Nãy có bạn đòi ngoại truyện thì ngoại truyện đây nhé :3
-----------------------------------------------
Hiện tại đang vào đầu hạ.
Có tổng cộng bốn mùa ở Bauer, cuối cùng thì mùa mưa cũng đã qua đi để nhường đường cho cô hạ. Hôm nay là ngày nghỉ ở học viện nên tôi đã tận hưởng khoảng thời gian bên gia đình mình.
Cô chủ và tôi đang kèm cho May và Aleah học tại gia. Vì từng ở sống ở trại mồ côi nên hai đứa tụi nó cũng biết đọc biết viết sơ qua. Nhưng chắc vì vẫn chưa quen lắm nên điểm của hai đứa không tốt cho lắm.
Dù thế nhưng hai cô bé hiểu rất nhanh, chỉ cần dạy qua là hiểu ngay. Giờ thì từ vựng mà hai cô bé học cũng đã tăng kể rồi, trình độ học vấn có lẽ cũng đã ngang bằng với bạn bè đồng trang lứa.
“Mẹ Claire, cái này đọc sao ạ?”
May hỏi trong khi nằm trên người Relaire. Gần đây hình như Mei rất thích nằm lăn lộn trên đó.
“Nó đọc là sinh nhật.”
“Sinh nhật ạ?”
“Chị biết nè May. Đó là kỉ niệm ngày ra đời của một người.”
Aleah đắc thắng nói to với May hiện đang nghiêng đầu khó hiểu.
“Aleah nói đúng rồi đấy. Thế sinh nhật của con là vào ngày mấy?”
“Con quên mất rồi. Chị có nhớ hông, Aleah?”
“Có chứ. Sinh nhật của May là ngày thứ mười ba của tháng mười hai.”
Lịch ở đây cũng giống với lịch ở Trái Đất có điều đơn giản hơn chút. Một năm mười hai tháng, một tháng ba mươi ngày, xong.
“Thế à? Vậy đến ngày đó chúng ta tổ chức sinh nhật cho tụi con nhé.”
“Yaay.”
“Mong đến ngày đó quá!”
Nhìn May và Aleah vui cười rạng rỡ đột dưng cô chủ nheo mắt lại. Cô ấy quay sang nhìn tôi.
“Nhắc mới nhớ, ta không biết sinh nhật của Rei.”
Và nói thế.
“Cũng bình thường mà cô chủ, em cũng hông biết sinh nhật mình.”
“Ý em là sao cơ?”
“Cô chủ quên rồi à? Em là “linh hồn lang thang” cơ mà.”
“Ah…”
Đúng vậy.
Trong thế giới này thì tôi là một đứa trẻ lang thang trên đường Euclid và được cha mẹ hiện tại nhận về nuôi.
Nói cách khác là chính tôi cũng không biết sinh nhật của mình là ngày mấy.
“Thế, em không tổ chức sinh nhật luôn sao?”
“Thường dân không có đủ tiền cho chuyện đó đâu ạ. Bọn em tổ chức được tiệc đón năm mới với lễ hội thu hoạch đã là tốt lắm rồi.”
Gia đình bình dân thường rất là nghèo và đông con. Nếu cứ đến sinh nhật một người lại tổ chức một lần, sớm muộn gì cũng phá sản mất.
Tiệc mừng sinh nhật chỉ dành cho quý tộc mà thôi.
“Ra thế… Vậy, sinh nhật của Rei ở kiếp trước là vào lúc nào?”
“Kiếp trước ấy ạ?”
“Ừm. Ta nhớ em có kể với ta gia đình em kiếp trước cũng khá giả mà?”
Trước khi cuộc cách mạng diễn ra một lúc, tôi đã kể cho cô chủ nghe việc tôi bị đưa qua thế giới này. Có vẻ như cô chủ đã nhớ kĩ chuyện đó.
“Để em coi… Lịch chỗ em nó khá khác ở đây nhưng nếu mà tính xấp xỉ thì chắc là vào ngày mười chín tháng bảy ý ạ.”
“Thế chả phải sắp tới rồi sao!”
Mấy cái chuyện này phải nói sớm hơn chứ - cô chủ mắng tôi.
“Sắp tới sinh nhật mẹ Rei ạ?”
“Nhà mình sẽ tổ chức chứ ạ?’
Cả May và Aleah cũng nhập hội. Vì lí do nào đó mà mọi người đều quan tâm chuyện sinh nhật của tôi.
“Chà, sinh nhật của mẹ không quan trọng lắm đâu. Tụi mình để dành tiền để tổ chức sinh nhật cho May, Aleah và mẹ Claire thật linh đình nh-“
“Em đang nói cái gì vậy hả! Làm sao mà nó không quan trọng cho được!”
Tôi bất ngờ trước thái độ giận dữ của cô ấy.
“Đó là sinh nhật của thành viên quan trọng trong gia đình mình. Chúng ta phải tổ chức nó đàng hoàng tử tế chứ.”
“Đúng đó ạ!”
“Mẹ Claire nói đúng đó!”
Cả ba người họ hợp tác lấn át tôi, tôi rõ ràng ở phe yếu thế hơn rồi. Nhưng mà, ở kiếp trước thì tôi đã ở cái độ tuổi muốn quên quách đi cái sinh nhật của mình rồi, kể cả khi đó là sinh nhật của tôi đi nữa thì nó cũng chả quan trọng với tôi cho lắm.
“Chỉ còn ba ngày nữa là tới sinh nhật Rei rồi. May, Aleah, tụi mình cùng chuẩn bị nhé!”
“Vââââng!”
“Vâng ạ!”
“Ưmmmm… cô chủ ơi, còn em thì sao?”
“Rei, em cứ làm việc như thường lệ là được rồi.”
Có vẻ như việc chuẩn bị sinh nhật sẽ do ba người họ tự mình làm.
“Giờ thì, sẽ bận rộn lắm cho mà xem.”
◆◇◆◇◆
Nháy mắt cái ba ngày đã trôi qua.
Mấy loại giấy màu thủ công được cắt ra và gấp lại trang trí khắp căn phòng. Một bầu không khí lễ hội linh đình bao phủ cả căn nhà chúng tôi.
Cô chủ có vẻ như còn toan tính chuyện gì đó nhưng do tôi không được tham gia chuẩn bị nên tôi cũng không biết được. Tôi có cảm giác một chút xa lạ trong lòng… tôi cũng quá cảm động để đi điều tra chuyện đó.
Và thế là đêm dần sập xuống.
“Ta chúc em sinh nhật vui vẻ nhé, Rei.”
“Chúc mừng sinh nhật!”
“Mẹ Rei, chúc mừng sinh nhật!”
Chúng tôi tổ chức vào giờ ăn tối. Bắt đầu từ cô chủ sau đó May và Aleah cũng chúc mừng sinh nhật tôi.
“Cảm ơn, cô chủ, May, Aleah.”
Tôi ôm từng người bọn họ một cái sâu đắm.
“Nào nào, giờ thì ngồi xuống đi, hôm nay chúng ta sẽ có một bữa tiệc nhỏ… dù nói thế nhưng ta vẫn thấy có lỗi vì để Rei nấu nó.”
“Fufu, hông sao đâu ạ. Cảm ơn người vì đã giấu tiền mua nguyên liệu ạ.”
“Nếu ta không bỏ ra như thế thì chả biết đây là sinh nhật của ai nữa…”
Tận phút cuối cùng cô chủ vẫn nói người muốn tự mình nấu ăn. Nhưng mà dù cho các lĩnh vực khác cô chủ có tài năng như nào đi nữa thì trình độ nấu nướng của cổ có chút…
Đó là lí do tại sao cô ấy giấu nhẹm tiền mua nguyên liệu và để tôi nấu nó, cũng khá là vui vì được trình diễn tài nấu nướng của mình sau khi phải ăn chi dè xẻng kể từ lúc cách mạng chấm dứt.
Thực đơn hôm nay gồm có thịt bò nướng, salad khoai tây, súp hành tây kiểu Pháp, bánh mì dài và
crème brûlée.
“Thế thì, nhập tiệc thôi nào.”
“Ah khoan đã Rei, em chờ chút nào? May, Aleah. Cái đó đó.”
“Vââng!”
“Rõ ạ!”
Nói thế xong, hai đứa tụi nó chạy vào phòng riêng một lúc, khi hai con bé quay lại thì…
“Tèn ten, mẹ Rei ơiiiii.”
“Đây là quà sinh nhật của tụi con.”
Nói rồi hai con bé đưa cho tôi một món quà được gói lại kỹ lưỡng.
“Mẹ mở nó ra được không?”
“Vâng.”
“Được chứ ạ.”
Tôi không biết hai đứa lấy giấy gói quà ở đâu. Nhưng mà từ cách gối quà vụng về này, tôi đoán là do chính tay hai đứa gói lại. Trong lúc nghĩ thế tôi cũng cẩn thận mở gói quà ra.
“Đây là… một bức chân dung ư?”
Trong đó là một bức tranh vẽ màu. Trên giấy là gương mặt đang cười của tôi. Ra đây là cách chúng nhìn tôi sao.
“Chúng con đã cố gắng hết sức luôn đó ạ?”
“Mẹ thấy sao ạ, có giống không ạ?”
“Ừa, như hai giọt nước luôn vậy đó. Cảm ơn hai đứa nhiều nha, May, Aleah.”
Tôi rơm rớm mắt mà ôm choàng lấy cả hai. Hai cô bé cũng tròn xoe mắt hạnh phúc rồi cũng giang tay ôm lại tôi. Ôi, tôi tự hào về con gái của mình quá.
“Ta cũng có quà cho em nữa đấy?”
Nói thế rồi, hai má cô chủ ửng đỏ đưa cho tôi một gói quà.
Cô chủ của em ơi, cái biểu cảm đó thôi cũng đủ làm quà rồi đó.
“Đây là… một chiếc khăn tay ạ?”
“Ta làm hơi kém, xin lỗi nhé.”
Những gì cô chủ nói là rất rất khiêm tốn luôn đấy ạ. Những đóa hoa xinh xắn được khêu lên trên chiếc khăn tay, đây không phải là thứ một người bình dân có được.
Chắc chắn nó là của quý tộc.
Chiếc khăn tay đẹp đến mức tôi không muốn làm dơ nó. Chắc chắn cô chủ đã tự mình thêu nó.
Tôi nhìn gần hơn thì thấy một thứ…
----- Tặng Rei. Từ Claire
Có vài dòng chữ được thêu trên đó. Tôi ngỡ ngàng trước thành quả chỉ trong ba ngày mà ra. Đây sẽ là báu vật tôi trân trọng nhất cuộc đời.
“Cảm ơn người, cô chủ.”
“Fufu, ta mừng vì em thích nó.”
Tôi chưa bao giờ nghĩ tôi sẽ có quà cả vì thời gian để chuẩn bị rất ít, nên tôi đã vô cùng ngạc nhiên về chuyện này. Thật sự nếu không phải vì May và Aleah đang ở đây tôi nghĩ tôi sẽ òa khóc mất.
“Giờ thì, chúng ta ăn tối thôi. Đây là món do Rei nấu mà nên nó sẽ ngon lắm đây.”
“Vâng, ngon lắm ạ.”
“Ah, May. Con ăn trước hồi nào vậy.”
“Fufu.”
Và cứ thế, chúng tôi có một bữa tối vui vẻ bên nhau.
◆◇◆◇◆
“Ngày sinh nhật thế là hết rồi nhỉ.”
“Đúng vậy.”
May và Aleah đã đi ngủ cả rồi. Sau khi hai đứa đều chìm vào giấc ngủ thì tôi và cô chủ lặng lẽ đi uống trà với nhau – chỉ hai chúng tôi.
“Sao hả, em thích chứ?”
“Đây là lần đầu tiên em có một bữa tiệc sinh nhật hạnh phúc đến thế đó ạ… cả kiếp trước của em cũng không sánh bằng.”
Kiếp trước tôi rất hòa thuận với gia đình nên tiệc sinh nhật cũng rất là vui. Nhưng, niềm vui của việc tổ chức sinh nhật do chính tay tôi vun đắp, do chính gia đình mà tôi lựa chọn khác với việc gia đình đã chọn tôi.
“Fufu, ta mừng lắm.”
“Cảm ơn người, cô chủ.”
Tôi đặt cả tâm tình mình vào những câu từ đó.
Được dành cả ngày sinh nhật bên cạnh người yêu của mình – ôi tôi thật may mắn biết bao.
“Nếu không có em, đời ta hẳn sẽ buồn chán lắm. Cảm ơn em vì đã sinh ra và ở bên ta, Rei.”
“Cô chủ…”
Ý nghĩa câu nói của cô chủ, tôi hiểu rất rõ.
Người đã sống một cuộc đời quý tộc không thiếu bất cứ thứ gì. Tuy nhưng, cô chủ lại nói sống cạnh tôi hạnh phúc hơn hẳn cuộc sống quý tộc kia.
Làm sao toi lại không hạnh phúc cho được.
“Nhân tiện… Vẫn còn một món quà ta muốn tặng cho em…”
“Dạ?”
“… Đoán xem.”
Cô chủ bồn chồn nói.
Đây là… á à… là cái đó đúng không.
“Hôm nay em hơi hạnh phúc và cảm động quá nên là em sẽ thành một con sói hung tợn đó nha, chuyện đó có ổn hông cô chủ?”
“Chỉ hôm nay thôi. Nhưng ta cũng sẽ thành thợ săn đó em biết chứ?”
“Hãy thử xem nhé.”
“Ta đang đợi đây.”
Sau đó tôi nắm chặt tay cô chủ dẫn vào phòng ngủ.
Tôi chỉ ghi chú lại một điều là quà sinh nhật của cô chủ là tuyệt vời nhất, nhất của nhất luôn.
-------------------------------------------
À mà nhân tiện mọi người muốn đọc quyển ba hơn hay là câu chuyện dưới góc nhìn của Claire hơn. Mình đang có ý định đọc truyện dưới góc nhìn của Claire, nghe thôi đã biết bùng nổ dễ thương rồi chứ hả <(")