Thời gian trôi qua thoắt cái đã đến giờ ăn trưa. Tôi nghiêng người nhìn về phía Sara, hiện tại đã hoàn toàn trở thành nữ sinh nổi tiếng nhất lớp.
Maa, Do ẻm quá chi là xinh đi mà, thế nên mọi người mới tập trung xung quanh em ấy.
Dường như, em ấy trông có vẻ ngại ngùng.
「Oniiーsan, chúng mình đi ăn trưa đi」
Ẻm bước đến chỗ ngồi của tôi với một nụ cười tươi tắn hiện trên khuôn mặt.
「Ou, ăn thôi chứ nhỉ. Đây, anh có làm một phần riêng cho em đây」
Nói xong, tôi đưa cho Sara hộp bento.
「A~, cảm mơn anh, làm cho em hẳn một hộp bento như thế này」
「Mà, anh ít khi làm nó cho bản thân mình lắm, nhưng nếu làm cho Sara thì anh không ngại đâu」
「Em vui lắm....」
Sara nở một nụ cười dịu dàng cùng đôi mắt khẽ nheo lại.
「Oi, hai người kia, yêu thương nhau quá ha」
Rio bước đến đùa giỡn.
「Có giống vậy đâu, anh em với nhau ăn chung là chuyện rất đỗi bình thường mà」
「Trước đây cả hai bọn mình đều làm gì đã mang theo bữa trưa lần nào. Lúc nào cũng chỉ đi mua thôi」
Tôi và Rio quen biết nhau cũng khá lâu rồi, hình như có chuyện gì đó liên quan đến tôi thì phải.
「Đôi khi đổi gió cũng tốt, Cậu có muốn ăn cùng với mình không Rio?」
「Eh, được hả? ngay cả khi tớ đã làm phiền anh em nhà cậu sao」
「Với tôi thì ổn thôi, Sara thấy sao?」
「Em không thấy phiền đâu」
「Yoshi, vậy thì, đổi địa điểm đi, tớ không thể ăn ở chỗ nơi này được bởi tớ khá quan ngại về ánh nhìn của mọi người」
「「Được rồi」」
Chúng tôi cầm lấy hộp bento của mình, rời khỏi lớp học và bước lên trên cầu thang.
「Vậy, chúng ta sẽ ăn ở đâu?」
「Ngay chỗ này」
「Biết lắm mà」
Ở phía cuối cầu thang, có một phòng học với tấm bảng 『Phòng thư pháp』 ở phía trên.
Căn phòng này chính là nơi sinh hoạt của câu lạc bộ thư pháp.
「A, ano, em có phải thành viên đâu, liệu ổn chứ」
Sara hỏi tôi.
「Ổn thôi mà, dẫu sao chủ tịch câu lạc bộ cũng đồng ý rồi mà」
Nếu có Rio và tôi ở đó, giáo viên cố vấn sẽ chẳng nói gì đâu.
「Are~, Hội trường với hội phó đấy à」
Khi tôi bước vào bên trong phòng thư pháp, một giọng nói ngọt ngào chạm đến tai tôi.
「Ủa, Sakura, em cũng ăn trưa ở đây à?」
ーSakura Ichinose, một thành viên học năm nhất của câu lạc bộ.
Với cái thái độ chảnh chọe của con bé, em nó khá nổi tiếng với lũ con trai ở một mức độ nào đó.
Và, kĩ năng viết lách cũng không hề kém cạnh tôi.
「Đúng vậy đó. Em nghĩ rằng mình sẽ vừa ăn vừa sắp xếp công việc luôn」
Sakura bước tới gần tôi như thể em ấy không biết mình đang làm vậy.
Tôi ngồi xuống một chiếc ghế phù hợp để tránh mùi hương nữ tính ngọt ngào từ người con bé.
「Sara cũng ngồi đi em. ăn chút thôi」
Sara ngồi đối diện tôi, Rio thì ngồi hơi chéo sang bên trái, và vì một lý do nào đó, Sakura ngồi ngay bên cạnh tôi.
「「「「Itadakimasu」」」」
Tôi mở hộp bento ra và bắt đầu dùng bữa.
「Á đù, Haruki thực sự có thể nấu ăn được kìa」
Rio nhìn vào hộp bento của Sara rồi đảo mắt về phía tôi.
「Đã bảo rồi, tôi có thể nấu được mà」
Cha mẹ tôi thường xuyên vắng nhà nên không giám sát được, thành ra tôi có thể làm được một vài việc nhà.
「Món này, ngon quá」
Sara sau khi ăn tamago-yaki [note33351], nói điều đó với một nụ cười tươi.
「Vậy sao, thật tốt quá, anh có thể nghĩ rằng mình làm nó ngon rồi」
「Vậy thì, lần sau, để em làm cho anh thứ gì đó nhé」
「Có ổn không vậy?」
「Anh đang lo cái gì thế, em cũng có thể nấu ăn được đó nhé」
Sara ưỡn bộ ngực của mình lên ra vẻ tự hào.
ー~ー~ー~ー~ー~ー
Em xin các anh eng, các anh đã dịch sai thì chớ, đằng này anh còn bonus cho em thêm quả dịch thiếu thì em sống thế nào được hả các anh, em mà mù jap thì có mà em ngỏm mẹ rồi không?
Hôm nay bị eng lôi lên lôi xuống, hành cho bán sống bán chết r. chương rõ ngắn mà vẫn phài làm lâu ;-;