Hôm nay là ngày mà Lý Nhược Hy chính thức ký kết hợp đồng với An Mỗ, vì cô không muốn gây chú ý nên không đồng ý cho Mộ Dung Hãn đi cùng mình tới, cô đã ép anh phải đến trước mình.
Lý Nhược Hy vẫn duy trì sự giản dị thường ngày, vì giờ là vào thu nên cô mặc một chiếc áo hoodie trắng cùng với quần legging, dù quần áo không có gì đặc sắc nhưng đôi chân dài của cô đã chiếm trọn spotlight rồi.
Tiếng gõ cửa vang lên, Mộ Dung Hãn đang cầm trên tay bản hợp đồng để đợi người đến thì liền cười cười rồi nói vọng ra:
- Mời vào.
Lý Nhược Hy không nhanh không chậm bước vào phòng của anh, đây đã là lần thứ hai cô bước vào căn phòng rộng lớn này, khi cô đưa mắt nhìn về phía của Mộ Dung Hãn thì thứ nổi bất nhất mà cô để ý lại là bảng tên “Tổng giám đốc An Mỗ, Mộ Dung Hãn”. Thứ mà cô để ý tiếp theo lại chính là bộ vest mà anh đang mặc, nó không có nhãn hiệu, có lẽ là do được may riêng.
Trong lòng cô liền nghĩ, vậy mà trước đây cô lại không biết vị trí thật sự của anh, chỉ nghĩ anh là gà nhà của An Mỗ chứ đâu nghĩ rằng chính anh mới là người nuôi gà đâu.
- Xin chào, tôi đến ký hợp đồng.
Mộ Dung Hãn đứng dậy rồi ngồi xuống ghế sofa, anh nửa đùa nửa thật nói với cô:
- Sắp về chung một nhà mà em còn nói câu lệ như vậy thì không ổn, em nên sử dụng từ ngữ thân thiết hơn đi.
Mộ Dung Hãn nhìn chằm chằm vào Nhược Hy, anh cười tươi vì thấy biểu cảm ngại ngùng của Lý Nhược Hy rồi nói tiếp.
- Em nên sửa thành, ông xã ơi, em đến để ký hợp đồng với An Mỗ đây.
Lý Nhược Hy vừa nghe câu nói với điệu bộ dịu dàng của anh ấy xong thì không nhịn được mà rùng mình, cô chưa từng nghĩ một người đàn ông nghiêm túc như anh ấy mà có thể nói ra những lời sến sẩm đến như vậy.
Sau cùng, hai người họ vẫn ngồi đối diện nhau, Lý Nhược Hy đọc rất kỹ hợp đồng vì đây là phúc lợi cũng như nghĩa vụ của cô mà. Mộ Dung Hãn cũng rất tận tình mà hỏi cô:
- Nếu như em không hiểu chỗ nào thì có thể hỏi tôi. Tuy nhiên, so với tất cả các nghệ sĩ khác thì em chính là người được tôi ưu ái nhất.
Lý Nhược Hy nhíu mày, cô nhìn anh nghiêm túc rồi nói:
- Tôi đều hiểu hết các điều khoản nhưng xem ra đúng là anh quá ưu ái tôi rồi, ngộ nhỡ nghệ sĩ khác sẽ đàm tiếu thì sao?
Mộ Dung Hãn cười khổ rồi lắc đầu, anh không nhịn được mà nói:
- Lý Nhược Hy, em sẽ là vợ của tôi và mãi mãi sẽ là vợ của tôi vì Mộ gia sẽ không bao giờ ly hôn. Vì thế, tôi không thể để cho bà xã của mình chịu uất ức được, đó chính là phúc lợi của em khi làm vợ của Mộ Dung Hãn.
Lý Nhược Hy không cảm thấy hạnh phúc hay vinh dự khi nghe câu nói này bởi vì nếu như hai bọn họ ràng buộc cả một đời nhưng lại không có tình cảm thì sẽ như thế nào? Chưa kể chuyện công việc, cô hoạt động với tư cách là nghệ sĩ mới mà được ưu ái như vậy thì liệu người khác sẽ nghĩ gì? Nhưng cô không có sự lựa chọn nên không thể làm gì khác.
- Ừm, cảm ơn anh.
Khoảnh khắc Lý Nhược Hy cầm bút ký vào tờ giấy hợp đồng thì từ đây cuộc sống của cô sẽ là một con đường đầy chông gai.
Cùng lúc đó, bỗng có tiếng gõ cửa, Mộ Dung Hãn liền nói:
- Mời vào.
Lý Nhược Hy cũng không mấy quan tâm đến việc của anh nên tự động xin rời đi trước:
- Vậy ngày mai tôi sẽ bắt đầu làm việc như đúng thỏa thuận, tôi xin phép đi trước.
Mộ Dung Hãn cũng đứng dậy theo cô rồi tiến đến chỗ cô, anh nở một nụ cười thân thiện mà nói:
- Em đợi một chút.
Lý Nhược Hy cũng vì bản tính tò mò mà nhìn về phía cửa phòng, đó chẳng phải là trợ lý của anh ấy hay sao, vậy người bên cạnh là ai?
Mộ Dung Hãn cũng không muốn cô đợi lâu nên lập tức giới thiệu:
- Nhược Hy, anh ấy là Bế Niên Hạ, sau này sẽ là trợ lý của em.
Lý Nhược Hy nghe thấy vậy thì liền cúi đầu rồi chào hỏi.
- Chào anh, tôi là Lý Nhược Hy, sau này mong anh giúp đỡ.
- Vâng, chào cô, tôi là Bế Niên Hạ, sau này sẽ là trợ lý của cô.
Bế Niên Hạ là một người đàn ông rất cao ráo, sáng sủa hơn nữa cũng rất lịch sự, gương mặt dễ gần cũng là một điểm mạnh của anh ấy. Vì thế mà Lý Nhược Hy cũng không nghĩ nhiều, có lẽ Mộ Dung Hãn tự có sắp xếp nên cô không để ý thêm nữa.
Căn phòng của Mộ Dung Hãn chỉ còn mỗi anh và Hoàng Thi Nhâm, cô ta đợi hai người kia rời khỏi hẳn thì mới hỏi như thể chất vấn anh:
- Tại sao cậu lại ưu ái cô ta quá vậy?
Mộ Dung Hãn chỉ cười rồi đáp:
- Vì cô ấy rất đặc biệt, chị chỉ cần biết như vậy là được.
Không hiểu vì sao mà Hoàng Thi Nhâm không nhịn được mà liên tục muốn hỏi anh cho rõ ngọn ngành hơn.
- Cô ấy đặc biệt chỗ nào?
Đến đây, dường như Mộ Dung Hãn không còn kiên nhẫn, anh nhíu mày khó chịu rồi nhìn Hoàng Thi Nhâm với con mắt cảnh cáo:
- Trợ lý Hoàng, dường như chị can thiệp quá nhiều rồi. Tôi vẫn luôn coi chị là tiền bối nhưng chị cũng nên tôn trọng quyết định của tôi.
Hoàng Thi Nhâm nghe thấy vậy thì trong lòng không khỏi bất ngờ, đây là lần đầu tiên mà Mộ Dung Hãn đối xử với cô ta như vậy. Có lẽ vì thế mà cô ta rất giận nhưng không thể hiện ra ngoài, cô ta cũng chỉ cúi đầu rồi rời đi khỏi phòng của Mộ Dung Hãn.
Trong căn phòng ấy chỉ còn lại một đôi mắt tức giận nhưng chỉ sau có vài giây thì tâm tình anh lại tốt lên không ít vì nhìn thấy Lý Nhược Hy rất tích cực làm quen với ekip của mình thông qua màn hình máy tính.
Màn chào hỏi kết thúc, Lý Nhược Hy tưởng được nghỉ ngơi nhưng không phải, cô lại phải đi làm quen với mọi bộ phận của công ty dưới sự dẫn dắt của Bế Niên Hạ.
- Xin chào, tôi là Lý Nhược Hy, rất vui được làm việc cùng mọi người.
Quả nhiên là ngày hôm nay Lý Nhược Hy phải nói câu xin chào nhiều nhất từ trước tới giờ, cô rất ngại giao tiếp với người lạ nhưng bây giờ thì lại phải liên tục mỉm cười rồi cúi đầu chào hỏi đồng nghiệp.
Cuối cùng cũng được về phòng riêng của mình nhưng cô lại than phiền:
- Sao căn phòng này lại ngay cạnh phòng của anh ấy chứ?
Lý Nhược Hy thở dài rồi dựa vào ghế sofa của mình, lúc này thì liền nhận được tin nhắn từ bà nội: “Ngày đầu đi làm thế nào rồi cháu dâu của ta?”. Sau khi đọc xong thì cô đủ hiểu là ai mới là trùm cuối rồi. Lý Nhược Hy không suy nghĩ nhiều mà đáp lại lịch sự.