Sau khi ăn tươi nuốt sống nữ hoàng elf Olivia, chúng tôi trở về lâu đài Forzand.
Thánh nữ đã quy hàng, hiện tôi nắm giữ 4 báu vật.
Pha lê của Eunice, Avar Bain của Elenaira, gương tương lai của Shizuku và cung bạc của Olivia.
Nếu thành công thu phục thiên nữ thì tôi có thể vươn tới nữ thần.
Chặng đường chỉ còn một chút nữa thôi.
Tôi đang đợi Aisha để bàn về kế hoạch.
“Ryuu, em vào nhé.”
Với một tiếng gõ cửa, giọng Aisha vang lên.
Vừa đúng lúc.
“Ừm. Anh đang đợi. Vào đi.”
Aisha mở cửa và bước vào phòng.
Cô ấy ngồi xuống chiếc ghế ngay cạnh tôi.
“Khiến anh phải đợi rồi.”
Aisha lên tiếng.
Mặt khác, tôi phẩy tay.
“Không sao cả. Anh chỉ lo vì em hơi trễ thôi.”
“Fufu, đúng là Ryuu. Anh hiểu rõ trái tim phụ nữ thật đấy.”
“Được Aisha khen quả là vinh hạnh.”
Chúng tôi đối đáp nhẹ nhàng.
Nói chuyện với người mình tin tưởng tạo một cảm giác thật yên tâm.
Nhắc mới nhớ, khế ước với Aisha sắp được hoàn thành rồi.
Đánh bại nữ thần của thế giới này.
“Tiếp theo ta làm gì?”
Tôi hỏi về kế hoạch.
Không nên lãng phí thì giờ thêm nữa.
“Cho anh biết về nơi ở của thiên nữ.”
“Vâng.”
Tôi mới chỉ biết qua về cô ta thôi.
Là một người dị giới, tôi không có nhiều kiến thức về nơi này.
Thế nên, sự có mặt của Aisha là tối quan trọng.
Cô ấy nắm chi tiết về các nữ hoàng.
“Thiên nữ cai trị thiên quốc trên trời.”
“Nghe tên là đoán được rồi.”
Tôi đã trải nghiệm nhiều thứ thần tiên cho đến giờ, cơ mà thiên quốc à?
Nghe vui phết đấy.
“Có vẻ nó ít dân số hơn so với các vương quốc dưới mặt đất.”
“Vũ khí thì sao?”
“Em nghĩ là không có.”
“Vậy sẽ không phải lo về tiềm lực chiến tranh.”
Chúng tôi nên tiến hành thế nào đây?
Các nữ hoàng đã trở nên khá liều lĩnh, và một vương quốc có sự bảo hộ kém thì dễ nuốt thôi.
“Thiên quốc có một cánh cổng đặc biệt được kết nối với mặt đất ở đâu đó. Nhưng em không rõ toạ độ…”
“Anh hiểu rồi, dường như không có khuyết điểm về mặt thiết kế từ việc có thể đi ra đi vào khi nó bay trên trời.”
Vậy cũng không lo.
Dù chưa biết toạ độ cánh cổng, tôi đang cai trị các nữ hoàng dưới này.
Nếu sử dụng sức mạnh của họ, chúng tôi có thể tìm ra nó.
Từ đó sẽ lần được thiên quốc.
Bà hoàng ấy có nắm giữ bao nhiêu quyền năng đi nữa thì cũng không thể che giấu một vương quốc bay khỏi mặt đất được.
Tôi cần lên kế hoạch rõ ràng.
“Để anh tính vụ toạ độ, giờ bàn về những chuyện khác.”
“Vâng.”
“Kế hoạch xâm lược thiên quốc. Lần này đơn giản thôi.”
“Đơn giản… là sao?”
Cô ấy hỏi với ánh nhìn tò mò.
“Dịch chuyển thẳng đến lâu đài.”
“Dịch chuyển xa trong lãnh địa thiên lầu, nghe bất khả thi lắm.”
Cũng không loại trừ khả năng thiên nữ sở hữu biện pháp cản trở nào đó.
“Vậy, ta sẽ dịch chuyển gần liên tục như lần đến Japoneru.”
“Vậy khả thi hơn nhiều.”
“Khi đến được đó, ta có thể leo lên. Cơ mà hẳn đám lính canh sẽ xuất hiện.”
“Vâng, đến thời điểm thì sẽ phải chiến đấu.”
“Nhưng với quỷ quân của Eunice và hiệp sĩ đoàn của Elenaira thì không vấn đề gì. Chúng ta đã có sẵn lợi thế số lượng rồi.”
Để đánh một vương quốc, chúng tôi sẽ dùng đến sức mạnh của hai vương quốc.
Nếu quân lính đối phương là phụ nữ, tôi chỉ cần dùng ma thuật quyến rũ cho nhanh gọn.
Miễn thiên nữ không nắm giữ quân lực áp đảo thì tôi sẽ không thua.
“Nếu xảy ra vấn đề ngoài dự tính, ta sẽ phải tự thích ứng với tình hình.”
Bạn có thể xử lý hầu hết mọi thứ một khi còn ma thuật.
Thận trọng sẽ không phản bội bạn.
“Còn thắc mắc gì không?”
Kết thúc chiến lược, tôi hỏi Aisha.
“Ổn rồi. Em mong là mọi chuyện sẽ như ý.”
“Tất nhiên. Cho đến giờ ta đã tập hợp các báu vật một cách thuận lợi. Lần này cũng sẽ thế.”
Tôi gật nhẹ chắc chắn.
“Ta báo cho mọi người luôn chứ?”
Aisha nghiêng đầu.
“Không, trước đó—”
Ngắt lời tôi, một tiếng gõ cửa vang lên.
Căn thời điểm tốt đấy.
“Vào đi.”
Người ngoài cửa lên tiếng.
“Em xin phép, Ryuu-sama!”
“Thứ lỗi vì đã làm phiền, thưa chủ nhân.”
Bước vào phòng là succubus Melia và nữ quản gia Seria.
“Chúng em đã chuẩn bị xong. Nhưng dường như ngài đang bận việc nên chúng em sẽ quay lại sau ạ.”
Seria nói khi thấy tôi cùng Aisha, và cúi đầu định rời đi.
“Chờ đã, chuẩn bị xong rồi chứ?”
Tôi hỏi lại họ.
Cả hai quay lại.
“Vâng. Mọi người đang đợi ạ.”
“Được, bọn ta cũng vừa bàn chuyện xong… Đi thôi.”
“Đã hiểu. Chúng em sẽ hộ tống ngài.”
Đi cùng Seria, Melia nói.
Tôi đứng đậy.
“Anh định làm gì thế…?”
Nghe Melia nói, Aisha ngờ vực.
“Làm tình hậu cung với các nữ hoàng.”
“…Làm tình hậu cung?”
“Ừm. Sau khi trở về Forzand, mọi người cứ đòi vui vẻ với anh.”
Rời khỏi phòng, tôi vừa đi vừa nói.
“Anh cũng tính chơi với họ một lượt luôn. Làm tình nhóm nghe thú vị mà.”
Tôi có thể chơi harem bao nhiêu lần cũng không chán.
“…Rồi rồi. Vui vẻ nhé.”
Aisha thở dài.
Tôi chả giấu giếm gì cơ mà trông cô ấy khá thất vọng.
Sao thế?
“Xin lỗi vì chưa nói, lần tới anh sẽ bù đắp cho.”
“Ồ, trông em chán nản lắm hay sao?”
“Rõ ra mặt kìa. Dù sao đấy cũng là điểm mạnh của anh mà.”
Nghe vậy, tâm trạng Aisha dường như đã khá hơn.
Tôi rời đi, bước dọc hành lang.
Toà lâu đài khá rộng, chúng tôi mất khoảng vài phút mới tới nơi.
Hai cô gái quay về phía tôi.
“Chủ nhân, xin mời vào!”
Các nữ hoàng đang đợi trong phòng.
Seria gõ cửa và mở ra.
Còn tôi đang tính xem nên chơi trò gì đây.