Tôi không phải là một Sisーcon! Tất cả mọi người xung quanh đều gọi tôi như vậy, nhưng chẳng phải bởi em gái của tôi quá đỗi dễ thương hay sao?

chương 6 ー sau giờ học

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Sau buổi học chiều, chúng tôi rời khỏi trường cùng nhau.

「Niiーsan nè, anh nhiều bạn gái nhỉ」

「Maa, câu lạc bộ thư pháp vốn là nơi dành cho con gái mà」

「Hmm, ra là rứa, ra là rứa」

Vì lí do gì đó, khuôn mặt của Sara trở nên nghiêm khắc trông thấy.

「Chuyện gì vậy, em giận gì sao?」

「Không có gì, em có không giận」

Ẻm đưa đầu của mình nhìn về hướng khác.

Nội tâm của phụ nữ thật khó hiểu quá đi mà.

「Vậy sao? Anh hi vọng vậy. Đúng rồi, bữa tối em muốn gì?」

「Bữa tối, phải không ạ?」

「Sau khi về nhà và nghỉ ngơi được chút, thì cũng đến giờ ăn tối mà?」

「Thật vậy, đúng ha」

Tôi luôn ăn tối vào lúc sáu giờ chiều.

Khi tôi ở một mình, tôi thường ăn ở các siêu thị tiện lợi hoặc là các cửa hàng ramen, nhưng giờ có thêm Sara nữa nên không thể dùng cách này được.

「Chúng ta có thể ra ngoài ăn, hoặc ghé qua siêu thị một chút rồi tự nấu ở nhà」

「Là vậy ha, sẽ là một gánh nặng nếu để Niiーsan nấu ăn, hôm nay chúng ta ăn ngoài đi」

「Ou, cảm ơn em nhé. Giờ về thôi nào」

「Vâng!」

Hai chúng tôi bước đi bên nhau trên con đường về nhà.

Sau vài phút vừa đi bộ vừa nói chuyện phiếm với nhau, chúng tôi đã về tới trước cửa nhà.

「A, xin lỗi nhé, anh quên không đưa thứ này cho em. Đây, chìa khóa nhà chúng ta」

Nói xong, tôi lấy chiếc chìa khóa phụ từ trong túi ra và đưa nó cho Sara.

「Cảm, cảm mơn anh」

「Ou, sẽ có một vài lúc anh không thể về chung với em được, và cũng không thể biết trước được việc đó」

「Đúng, là vậy ha…」

Sara sau đó thoáng biểu lộ vẻ cô đơn trên khuôn mặt mình.

「Sara?, có chuyện gì vậy?」

「Khー, không có, không có việc gì đâu」

Tôi lấy chìa khóa của mình mở cánh cửa ở trước mặt ra và để Sara bước vào trước.

「Em đi thay quần áo trước nha」

「Ou, anh cũng đi thay quần áo đây」

Sau đó, hai bọn tôi trở về phòng riêng.

「Giờ thì」

Tôi cởi bỏ chiếc áo khoác nỉ cùng chiếc áo sơ mi ra rồi cất chúng gọn gàng vào trong tủ.

Sau đó, tôi quyết định chọn một chiếc áo sơ mi xanh đậm và một chiếc quần skinny màu xám.

Tôi thường mặc những chiếc áo sơ mi tối màu.

Sau khi thay đồ xong, tôi bước xuống cầu thang và tiến về phía phòng khách.

「Sara vẫn chưa xong à」

Dù sao thì em ấy cũng là con gái mà, vậy nên việc ẻm mất nhiều thời gian để thay quần áo là chuyện hết sức bình thường.

Tôi ngồi xuống chiếc sofa ngoài phòng khách và mở TV lên.

「Oniiーsan, xin lỗi vì đã bắt anh phải đợi」

「Ou, đừng lo chuyện ấy」

Khi ngoảnh người mình lại, tôi trông thấy Sara trong một chiếc váy liền màu hồng nhạt đang đứng ở nơi kia.

Tôi không thể không ngỡ ngàng trước vẻ ngoài của em ấy.

「Oniiーsan?, trông, trông có kì lạ lắm không?」

Sara đưa tôi một cái nhìn lo âu.

「Khôー, không đâu, dễ thương lắm, rất hợp với em」

「Vậy ạ. Em, em vui lắm」

Tức thì, biểu cảm cảm của Sara tươi tắn lên trông thấy.

「Giờ thì, jaa, đi thôi nào. Nếu chúng ta đi đến nhà ga có lẽ sẽ thấy được thứ gì đó」

「Vâng!!」

Lúc này đã hơn 17h một chút.

Sara đeo một chiếc túi màu trắng nhỏ lên vai trông như đã sẵn sàng để đi ra ngoài.

Tôi cũng tắt TV đi là đưa ví cùng điện thoại của mình vào trong túi quần.

「Niiーsan, anh chắc là mình không cần đến túi chứ?」

「Đàn ông nói chung thường không cần mang theo túi làm gì. Chúng ta chỉ ra ngoài ăn tối thôi mà」

「Là vậy ha」

「Un」

Tôi bước ra cửa trước, đeo đôi giày thường ngày của mình vào, và bước ra khỏi nhà.

Sara thì mang một đôi sandal màu trắng.

Rồi hai chúng tôi bước bên nhau hướng về phía nhà ga.

ー~ー~ー~ー~ー~ー

Chương này không có ăn hành mấy nên cũng khá là đỡ. (❁´◡`❁)

Dẫu sao cũng cảm mơn anh em đã đọc mấy dòng chú thích này.

Mà cái áo của Haruki mặc có màu navy blue, tức màu xanh đại dương ấy, nhưng trên t chỉ để xanh đậm thôi. Ông nào lại tưởng xanh lá đậm thì chết :))

Truyện Chữ Hay