Trans/edit: hhhhhk
mazuong bom tới chơi brooo
Chúc mn ngày 1/5 vui vẻ
---------------------------------------------
Kể từ khi Alicia làm việc giúp tôi, tiến độ công việc đã nhanh hơn một cách đáng kinh ngạc.
Tôi đã từng mất nguyên một ngày để hoàn thành đống này, vậy mà cô ấy có thể làm xong trong buổi trưa, để chúng tôi có nhiều thời gian bên nhau hơn vào buổi chiều.
Nhiệm vụ của chúng tôi chủ yếu liên quan đến việc kiểm kê những chi tiết nhỏ trong hồ sơ vì Sebas sẽ làm những thứ phức tạp hơn.
Tôi tự hào khi bản thân giỏi xử lí tỉ mỉ những con số này, nhưng Alicia còn giỏi hơn tôi.
Nhận ra điều này khiến tôi cảm thấy mình yếu kém hơn cô ấy.
Nó như một khoảnh khắc thất bại của kiến thức hiện đại.
Nếu những đấng sáng tạo ở thế giới này có thể lắng nghe tôi, tôi sẽ xin họ tạo ra một thế giới nơi kiến thức hiện đại có thể tỏa sáng hơn nữa.
Trong nhà này, thứ tự cấp bậc hiện tại là Sebas, Alicia, cuối cùng là tôi.[note57976]
Cách để thay đổi thứ tự này rất đơn giản: Hoàn thành giấy tờ nhanh hơn Alicia. Nhưng điều này là bất khả thi nên tôi đành chấp nhận thua cuộc.
“Được rồi, tiếp theo em sẽ đi dọn dẹp dinh thự.”
Vừa nói, cô vừa sắn tay áo lên, hành động này không phù hợp với hình ảnh con gái Công tước chút nào.
Sebas lẩm bẩm đầy phấn khích khi thấy cô nhiệt tình như vậy,
“Thực sự rất có năng lực. Bảo sao cô được mệnh danh là thần đồng.”
“Đúng ha.”
Đây không chỉ là kết quả rèn luyện nghiêm khắc từ bé của cô.
Cô bẩm sinh là một người chăm chỉ để có thể chịu đựng sự hà khắc từ gia đình.
Một khi đã chú tâm vào công việc, cô có thể tiến bộ ở bất cứ đâu.
Có tiềm năng ở đó.
Thậm chí ở trong trò chơi, cô còn đi xa đến mức lập khế ước với một con quỷ để thâu tóm nhà Brave, làm bước đệm cho việc cản trở tình yêu của những nhân vật chính.
“Cậu chủ, thật tốt cho ngài phải không?”
“Phải, thực sự là…!”
Tôi hoàn toàn đồng ý với câu hỏi của Sebas.
Cuộc chiến không hồi kết với đống giấy tờ này thực sự còn cam go hơn việc chiến đấu với kẻ thù.
Thật nhẹ lòng khi thấy mọi việc đi đúng hướng.
Điều này đồng nghĩa với việc chúng ta đã tránh được sự diệt vong của gia tộc phải không?
“Trước đây không có người phụ nữ nào tới giúp đỡ nên những người hầu cũng cảm thấy khá ngạc nhiên. Nhưng không ai cảm thấy phiền vì điều đó; thực tế, họ còn yêu quý cô ấy hơn cả ngài đấy, cậu chủ ạ.”
“...Ông có nhất thiết phải thêm từ ‘hơn cả ngài’ vào không?”
“Hãy cố gắng tạo dựng lòng tin với họ, cậu chủ. Tôi đã tự nguyện dành ra một số công việc để đảm bảo rằng ngài không chểnh mảng.”
“Ông thực sự là một con quỷ đấy? Này, không phải giá của kho vũ khí này quá cao sao?”
Vừa xem báo cáo vừa thở dài, tôi thấy một mẩu tài liệu về một kho vũ khí mới mở, có vẻ giá của nó cao hơn những nơi khác rất nhiều.
Nghĩ đến việc có kẻ dám hét giá trong lãnh thổ nhà Brave, ắt hẳn họ là những người mới đến, không màng tới mạng sống của mình.
“Hừm, hình như chỗ này mới được mở trong thị trấn đúng vào ngày quý cô Alicia đến đây.”
Sebas vừa nói vừa vuốt râu.
Vào ngày Alicia đến đây?
Khả nghi thật đấy.
“Ông đã biết bọn chúng từ đâu đến rồi phải không?”
“Phải, họ đến từ vương đô.”
“Ta cũng nghĩ vậy.”
Khi điều tra kĩ hơn, có vẻ họ đang cố điều hành một doanh nghiệp có uy tín trong thị trấn bằng cách mời chào những món hàng từ vương đô nhưng những mặt hàng cao cấp, thứ không thể xuất hiện ở nơi hoang vu hẻo lánh này.
Có lẽ hàng hóa thực sự đặc biệt. Tuy nhiên, nhìn những phi vụ giao dịch tài chính từ bên ngoài thì cũng chẳng có gì đáng lưu tâm.
Ở vùng đất đầy rẫy những trận chiến này, nơi có nhiều kỳ cựu trong việc giết quái vật, chất lượng của một thanh kiếm không quan trọng đến thế.
Suy cho cùng thì kiếm cũng chỉ là vật phẩm tiêu hao.
Quan trọng là phải bảo dưỡng chúng hàng ngày.
Kiếm bị mòn đi qua từng ngày sử dụng và mài sắc, rồi trở nên vô dụng, vậy nên việc dự trữ những thanh kiếm đã qua sử dụng là điều thường thấy. Cung cấp hàng hóa cho những người giàu có ở đây có vẻ không hợp lí rồi.
“Ta không hiểu tại sao lại có người từ vương đô sầm uất nhộn nhịp đến lãnh thổ nhà Brave để kinh doanh? Họ đến đây để theo dõi Alicia à? Họ có ý định làm hại chúng ta không?”
“Các nhà mạo hiểm giả đã phát hiện họ lẻn vào vào ban đêm. Ngoài ra, một số người cũng cảm thấy khó chịu với những món hàng đắt tiền và đã bắt quả tang họ đi rình mò xung quanh, có thể họ đang lên kế hoạch ăn cắp những món đồ đầy giá trị vào giữa đêm.”
”Chúng vội vàng thế, buồn cười thật.”
Cả hai bên đều ngớ ngẩn, phải không?
Nhưng chẳng có gì lạ về hành động của những mạo hiểm giả nơi này.
Họ không hẳn là những vị thánh.
Nhà Brave thường đảm nhận những vai trò nguy hiểm, tiên phong từ phía trước.
Đó là lí do họ được những kẻ vô lại này tôn trọng.
“Chúng ta không biết mục đích của họ, nhưng trong số họ có một người có kĩ năng cá nhân cao. Một mạo hiểm giả đã báo lại cho chúng tôi rằng anh ta đã bị mất một cánh tay trong cuộc đụng độ.”
“Hả?”
Thường thì, những mạo hiểm giả hành động liều lĩnh như vậy đều không mạnh lắm, dù vậy nhưng họ vẫn mạnh hơn những mạo hiểm giả ở các khu vực khác.
Sống sót như một nhà mạo hiểm giả trong lãnh thổ nhà Brave có ý nghĩa đấy chứ.
Nhưng việc làm mất khả năng chiến đấu của người khác bằng cách chặt đứt một cánh tay mà không phải giết người, thực sự cho thấy một đẳng cấp cao hơn so với đối thủ.
“Ngài nghĩ chúng ta nên làm gì?”
Bình thường tôi sẽ là người bắt đầu cuộc trò chuyện và Sebas sẽ xử lí tình tình. Nhưng ông ấy đã hỏi tôi thì đồng nghĩa với việc trao cho tôi quyền tự do để làm điều mình muốn.
“Ta sẽ ngăn chặn chúng ngay từ đầu.”
Kể cả khi mục đích của chúng chỉ là giám sát chứ không có ý đồ xấu, thì giờ đây Alicia đã là người trong nhà Brave, vậy nên bất kì kẻ nào lởn vởn quanh đây đều phải bị xử lí.
“Vậy thì tối nay tôi sẽ điều tra hành tung của họ.”
“Ta trông cậy vào ông đấy.”
“Ta có nên làm gì đó cho mạo hiểm giả đã báo cáo tin tức này không?”
“Chẳng phải đó là lỗi của họ sao?”
Chẳng có cách nào cứu được một người liều lĩnh xông vào nguy hiểm và bị rắn cắn.
Có phải họ quá tự kiêu không?
Cuối cùng họ có thể gặp cái kết của mình, vì vậy mọi nỗ lực đều đổ sông đổ biển.
“Hiểu rồi.”
“À phải rồi! Sebas, ta có chuyện muốn hỏi.”
“Có chuyện gì vậy, cậu chủ?”
“Khi bọn ta đến học viện, ông có thể sắp xếp để Alicia ở gần ta được không?”
Chẳng bao lâu nữa, Alicia và tôi sẽ phải rời khỏi nơi đây để nhập học học viện vương đô.
Đó là một trường nội trú và không có ngoại lệ nào cho bọn tôi. Điều đó cũng đồng nghĩa rằng có những lúc tôi không thể bảo vệ cô ấy.
“Ý cậu là chung sống dưới một mái nhà phải không? Tôi không có ý kiến gì, nhưng việc mang thai trong lúc đi học sẽ khiến việc học và nuôi con khó cân bằng hơn đấy.”[note57977]
“K-không, ý ta không phải vậy!”
Điều ông vừa nói còn quá sớm với chúng tôi.
Tôi không muốn trở thành con thú dữ của nhà Brave đâu.
“Ta chỉ muốn giữ cô ấy trong phạm vi an toàn thôi! Có khả năng cô đang là mục tiêu của nhiều người và sẽ là quá muộn nếu có điều gì xảy ra, phải không?”
“An ninh của học viện… chà, nó không hoàn toàn tốt, nhưng sẽ có rất nhiều tai mắt xung quanh, nên tôi nghĩ chẳng có ai dám gây chú ý ở nơi đông người đâu.”
“Cẩn tắc vô áy náy. Được rồi, nếu ta không thể làm gì được thì cũng chẳng sao cả.”
Kí túc xá của nam và nữ nằm ở trên khuôn viên riêng biệt, thậm chí còn có những khu vực riêng tư, rộng rãi dành cho quý tộc cấp cao.
Dù Alicia là người nhà Brave nhưng cô ấy lại mang dòng máu Công tước.
Nếu cô chuyển đến khu vực dành riêng cho quý tộc thì an ninh sẽ được thắt chặt hơn.
Nhân tiện, thứ bậc của nhà Brave vừa đủ để kết hôn với các gia đình công tước khác, nhưng thực tế chúng tôi lại bị đối xử như một quý tộc cấp thấp hơn.
Nơi này thực sự là một thế giới khắc nghiệt, nhưng đây là một sự sắp đặt.
“Chà, trước đó thì ta phải giải quyết những kẻ thù đến từ vương đô đã.”
Trước khi đến học viện, có lẽ ta phải dọn sạch đường đã.
-----------------------------------------
Qua vừa dịch vừa xem C1 nên có thể hơi đá mong mn ném đá thông cảm :>