henry có chút nhăn nhó.
“Lúc anh thấy thì kẻ chủ mưu đã chết rồi”
Toàn thân tôi bỗng run rẩy.
Alicia cũng tròn mắt ngạc nhiên.
“Đó là sau khi đã moi hết toàn bộ thông tin”
…Ra vậy, Duke không phải là hoàng tử trong truyện cổ tích
“Vì kẻ chủ mưu thuộc gia đình quý tộc, nên để phá hủy hoàn toàn nhà đó mất nhiều thời gian à”
Tôi vừa nói xong thì Duke và Henry tròn mắt nhìn.
“Và hắn ta đã cử những kẻ khác tới đây, nhưng toàn lũ vô dụng. Hơn nữa bọn chúng còn cố giết Alicia.”
Tôi nói với giọng mỉa mai lũ người đang đứng bên ngoài căn nhà nhỏ.
“Chắc là không đâu. Chắc chắn người đã cử bọn họ tới đây là quốc vương bệ hạ. Đúng không?”
Alicia nói như thể đã ngộ ra điều gì. Trông có vẻ rạng rỡ.
Henry gật đầu với vẻ mặt đáng sợ.
“Nghĩa là sao?”
“Chị chỉ đơn giản là con tốt vô dụng thôi. Vì thế, đó là cơ hội hoàn hảo để hiểu rõ năng lực của thánh nữ.”
Tôi không tin nổi những lời Alicia nói.
Quốc vương lại làm những chuyện như thế sao?
“Chị không phải người sẽ cứu thế giới đâu, Gill. Mà là thánh nữ. Cho dù chị có đưa ra ý tưởng thông minh đến mức nào thì cũng chẳng có ý nghĩa gì cả.”
Alicia tỏ vẻ vô cùng hài lòng.
…Chắc hẳn chị ấy đang nghĩ trong lòng rằng đây mới chính là nữ phản diện nhỉ.
“Đúng là gia đình đó đã bị phá hủy, nhưng người đã cử thánh nữ đến đây là quốc vương bệ hạ”
Henry từ tốn nói với tông giọng trầm.
Ánh mắt Duke phát ra sát khí khủng khiếp.
Tôi định hỏi ‘vì đó là quốc vương nên ngài không dám chống lại sao’ nhưng lại thôi.
Ngay cả như vậy thì quốc vương cũng quá ngu ngốc rồi.
“Nói thật thì chuyện đó như nào cũng được”
Alicia trưng ra vẻ mặt đang nghĩ thật lòng việc đó ra sao cũng được.
Trông không giống đang đóng kịch.
Alicia có vẻ không bận tâm đến việc mình là con tốt thí.
Mà quan trọng hơn là, trông chị ấy có vẻ vô cùng mãn nguyện với vị thế hiện tại của bản thân.
Alicia khẽ hít một hơi rồi nhìn sang phía Duke.
“Em chỉ muốn biết một điều duy nhất thôi. …Ai là kẻ chủ mưu?”