Trans/Edit: hhhhhk
--------------------------------
Tôi chưa từng nghe tin nữ chính có mở một tiệm cà phê trong game, tôi cũng không nhớ có điều gì tương tự như thế xảy ra.
Nếu là một sự sắp đặt thì hẳn nó có liên quan đến sự kiện nào đó.
Ý tưởng mới mẻ đấy. Rồi nơi này cũng trở nên nổi tiếng và là điểm tụ tập của những anh chàng đẹp mã mà thôi.
Còn nữa, cà phê sẽ trở thành thức uống phổ biến trong giới quý tộc… Chẳng tốt chút nào, nó sẽ khiến giá cà phê tăng chóng mặt, vượt quá túi tiền của thường dân mất, không thể như vậy được.
“Cậu chỉ ngắm quán thôi à? Ồ, chẳng phải là Alicia sao.”
“Mariana, là tớ đây.”
Tôi đứng chôn chân chết lặng trước quán cà phê khi Mariana mở cửa và ló mặt ra.
Chỉ là cùng họ thôi mà, tôi cứ ngỡ nữ chính không thể ở nơi này được, thế mà Mariana Ocean lại ở đây, tình cờ thật.
Hai người gọi nhau bằng tên chứ không phải bằng họ.
Diện mạo trang nghiêm của Mariana ở đây khác hẳn so với khi ở trong lớp.
Đứng trước một quý tộc, cô nàng có chút khiêm tốn, và sự khác biệt này như ngày và đêm khiến tôi có một cảm giác khó tả.
“Cậu cũng là người thích loại cà phê đó à?”
“Phải, đó là Ragna.”
Có vẻ phần giới thiệu của tôi đã được chuẩn bị từ trước để cuộc trò chuyện diễn ra trôi chảy hơn.
“Ta là Ragna, rất vui được làm quen.”
“Rất vui được gặp cậu… Ể? Đợi chút, không phải chúng ta học cùng lớp sao?”
Mariana nheo mắt, nắn và chỉnh lại gọng kính rồi nhìn chằm chằm vào mặt tôi.
“Thật sao? Bất ngờ thật đấy.”
“Phải, dù trước đây cả hai chưa từng nói chuyện với nhau.”
Khi tôi gật đầu đồng thuận trước lời nói của Alicia, mặt Mariana đột nhiên tái mét và cử chỉ của cô đầy lo lắng.
“T-tôi rất xin lỗi! Tôi không biết sẽ có một quý tộc đến đây!”
“Ể?”
Alicia không khỏi ngạc nhiên trước lời xin lỗi của Mariana.
“T-tôi không biết quán có món nào vừa với khẩu vị của ngài không…”
Thấy Mariana hoảng loạn, Alicia đột nhiên trừng mắt nhìn tôi.
“Ragna, ngài đã làm gì vậy?”
“Hả?”
Tôi có làm gì đâu.
Điều duy nhất tôi làm là quan sát nhất cử nhất động của cô mà không bị phát hiện.
“Sao Alicia lại đi cùng một quý tộc vậy…?”
“Chà, vì ngài ấy là một quý tộc…? Ngài ấy là hôn phu của tớ.”
Ngay khi Alicia nói vậy, Mariana càng hoảng sợ hơn.
“Một quý tộc?! Hii! Tôi rất xin lỗi, xin lỗi mà!”
Mariana cúi đầu rất sâu, đến mức đầu của cô đã chạm nhẹ vào sàn nhà với một tư thế hoàn hảo.
“Ể?”
“Xin hãy tha lỗi cho tôi, tôi không biết ngài là quý tộc!”
“N-này, dừng lại đi! Xấu hổ quá!”
“Thôi nào, ngẩng đầu lên đi.”
“Tôi đã không hiểu rõ vị trí giữa chúng ta, rất xin lỗi, rất xin lỗi!”
“Ragna,đừng đứng đực ra đó nữa, làm gì đó đi!”
“Bó tay rồi.”
Tôi không biết tại sao lại thành ra thế này, nhưng Mariana Ocean lại một lần nữa thể hiện bản thân luôn giữ khuôn phép trước mặt các quý tộc.
Tất cả những gì chúng ta có thể làm là đợi cô bình tĩnh lại.
Cách cư xử của cô có hơi khác so với trong lớp học; có lẽ cô chưa nhận ra Alicia là quý tộc.
“C-có phải tôi đã phạm tội bất kính không? Tôi trở thành tội phạm rồi ư? Liệu tôi có bị trừng phạt không? Ôi, bố mẹ ơi, con sắp đoàn tụ với hai người rồi.”
“Bọn này không làm gì cậu đâu! Bọn tớ không bao giờ làm vậy với ai cả! Thôi nào, nhập hồn lại vào xác và quay lại với bọn tớ đi! Làm ơn!”
“Blub, blub, blub, blub.”
“Ragna! Cô ấy sùi bọt mép rồi! Chúng ta phải làm gì đây!?”
Haha, loạn hết cả lên rồi.
“Mariana, cậu sẽ không chết phải không!? Cậu có ổn không!?”
“Cô ấy không chết đâu, đừng quá lo lắng.”
Sau đó, Mariana liên tục tỉnh dậy rồi lại ngất đi như một cỗ máy sắp hết pin.
Cô không chỉ cảm thấy bức bối khi ở gần quý tộc, mà cô giống như bị dị ứng với họ vậy.
Thật bất thường.
Thứ này sẽ không bao giờ xảy ra trong cốt truyện của trò chơi. Tại sao cựu nhân vật chính lại thành ra thế này?
“Tôi rất xin lỗi vì đã gây ra sự náo loạn này.”
Cuối cùng sự tình cũng đã dịu xuống, còn Mariana thì tay cầm tách cà phê tôi pha, mặt đỏ ửng lên vì ngượng ngùng.
“Tớ cũng xin lỗi vì không ngờ mọi chuyện lại đi xa đến vậy.”
“Không phải lỗi của Alicia đâu. Do tớ hiểu lầm mọi thứ thôi.”
Đúng như tôi nghĩ.
“Tớ đã nghe nói năm nay có hai hậu duệ của hiền nhân, nên khi thấy Alicia ngồi học một mình trong thư viện cùng một tách cà phê trên bàn, tớ đã mặc định nghĩ cô ấy cũng giống mình.”
Ở thế giới này, giống như lần đầu Alicia nếm cà phê ở lãnh thổ nhà Brave, giới quý tộc cũng không quen thức uống này.
Quý tộc thường thưởng thức một thứ tao nhã hơn như là trà, còn cà phê chỉ là thức uống của thường dân thôi.
Mariana nghĩ cả hai đều là hậu duệ của hiền nhân vì điều này nên đã quyết định làm quen với Alicia.
Ngoài ra, việc thấy Alicia học một mình trong thư viện càng làm hiểu lầm của cô thêm trầm trọng.
Theo một lẽ tự nhiên, quý tộc ở học viện sẽ không thể ngồi học và uống cà phê một mình trong một góc của thư viện được.
Họ thường đi dạo chơi với những người quen của mình.
Đặc biệt là trong các lớp đặc biệt, họ luôn hình thành một nhóm lớn, bao gồm cả những người hầu và tùy tùng, với đồ ăn nhẹ và trà được bày sẵn.
“Tớ luôn nổi bật theo một chiều hướng xấu trong học viện nên luôn phải làm việc đơn lẻ… Tớ cứ nghĩ mọi người đều biết lời đồn về mình rồi… xin lỗi vì không nói cho cậu biết.”
“Không sao đâu. Tớ mới là người bắt đầu huyên thuyên về cà phê trước khi hỏi về bản thân Alicia… Tớ đã rất phấn khích khi sắp có được người bạn đầu tiên…”
“Hiện tại, tớ chỉ có Ragna ở bên cạnh… và khi có người bắt chuyện với tớ và được chia sẻ rất nhiều thông tin về loại cà phê yêu thích của ngài ấy… Tớ cũng rất nhẹ lòng...”
Hai người cứ luân phiên xin lỗi nhau từ nãy đến giờ.
Đó là một vòng lặp của những lời xin lỗi vì sự hiểu lầm và xin lỗi vì đã hiểu lầm, khiến tôi đứng ngoài chỉ biết gượng cười.
Hai người họ khá hợp nhau nhỉ?
Tôi hơi ghen tị rồi đấy.
Tôi sắp thành không khí trong quán rồi.
“Mariana, mọi hiểu lầm đã được giải quyết triệt để rồi nhỉ?”
“Phải. Tớ đã được dạy dỗ và nuôi lớn với niềm tin rằng những tín đồ của cà phê không thể là người xấu được, nên tớ sẽ không hoảng sợ nữa.”
Alicia nhẹ nhàng hỏi, còn Mariana mỉm cười đáp lại.
“Nhưng tớ chưa từng nghĩ con cháu của hiền nhân như mình lại gây náo loạn như vậy… Dù được chúng ta được gọi là con cháu của hiền nhân, nhưng lại chỉ được phép theo học ở học viện…”
Nghe tin Alicia bị hoàng tử hủy hôn, nụ cười của Mariana nhanh chóng bị dập tắt.
Lí do cô chưa biết về vụ việc này là bởi chiếc xe ngựa mà cô thường dùng để tới học viện đột nhiên lại di chuyển ra ngoài vương đô.
“Tớ vốn là người không giỏi định hướng, nhưng tớ chưa từng nghĩ mình sẽ đi nhầm xe ngựa. Lần nào tớ cũng đi xe quen, thế mà lại mắc sai lầm…”
Mariana nghiêng đầu tựa hồ bối rối, nhưng có vẻ đây là âm mưu của kẻ nào đó.