Truyện được đăng trên twitter của tác giả:
-------------------------------
“Cô chủ, hôm nay là ngày Yuri đó.”
“Ngày quỷ gì mà nghe đáng ngờ vậy chứ?”
Cô chủ cau mày nhìn tôi. Dù cho cô ấy có làm gương mặt cau có như thế thì cô chủ vẫn rất là xinh đẹp à nha.
“Đáng ngờ hả… cô chủ à người đã tưởng tượng cái gì vậy? Thật là hư hóng quá nha.”
“C-cái…! Ta không có tưởng tượng cái gì hết!”
“Thiệt sao ạ? Vậy tại sao mặt người lại đỏ lên thế kia?”
“Im lặng! Thế rốt cuộc ngày Yuri là ngày gì hả?”
Cô chủ tìm cách đánh trống lãng. Nếu tôi mà cù nhây quá thì cổ sẽ giận thiệt mất nên là thôi cho qua vậy.
“Em đang nghĩ có nên cho độc giả một tí ‘dịch vụ’ hông?”
“Em chỉ muốn đu theo mấy trào lưu gì gì đó thôi chứ gì?”
“Hông phải đâu, chỉ là câu chuyện của tụi mình đã kết thúc hồi 26 tây tháng hai, em chỉ nghĩ là chúng mình nên làm gì đó cảm ơn những người hâm mộ đã ủng hộ chúng ta suốt khoảng thời gian đó mà thôi.”
“Ta rất biết ơn chuyện đó, từ tận đáy lòng.”
“Vì thế mà em nghĩ nên cho họ tí ‘dịch vụ’ á.”
“Được thôi, thế chúng ta nên làm gì?”
“Quá rõ ràng rồi cô chủ của em! Nếu mà nói đến mong muốn của độc giả không có gì khác ngoài nụ hôn nồng cháy giữa em với cô chủ còn gì!”
“Đó chỉ là ham muốn của riêng em thôi chứ gì!”
Khi tôi ghé sát mặt mình lại thì tôi bị cho ăn một cái tát trời giáng.
Trời ạ đau quá.
Ư, nhưng đây chính là một phần thưởng cho tôi à nha.
“Sao tự dưng em lại lái chuyện sang hướng đó chứ hả…”
“Bởi vì tình yêu đó cô chủ.”
“Cái tình yêu kiểu gì vậy chứ… ta ghét nó.”
“Eeh cô chủ à, dù người có nói vậy nhưng mặt người đỏ lừ rồi kìa.”
“Nếu em mà cứ nói mấy câu vô nghĩa như thế nữa thì ta sẽ xiên em bằng Tia Ma Thuật đó nghe chưa!?”
Cô chủ hoàn toàn nghiêm túc.
“Thế, người nghĩ ta nên làm gì đây chứ!”
“Mấy việc bình thường xíu không được sao. Dù sao quan tọng là chúng ta chân thành cảm ơn độc giả mà.”
“Eeh…
thế thì để em đi hỏi họ là biết.”
“… Hả?”
“Câu hỏi là… Độc giả muốn dịch vụ nào đây—“
92% tất nhiên là tôi và cô chủ hôn nahu rồi.
08% còn lại là những từ ngữ chân thành cảm ơn họ.
“Đó, đó, cô chủ thấy hông. Chẳng phải mọi người đều yêu cầu tụi mình hôn nhau ư?”
“Mấy người các người… mấy người đều bị Rei làm hư hết rồi có phải không vậy hả…?”
“Cô chủ nói gì dzậy ta, làm gì có chuyện đó, nhỉ? (liếc)”
“Nè, em nhìn đi đâu vậy hả?”
“Hông, em chỉ đang giao tiếp bằng mắt với người đọc bên kia màn hình thôi à.”
“Lại làm mấy chuyện khó hiểu nữa rồi…”
Cô chủ thở dài.
“Dù gì thì ta cũng không muốn hôn nhau trước mặt nhiều người đâu.”
“Eeh, vậy là cô chủ nhẫn tâm ngó lơ ý muốn của toàn bộ độc giả ư? Có thật cô chủ là một cựu quý tộc hông đó?”
“Cái chuyện này thì liên quan gì đến quý tộc chứ hả?”
“Có liên quan đó cô chủ! Một quý tộc thực thụ sẽ sẵn sàng hôn ngay lập tức!”
“Làm gì có cái chuyện đó cơ chứ!”
“Nào, nào, hôn nào, hôn nào.”
“Ta không muốn làm thế?”
“Thế có nghĩa là người muốn tự em làm điều đó ư?”
“Ta không hề nói như thế!?”
“… Ra vậy, cô chủ không muốn hôn em ư. Ra là thế… thế thì chịu vậy.”
“Eh? Không, ta không có nói thế mà!”
Cô chủ bối rối.
Quá đơn giản.
“Em thành thật xin lỗi vì đã ép buộc cô chủ từ trước tới giờ. Từ nay em sẽ kiềm chế không hôn người nữa.”
“Không, nè, nghe ta nói. Ta không có ghét hôn hít gì cả… chỉ là ta không thích làm thế trước mặt nhiều người thôi hiểu chưa?”
“Haa… ai mà ngờ nụ hôn tối qua lại là nụ hôn cuối cùng cơ chứ…”
“Đợi đã, sao em lại thản nhiên nói chuyện chăn gối của chúng ta ra vậy chứ hả!”
“Cặp môi của cô chủ… em sẽ không được nếm hương vị ngọt ngào của nó thêm nữa… Hức… hức.”
“Đó chỉ là nước mắt cá sâu thôi… nước mắt cá sấu thôi… uu…”
“Haa… (thở dài)”
“Ta hiểu rồi! Ta hiểu rồi mà!”
“Thế hôn thôi nào cô chủ. Hôn ngay bây giờ!”
“Hóa ra cô chỉ diễn thôi à!”
“Nào, cô chủ đồng ý rồi mà đúng hông? Quý tộc thì hông có được nuốt lời đâu à nha.”
“Ta không còn là quý tộc nữa…”
“Phụ nữ thì không bao giờ nuốt lời cả?”
“Có chuyện đó nữa hả…”
Có lẽ tôi phải giục cô ấy thêm nữa.
“Cô chủ à cô chủ em muốn hôn!”
“R-Rei, đừng có nói mấy cái đó như thế--!”
“Hông được sao ạ?”
“Ta sẽ cho em hôn thoải mái khi ta ở một mình chịu không?”
“Em muốn hôn cô chủ ngay bây giờ cơ!”
“Rei…”
“Cô chủ…”
Cô chủ vẫn nhìn thẳng vào tôi trong khi ghé sát mặt cô ấy lại gần. Và sau đó…
…
“Fufu, cảm ơn người nhiều nha cô chủ của em.”
“Trời ạ… đây sẽ là lần cuối cùng ta làm nó ở nơi công cộng hiểu chưa?”
“Vâng ạ. Em nghĩ đây cũng tính là ‘dịch vụ’ cho độc giả rồi á.”
“Haa… nhiêu đó là đủ rồi.”
Cô chủ nhăn mặt cười cười. Dễ thương quá.
“Thế thì, chúng ta sẽ làm tiếp trên giường nhé.”
“R-Rei!”
“Ơ… tụi mình hông làm ạ?”
“Trời ạ… muốn làm gì thì làm!”
“Và mà, mọi người chỉ xem tới đây thôi à nha.”
“Cảm ơn mọi người vì đã ủng hộ tới tận bây giờ.”
“Thế thì.”
“Gokigen’you”
(Cảm ơn mọi người rất nhiều.)